Kỷ Thượng Hải trực tiếp đứng lên: "Triệu Húc Hàn? Gia chủ nhà họ Triệu? Cậu ta tìm con giúp? Hiện tại? Con có thể giúp gì? Không được, chuyện có liên quan đến Triệu thị đều rất nguy hiểm, Tiểu Nguyệt, con đừng đi."
"Lão Kỷ." Tiền Vạn Hào cũng đứng lên, "Ông đừng vội, Tiểu Nguyệt không thể không đi, chúng ta không đắc tội được với Triệu thị, Tiểu Nguyệt, con nói cụ thể trước đã."
"Ối, mọi người đừng khẩn trương, nếu là mời con đến giúp, đương nhiên sẽ không sao rồi, hơn nữa lúc con ở cùng Triệu Vân Sâm, Triệu Húc Hàn từng giúp con, cho nên tính ra anh ấy có ơn với con, con giúp anh ấy cũng là chuyện nên làm, cha, chú Tiền, hai người đừng lo lắng cho con, con sẽ nhanh chóng trở về."
Kỷ Hi Nguyệt đứng lên.
"Tiểu Nguyệt, thật không có việc gì chứ?" Kỷ Thượng Hải vẫn rất khẩn trương.
"Cha, con đã lừa cha bao giờ chưa, hơn nữa, con gái cha đâu dễ bắt nạt như vậy?" Kỷ Hi Nguyệt vội vàng cười an ủi, cô cũng không nghĩ tới Tiếu Ân sẽ tiến vào đây, thế chẳng phải khiến cô không biết nên giải thích thế nào hay sao?
"Vậy con phải nhanh trở về biết không? Mọi người chờ con ở đây." Kỷ Thượng Hải nói.
"Tiểu Nguyệt, lúc nào cũng phải để ý điện thoại, có chuyện gì gọi điện thoại cho chú." Tiền Vạn Hào cũng rất khẩn trương, ngược lại Dương Linh và dì Liễu thì có chút hoang mang.
Tiền Giang Thành thì trừng lớn hai mắt, vẫn chưa lấy lại tinh thần sau khi nghe thấy cái tên Triệu Húc Hàn của tập đoàn Đế Vương Triệu thị.
Kỷ Hi Nguyệt đi ra ngoài, Tiền Giang Thành lập tức kinh hô: "Cha mẹ, vừa rồi mọi người nói là Triệu Húc Hàn của tập đoàn Đế Vương Triệu thị?"
"Sao vậy? Con cũng đâu phải không biết? Lão đại của Cảng Thành, gia chủ trẻ tuổi nhất nhà họ Triệu, kinh doanh trên toàn thế giới, trước mặt Triệu thị, chúng ta chỉ như một con kiến hôi." Tiền Vạn Hào cười khổ.
"Triệu Húc Hàn đó, là học trưởng của con, thì ra anh ấy ăn cơm trong này!" Tiền Giang Thành vô cùng sùng bái.
Kỷ Thượng Hải hoang mang nhìn anh ta, Tiền Vạn Hào kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ Triệu Húc Hàn cũng tốt nghiệp Yale?"
"Đúng vậy, anh ấy còn là truyền thuyết của Yale, nhưng anh ấy nổi tiếng với cái tên tiếng Anh là Jordon, rất ít người biết tiếng Trung của anh ấy, có điều con nhớ anh ấy rất trâu bò, cái gì cũng đứng đầu quả thực là thiên tài, đến nay chưa ai vượt qua được, hơn nữa hiệu trưởng cũng nói, chắc trong 50 năm tới, không ai có thể mạnh hơn người đàn ông này, đó là thần tượng của con!"
Trong mắt Tiền Giang Thành đều là sao, không khác thì một fan cuồng.
"Tiểu Nguyệt biết anh ấy, không biết có thể dẫn con đi làm quen với anh ấy không?" Tiền Giang Thành nói xong cũng rất hi vọng nhìn Kỷ Thượng Hải.
Kỷ Thượng Hải dở khóc dở cười nói: "Giang Thành, con hỏi chú cũng vô dụng, chú cũng đâu có biết Triệu Húc Hàn, con muốn gặp, chỉ có thể thông qua Tiểu Nguyệt thôi."
"Chờ Tiểu Nguyệt trở về, con nhất định nhờ cô ấy dẫn con đi gặp thần tượng, con rất sùng bái anh ấy." Tiền Giang Thành khoa chân múa tay vui sướиɠ, hưng phấn không thôi.
"Hiện tại chỉ cần Tiểu Nguyệt không bị nguy hiểm là được, cha không khuyến khích con tiếp xúc với Triệu thị." Tiền Vạn Hào nói với con trai.
"Cái gì ạ, mọi người đừng nói chuyện giật gân, người ta cũng chỉ là người bình thường, kinh doanh có lớn chút thôi, cũng không phải xã hội đen." Tiền Giang Thành nói "Nếu như cái gì cũng có thể làm được thì đâu cần Tiểu Nguyệt đến giúp?"
Nháy mắt tất cả mọi người đều cảm thấy có đạo lý, dù sao truyền thuyết cũng chỉ là truyền thuyết, quá mức mơ hồ, chuyện thực tế thế nào, thật đúng là không ai nói được.
"Tôi có quen biết một người nhà họ Triệu." Dì Liễu đột nhiên mở miệng nói.
Nháy mắt ánh mắt mọi người đều nhìn về phía dì Liễu.
Dì Liễu cười nói: "Phu nhân Vương Giai Mỹ của ông chủ Triệu thường đến tổng bộ thẩm mỹ viện của tôi để làm đẹp."
"Ồ...? Liễu Nhã, thế chị cũng có nghe bà ấy nói về nhà họ Triệu chứ? Có tin gì không?" Dương Linh vội vàng hỏi.
……….