Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàn Thiếu Cực Sủng Vợ Trước

Chương 164: Bữa cơm trưa đầy sóng gió (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kỷ Hi Nguyệt nhất thời trợn trắng mắt nói: "Cha, cha cũng không nghĩ lại xem chuyện tối qua xảy ra muộn, Manh Manh ngủ cùng con, con còn phải an ủi cô ấy nữa."

"Được rồi mà, lão Kỷ, ông đừng nói Tiểu Nguyệt nữa, Tiểu Nguyệt là đứa bé ngoan." Dì Dương vội vàng cười nói, "Tiểu Nguyệt, nào, đây là dì Liễu, tự mình mở cửa hàng làm đẹp ‘Skin Beauty’ đó, con biết không?"

"Biết ạ, có rất nhiều chi nhánh luôn, dì Liễu nhất định rất bận rộn." Kỷ Hi Nguyệt ngồi xuống bắt đầu nói chuyện phiếm.

Dì Liễu cười lắc đầu nói: "Hiện tại đều đã đi vào quỹ đạo, cho nên không bận lắm, nếu không đã không thể ra ngoài tán gẫu với chị Dương rồi."

Dương Linh gật đầu nói: "Đúng thế, ai cũng nói chị là nữ cường nhân, phụ nữ ấy mà, dẫu sao cũng nên lấy gia đình làm trọng, giờ chị cũng đã 35 rồi sao còn không chịu lập gia đình thế?"

"Khụ khụ khụ, chị nói gì đó, Tiểu Nguyệt, cháu có làn da rất đẹp." Liễu Nhã vội vàng lườm Dương Linh một cái, sau đó nói sang chuyện khác.

"Không có cách nào, trời sinh lệ chất ạ." Kỷ Hi Nguyệt nhất thời kiêu ngạo như chim công.

Nhất thời khiến tất cả mọi người cười rộ lên.

"Tiểu Nguyệt, em còn biết xấu hổ không hả." Tiền Giang Thành thiếu chút nữa đã phun nước trà ra ngoài.

"Anh Giang Thành, anh có ý gì hả, chẳng lẽ em xấu lắm sao, anh cứ lôi đống bạn gái của anh đến so thử, em cũng không tin là mình sẽ thua!" Kỷ Hi Nguyệt kiêu ngạo nói, "Cha, cha nói xem con gái có xinh đẹp không?"

"Con cái đứa nhỏ này, cũng không biết học ai nữa." Kỷ Thượng Hải cười toe toét.

"Tiểu Nguyệt là đứa bé ngoan, lão Kỷ, ông đúng là có phúc lắm." Tiền Vạn Hào cười nói, "Giang Thành, nói con đó, sao không dẫn bạn gái đến cho cha mẹ nhìn."

"Khụ khụ khụ, con nào có bạn gái, đều bạn bè thôi, con còn nhỏ, không có bạn gái." Giang Thành vội xin tha.

"Cắt, tối hôm qua ba người bạn kia của anh đều nói anh có hai người bạn gái, ha ha, bắt cá hai tay, anh cẩn thận kẻo lật thuyền đấy." Kỷ Hi Nguyệt trực tiếp khinh bỉ anh ta.

"Nào có!" Giang Thành vội la lên, "Tiểu Nguyệt, em đừng nghe bọn họ nói hươu nói vượn, nhìn bọn họ vậy là biết bọn họ muốn theo đuổi em cho nên liền nói xấu anh, anh thực không có, chỉ là mấy người bạn chơi cùng thôi, cha mẹ cũng đừng coi là thật."

"Theo đuổi Tiểu Nguyệt, khó mà làm được!" Dương Linh vội vàng nói với Kỷ Hi Nguyệt, "Tiểu Nguyệt có bạn trai nhất định phải đưa đến cho dì xem, không được để mình chịu thiệt đâu đó."

"Dì Dương, con biết rồi, đến lúc đó con sẽ đưa đến cho dì và cha con kiểm duyệt." Kỷ Hi Nguyệt vội vàng cười nói.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Tiếu Ân xuất hiện ở cửa, tất cả mọi người ngẩn ra, khí chất người đàn ông này rất lạnh, cực kỳ nghiêm túc, vừa thấy là biết không phải người thường.

"Tiếu Ân?" Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc đứng lên đi đến, "Có chuyện gì sao?"

Tiếu Ân bên trong một vòng, lập tức đối ghé vào bên tai Kỷ Hi Nguyệt nói vài câu.

Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày nói: "Được, tôi lập tức đến đó."

Tiếu Ân gật đầu, cũng rất lễ phép gật đầu với người bên trong rồi ra ngoài.

"Tiểu Nguyệt, ai vậy, trông rất không tầm thường, không phải là bạn trai em chứ?" Giang Thành lập tức dò hỏi.

"Không phải, nói ra mọi người sẽ giật mình." Kỷ Hi Nguyệt ngồi xuống, cô không có lập tức đi ngay, là vì cô có chút hoảng, cần bĩnh tĩnh lại.

"Tiểu Nguyệt, ai vậy? Có phải gặp phiền phức nào không?" Mấy trưởng bối đều hỏi.

"Trợ lý của tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương Triệu thị." Kỷ Hi Nguyệt thành thật khai báo, bởi vì Tiếu Ân xuất hiện trước mặt công chúng không ít, cho nên sớm muộn gì mọi người cũng biết.

Kỷ Thượng Hải nháy mắt biến sắc nói: "Không phải Triệu Vân Sâm lại tới nữa chứ?"

Kỷ Hi Nguyệt trợn trắng mắt nói: "Cha à, không phải Triệu Vân Sâm, là Triệu Húc Hàn, con là phóng viên, anh ấy có chuyện cần tìm con giúp mà thôi."

………..