Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàn Thiếu Cực Sủng Vợ Trước

Chương 101: Giao Dịch Mười Vạn Tệ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đi đến đại sảnh Lâu Lan lớn nhất của Thiên Trì Hội, bên trong đã sớm có rất nhiều người tới trước, những bữa tiệc của tầng lớp thượng lưu thường kết hợp ca múa mừng cảnh thái bình, các loại thức ăn đồ uống xa xỉ, để cho một đám người của tầng lớp thượng lưu vừa nhâm nhi vừa bàn về các đề tài.

Kỷ Thượng Hải đi vào trước, sau đó Kỷ Hi Nguyệt trực tiếp tách ra đi sang bên cạnh, bởi vì cô rất quen với Thiên Trì Hội, Triệu Vân Sâm từng không ít lần dẫn cô tới nơi này.

Bên cạnh mỗi đại sảnh sẽ có vài phòng tư nhân, để cho các vị khách có thể thay quần áo và nghỉ ngơi.

Giờ phút này đã có rất nhiều người đến, Kỷ Hi Nguyệt xinh đẹp đương nhiên sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý, đặc biệt là nhóm người trẻ tuổi cùng nhân viên đi lại trên hành lang, đều không ngừng quay đầu lại nhìn Kỷ Hi Nguyệt.

Cô lấy di động chuẩn bị gửi tin nhắn cho Trần Manh Manh, hỏi xem cô ấy đã đến chưa.

Chờ đến lúc cô đi đến gần cửa sổ ở tận cùng hành lang, lại nhìn thấy một người người đàn ông trẻ tuổi và một người đàn ông trung niên đang đứng cùng nhau, người đàn ông trung niên đang hút xì gà, mà người tuổi trẻ có vẻ đẹp trai kia lại đang tỏ thái độ cầu xin.

Hai người có vẻ như biết có người đang đến gần, cho nên đều quay đầu nhìn về phía Kỷ Hi Nguyệt.

Sau đó cả hai người đàn ông đều ngây ngẩn cả người, bốn mắt đều tràn ngập kinh diễm.

Kỷ Hi Nguyệt cũng không biết nơi này sẽ có người, cho nên cô cười lễ phép rồi định rời đi luôn.

"Cô gái này?" Đột nhiên người đàn ông đứng sau mở miệng.

Kỷ Hi Nguyệt xoay người thì nhìn thấy người đàn ông trung niên nọ, tuy toàn thân ông ta toàn hàng hiệu, nhưng tóc tai thưa thớt, tuổi cũng phải hơn 50, dáng người có chút mập mạp, nhưng vẫn cao hơn người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh một chút.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy ánh mắt người đàn ông trung niên đang làm càn trên người cô, ông ta nói: "Cô gái là đến tham gia tiệc sinh nhật của Tiền Vạn Hào sao?"

Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày gật đầu.



"Ôi, thật trùng hợp, chúng tôi cũng là bạn của Tiền Vạn Hào, tôi tên Đới Thành Công, đây là con trai nuôi của tôi tên Chu Dân, rất hân hạnh được biết cô gái xinh đẹp như cô." Đới Thành Công vươn tay ra với Kỷ Hi Nguyệt.

Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, ánh mắt lập tức nhìn về phía Chu Dân.

Thì ra người đàn ông này chính là bạn trai Trần Manh Manh, vẻ ngoài đúng là khá bảnh bao, nhưng trên mặt như bị mây mù che phủ, thấy thế nào cũng là một người đàn ông không vui.

"Chào cô, tôi tên Chu Dân." Chu Dân nhìn cha nuôi nhà mình xong, cũng lập tức giơ tay ra.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn hai tay vươn ra với mình, khóe miệng cong lên nói: "Xin lỗi." Sau đó cô lập tức xoay người đi.

Vừa rồi cô thấy Đới Thành Công này chính là một người đàn ông háo sắc, trong ánh mắt Chu Dân có kinh diễm, nhưng không có cái loại lưu manh như cha nuôi anh ta, có điều nếu anh ta mà có thì đến Trần Manh Manh cũng sẽ bị anh ta ăn tươi nuốt sống rồi.

Đới Thành Công và Chu Dân cũng không đuổi theo Kỷ Hi Nguyệt, mà nhìn bóng dáng xinh đẹp của Kỷ Hi Nguyệt biến mất tại ngã rẽ hành lang.

"Thật đúng là xinh đẹp, trời sinh vưu vật mà!" Đới Thành Công hút điếu xì gà, hai tay chà xát, sau đó nhìn về phía Chu Dân nói, "Nhóc con, nhìn thấy không, cha nuôi thích loại hình này, cô bạn gái nhỏ kia của con có xinh đẹp gợi cảm được như vậy không?"

Sắc mặt Chu Dân nhất thời khó coi, nói: "Cha nuôi, vừa nhìn cô ấy liền biết là con gái nhà phú quý, hơn nữa nhất định là có bạn trai rồi, nhưng Manh Manh thì khác, cô ấy cực kỳ thanh thuần sạch sẽ, chẳng lẽ cha nuôi không thích?

Đới Thành Công sờ sờ cằm sau đó vỗ vỗ bả vai Chu Dân nói: "Hiện tại con đã thiếu tiền đến mức bán cả bạn gái cho cha nuôi sao?"

"Cha nuôi, cái gì mà bạn gái chứ, cô ta không phải bạn gái con, hơn nữa không phải cha rất thích xử nữ thanh thuần sao, mười vạn tệ, tuyệt đối khiến cha nuôi hài lòng." Chu Dân vội vàng cười nói.

………
« Chương TrướcChương Tiếp »