Bên này của Triệu Húc Hàn, Kỷ Hi Nguyệt đi rồi, hai người mới trò chuyện vui vẻ với nhau, nhưng rất nhanh, di động Triệu Húc Hàn đột nhiên rung lên.
Triệu Húc Hàn lấy nhin thử, nhất thời toàn thân phủ sương lạnh.
"Anh Hàn, anh Giang Thành muốn gặp anh, nói là đàn em của anh, anh là thần tượng của anh ấy, có thể gặp nhau không?" Kỷ Hi Nguyệt gửi kèm một cái icon cầu xin.
"Tiếu Ân!" Triệu Húc Hàn quát một tiếng với Tiếu Ân ở cửa.
Tiếu Ân vội vàng tiến vào, có chút kinh ngạc nói: "Chủ tử, có chuyện gì ạ?"
Triệu Húc Hàn cho anh ta xem điện thoại sau đó thấp giọng nói: "Cô ấy ở cùng Giang Thành?"
"Khụ khụ, chủ tử, là hai nhà cùng nhau ăn cơm trưa, còn có một vị tên Liễu Nhã mà anh chọn lần trước cho tổng giám đốc Kỷ xem mắt ạ." Tiếu Ân nghĩ thầm, chủ tử đây là đang ghen rồi.
Nhưng mỗi lần chủ tử ghen thật dọa người, cô Kỷ đúng là có bản lĩnh vặt râu lão hổ mà.
Quanh người Triệu Húc Hàn vẫn lạnh như băng, Tiếu Ân không biết nên giải thích thế nào.
Nhưng hai nhà Tiền-Kỷ có giao tình rất tốt, ra ngoài ăn một bữa cơm cũng chẳng có vấn đề gì chứ.
"Không sao." Ngoài miệng Triệu Húc Hàn nói không có việc gì, nhưng khí thế cùng vẻ mặt lại không phải như vậy.
Tiếu Ân chỉ có thể lui ra ngoài, Triệu Húc Hàn thì trả lời lại: "Vì sao lại ở cùng Giang Thành?"
Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy tin nhắn, nháy mắt ngẩn ra, trước đó cô quên đã nói mình có đến ăn cơm cùng người nhà họ Tiền rồi.
Không xong! Đại Ma Vương đang ghen.
Tối hôm qua còn tức giận vì chuyện cô kéo tay Giang Thành, cô thật đúng là ngốc nghếch.
"Honey à, anh đừng nóng giận, em đến đây mới biết Giang Thành cũng đang ở đây." Kỷ Hi Nguyệt vội vàng dùng cả từ honey, còn đính kèm một cái icon đôi môi đỏ chót.
Triệu Húc Hàn nhìn thấy chữ honey thì lửa giận có vẻ giảm bớt một chút.
"Về nhà em sẽ giải thích với anh, nhưng honey à, anh cho em chút thể diện đi, Giang Thành cũng xem như là bạn thân của em, em cũng muốn cho anh ấy phải ngưỡng mộ em mới được." Kỷ Hi Nguyệt lại gửi đến một icon vẻ mặt đáng thương.
Triệu Húc Hàn suy xét một hồi lâu mới nói: "Cũng được, để cho Úy Tư Lý đi rồi hai người đến."
"Cảm ơn honey, em yêu anh nhất, moaz moaz ~." Kỷ Hi Nguyệt lấy hết lời ngon tiếng ngọt ra dùng.
Cô không quan tâm Triệu Húc Hàn có thật thích cô hay còn vì nguyên nhân nào khác mà giữ cô lại bên mình, dù sao lấy kinh nghiệm kiếp trước, người đàn ông này chính là không cho phép mình có bất cứ liên quan nào đến những người đàn ông khác.
Cho nên cô cũng chỉ có thể đối xử với anh như bạn trai, thậm chí còn là người đàn ông của mình, dù sao cũng đã bên nhau một đêm, tuy không quá tốt đẹp, nhưng cũng là sự thật, cô cảm thấy Triệu Húc Hàn có ham muốn chiếm rất mạnh.
Người phụ nữ anh từng chạm vào sẽ không cho người khác động đến.
Đây là đế vương đó!
Yêu hay không yêu, thích hay không thích là một chuyện khác.
Bá đạo giữ lấy, mới đúng bản tính của đế vương!
Dù sao Kỷ Hi Nguyệt cũng không hiểu thấu người đàn ông này, tình cảm anh dành cho cô đúng là kỳ lạ.
"Tiếu Ân, gọi Cố Cửu tới đây." Triệu Húc Hàn xem xong tin nhắn của Kỷ Hi Nguyệt thì gọi Tiếu Ân đến.
Tiếu Ân lập tức đi làm, Úy Tư Lý cảm thấy Triệu Húc Hàn đúng là quý nhân bận rộn, cho nên cơm trưa xong anh ta trực tiếp đi nghỉ ngơi trước, sau giờ ngọ anh ta còn muốn gặp những người khác, hành trình cũng rất bận rộn.
Huống chi em gái Úy Mẫn Nhi vẫn luôn giục anh ta trả lời lại.
Nghĩ đến thái độ của Triệu Húc Hàn đối với em gái, anh ta cũng rất đau đầu, chỉ e chuyện lần này sẽ phiền phức lắm.
Nửa giờ sau, Úy Tư Lý rời đi, lão Khôi tiễn anh ta đến khách sạn.
Mà Cố Cửu cũng chạy tới nhà hàng Đế Vương Tân Nguyệt.
"Cậu gọi tôi đến để ăn bữa tối hả?" Cố Cửu tức giận nhìn bàn ăn vừa mới thu dọn xong.
…………..