Úy Tư Lý ngồi đối diện nhìn thấy Triệu Húc Hàn nhíu mày thì dùng tiếng Trung hỏi: "Jordon, xảy ra chuyện gì sao?"
Triệu Húc Hàn lắc đầu nói: "Không sao, chúng ta tiếp tục."
Úy Tư Lý ừ một tiếng nói: "Jordon, lần này tôi đến chủ yếu muốn bàn hai chuyện, tôi tin cậu đã có chuẩn bị tâm lý rồi."
Triệu Húc Hàn ngước mắt nhìn anh ta lập tức nói: "Có thể hợp tác với tập đoàn Quốc tế Úy Lam là vinh hạnh của Triệu thị chúng tôi."
Úy Tư Lý khẽ nhíu mày nói: "Jordon, cậu nên biết, nếu hai nhà chúng ta hợp tác, còn cần một điều kiện tiên quyết đó chính là lòng tin."
"Nếu anh muốn nói đến chuyện kết hôn của tôi và Úy Mẫn Nhi vậy thì tôi nghĩ vụ làm ăn này Triệu thị không tiếp được rồi." Ánh mắt Triệu Húc Hàn lạnh lùng nhìn đối phương.
Úy Tư Lý tựa như không nghĩ tới Triệu Húc Hàn sẽ cường thế như vậy, vừa tới liền trực tiếp cự tuyệt.
"Jordon, tôi muốn hỏi một chút, cậu có gì không hài lòng với Mẫn Nhi nhà chúng tôi sao?"
Triệu Húc Hàn chậm rãi nhấp một hớp trà nói: "Không phải bất mãn, mà là nếu như phải dùng liên hôn để duy trì vụ làm ăn này, Triệu Húc Hàn tôi lại chỉ có một người, thế chẳng phải là phải cưới đến 18 bà vợ sao?"
Sắc mặt Úy Tư Lý thay đổi, anh ta hít sâu một hơi, cầm lấy tách trà lên chậm rãi uống một ngụm.
"Hợp tác với Triệu thị chúng tôi, tập đoàn Quốc tế Úy Lam sẽ không chịu thiệt, nếu anh cảm thấy chúng tôi chiếm tiện nghi của các anh vậy thì chúng ta không cần bàn vụ làm ăn này nữa." Triệu Húc cười lạnh.
Úy Tư Lý đương nhiên biết đạo lý này, nhưng bây giờ tới, em gái anh ta cứ muốn anh ta ép Triệu Húc Hàn phải gật đầu cưới mình, mà người đàn ông trước mặt anh ta lại không dễ không chế.
"Cô Mẫn Nhi rất xuất chúng, lúc còn học đại học, cô ấy quả thật khiến người ta có ấn tượng khắc sâu, nhưng Triệu Húc Hàn tôi đã có người phụ nữ mình thích, cho nên chỉ có thể xin lỗi cô Mẫn Nhi thôi." Triệu Húc Hàn thấy Úy Tư Lý muốn mở miệng thì trực tiếp ra tay trước chiếm lợi thế, ngăn chặn cái miệng của anh ta.
Sắc mặt Úy Tư Lý càng thêm khó coi, sau cùng dở khóc dở cười nói: "Jordon, cậu nên biết Mẫn Nhi có tình cảm sâu đậm với cậu, con bé vẫn luôn cố gắng học tập việc quản lý sự nghiệp gia đình, chỉ vì muốn một ngày nào đó có thể gả cho cậu, trở thành người vợ hiền nội trợ cho cậu."
Triệu Húc Hàn lẳng lặng nhìn người đàn ông điển trai đối diện.
"Đều là đàn ông, tôi nghĩ nếu anh Úy lấy vợ, anh sẽ cưới một nữ cường nhân ngày nào cũng làm việc với mình, hay là cưới một người phụ nữ dịu dàng săn sóc với mình đây?"
Úy Tư Lý vội vàng nói: "Mẫn Nhi cũng cực kỳ dịu dàng, Jordon, cậu có thể cứ hẹn hò với Mẫn Nhi trước được không? Có lẽ cậu sẽ thích con bé, Mẫn Nhi thật rất ưu tú."
"Ngại quá, tôi đã có bạn gái, cũng không muốn bạn gái đau lòng, là người đàn ông, tôi nên cho bạn gái mình cảm giác an toàn." Triệu Húc Hàn căn bản không hề suy nghĩ, trực tiếp từ chối.
Úy Tư Lý thấy thái độ anh cực kỳ kiên quyết, chỉ có thể thở dài, xem ra em gái phải đau lòng rồi.
"Tôi rất tò mò Jordon cậu sẽ thích dạng phụ nữ gì, có thể cho tôi gặp một lần được không? Tôi trở về cũng sẽ có câu trả lời thỏa đáng với em gái? Còn chuyện làm ăn thì chúng ta sẽ bàn lại sau?" Úy Tư Lý cười nói.
Triệu Húc Hàn nhíu mày, lập tức gọi Tiếu Ân tiến vào, nói nhỏ với anh ta mấu câu.
Tiếu Ân trừng mắt, sau khi nhìn chủ tử xác định thì đi ra ngoài.
Mà bên kia Kỷ Hi Nguyệt đang vội vàng chạy vào phòng bao, nhanh chóng thấy một bàn năm người.
Vợ chồng Tiền Vạn Hào, Tiền Giang Thành, cha Kỷ Thượng Hải, cùng với một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ chào hỏi, Kỷ Thượng Hải tức giận nói: "Tiểu Nguyệt, sao con có thể ngủ nướng đến bây giờ? Không ăn sáng sẽ không tốt cho sức khỏe!"
…………