Tiếng thở dốc vang vọng ở rìa ngoài u ám sâm lâm,Hàn Thiên dường như đang cố chạy thoát một cái gì đó,thậm chí đến tận khi hắn đã thoát ra được khỏi u ám sâm lâm rồi mà hắn vẫn không dám ngừng lại tiếp tục chạy thêm hai mươi dặm đường nữa mới dám đứng lại nghĩ ngơi,dừng lại dưới một gốc cây to hắn lấy trong người ra một bầu nước vốc ừng ực từng ngụm,tiểu kim long từ trong ngực áo hắn chợt bò ra,nó quay lại kích thước cũ rồi lại nhìn Hàn Thiên bằng ánh mắt khôi hài,Hàn Thiên cũng ngừng lại giây lát nhìn nó cuối cùng cả hai cười ầm lên một trận, Hàn Thiên vừa cười vừa chửi bậy một câu.
-mẹ kiếp ngươi tiểu kim ,lần này làm có hơi quá rồi đấy,bảo vật của người ta ngươi lấy đi đã đành đằng này còn cướp luôn cả trứng của người ta đi đúng là quá ác rồi.
Tiểu kim long cố tỏ ra xảo trá bảo Hàn Thiên mau trả công cho nó ,Hàn Thiên lấy trong người ra hai viên nội đan yêu thú cấp một đưa cho tiểu kim long ,tuy nhiên hắn vẫn còn chưa hết tức liền mắng tiếp.
-bọn yêu thú kia không ngờ lại thù dai đến vậy,cướp của chúng có vài món bảo vật,chúng liền liên thủ cùng nhau truy sát chúng ta đến tận hai ngày trời,may mắn là khi xưa ta có học lõm được ít chiêu thức ẩn giấu hành tung cùng xóa dấu vết nếu không hiện tại hai chúng ta đã bị tính tham lam của con rồng ngu ngốc như ngươi hại chết rồi.
Tiểu kim long làm như mặt dày không nghe không thấy gì cả cứ để một mình Hàn Thiên tự chửi tự nghe,bất chợt Hắn nhớ ra mình đã trễ hẹn với tiểu y sư mất một ngày rồi ,không biết cô ta đã về hay chưa nữa,hắn cần phải nhanh chóng quay lại chỗ trú ẩn xem xem cô ta rốt cuộc đã đi chưa ,nếu không có cô ta hắn muốn tìm được chỗ có nhân loại sinh sống e là có chút khó khăn ,mà dù có tìm được thì với một kẻ đến tiếng địa phương còn không biết nói như hắn e là rất khó lăn lộn ở chỗ như thế,nghĩ đoạn hắn liền nhanh chóng lôi theo tiểu kim long lúc này vẫn còn đang lơ ngơ chưa biết gì ,cả gai tức tốc trở về nơi trú ẩn của hắn xem xét một chuyến.
Trong những ngày vừa qua Hàn Thiên và tiểu kim long đã gây ra không ít vụ xáo trộn trong u ám sâm lâm,từ ngày thứ ba đến hết ngày thứ tư của chuyến lịch luyện cả hai người bọn hắn đã đánh cướp của tổng cộng bảy con yêu thú,Hàn Thiên gϊếŧ được ba con ,tuy nhiên bốn con còn lại không ngờ lại liên thủ cùng truy tìm Hắn,đến sáng ngày thứ năm của chuyến lịch luyện lúc Hàn Thiên đang chuẩn bị gói ghém đồ đạc đi về thì lũ yêu thú kia đã tìm đến tận cửa,Hàn Thiên không nói không rằng bỏ chạy một mạch ,lũ yêu thú kia cũng truy đuổi theo sát nút,Hàn Thiên lúc ẩn tàng,lúc chạy trối chết khi lại tung chiêu trò lừa lọc đám yêu thú đi sai hướng,ròng rã hai ngày một đêm rốt cuộc hắn cũng cắt đuôi được chúng thành công tẩu thoát ra khỏi u ám sâm lâm,tuy vậy chuyện này cũng làm hắn trễ hẹn với tiểu y sư mất một ngày,Hàn Thiên vốn dĩ hẹn tiểu y sư sáng nay sẽ về nhưng hiện tại trời đã gần tối tức là hắn đã trễ hẹn rất nhiều thời gian rồi ,Hiện tại hắn đang chạy trối chết để về trước lúc trời tối xem thử tiểu y sư có niệm tình chờ hắn thêm ít thời gian nữa hay không?
Di chuyển kiên tục hơn hai canh giờ Hàn Thiên rốt cuộc cũng về kịp dự định,lúc này mặt trời mới bắt đầu khuất bóng Hàn Thiên cũng đã đến trước cổng rào,Hắn nhìn sơ một lượt từ phía xa không thấy một ai cả,mở cửa vào gian bếp nhỏ tất cả đều yên ắn lạ thường,Hàn Thiên tự cười một mình.
-quả nhiên là đã đi mất rồi.
Vừa nói xong câu đó một tiếng thét đã quá quen tai với Hắn lại hiện lên,hắn mừng rỡ quay người lại,tiểu y sư dường như rất kinh hãi khi nhìn thấy hắn liên tục hét lớn đầy sợ hãi,Hàn Thiên suy ngẫm một hồi cuối cùng mới ngộ ra vấn đề,hắn kéo cái nón đặc biệt trên đầu xuống để lộ gương mặt bình thường trước tiểu y sư ,kế tiếp còn ra dấu với cô hắn chính là Hàn Thiên,tiểu y sư thấy hóa ra là Hàn Thiên đã về liền bớt đi cảm giác hoảng sợ tức tốc chạy đến bên cạnh hắn.
Hàn Thiên nhớ tới dáng vẻ hoảng sợ của tiểu y sư khi gặp hắn bất chợt cười to,tiểu y sư thấy thế mặt liền đỏ lựng lên dáng vẻ bối rối của thiếu nữ lộ ra,nét thanh tú ôn nhu hệt như áng mây chiều làm Hàn Thiên có chút thất thần nhất thời chưa biết nói gì.
Thực ra tiểu y sư hoảng sợ như vậy cũng phải,lý do là Hàn Thiên lúc này đang choàng lên người tấm da hắc báo to đùng,khắp người hắn chỗ nào cũng đen thui như một con báo ,thêm việc hắn che kín luôn đầu tóc mình bằng da đầu của hắc báo nọ phụ tùng như hai tai hai mắt hai mũi hai nanh đều có đủ cả, nhìn từ sau lưng hắn liền chả khác gì một con báo đen đang đi bằng hai chân ,tiểu y sư dù gì cũng là thiếu nữ tâm hồn không có được cứng cỏi như nam nhân,một mình ở đây lâu như thế cô sớm đã bị nỗi sợ hãi vô hình làm cho vô cùng dễ kích động rồi,lúc này vừa ra ngoài một chút khi trở về liền thấy một quái nhân đang đứng trước cửa hỏi sao cô lại không sợ hãi cho được.
Thế nhưng khi nhận ra đó chính là Hàn Thiên cô liền vui vẻ lên không ít,tâm lý đè nặng mấy hôm nay liền nhanh chóng được giải tỏa,thấy hắn cả người dơ bẩn đến cả áo quần bên trong cũng đã bị rách nát đến độ hắn phải choàng thêm da thú bên ngoài,tiểu y sư liền có thể mườn tượng ra những ngày vừa qua hắn đã trãi qua những cơ cực cùng hiểm nguy thế nào?,nghĩ đoạn liền thấy xót xa không thôi,Hắn một thân một mình ở đây thì ra là luôn phải lăn lộn như thế mà sống ,ngày ngày đối mặt với gian nan thử thách lúc nào cũng có hiểm nguy chầu chực kế bên ,niềm vui an cư sinh sống của nhân loại bình thường thật ra đối với hắn chính là một điều xa xỉ vô cùng.
Trời cho hắn cứu cô cũng chính là nói để hắn bị cô tìm được ,tiểu y sư đã quyết tâm phải đưa Hàn Thiên ra khỏi nơi u tối này để hắn sống cuộc đời vui vẻ hơn báo đáp lại ân tình hắn đã cứu mạng cô còn bảo vệ cô suốt thời gian qua,đoạn đường sau này hãy để cô ngược lại bảo vệ hắn đi.
Tiểu y sư vui vẻ kéo Hàn Thiên vào bếp,trong bếp cô có nấu sẵn một nồi súp nấm với thịt gấu sấy khô hôm nọ,cô để Hàn Thiên ngồi xuống bàn lấy ít súp cho hắn ăn lót dạ,Hàn Thiên hai ngày nay toàn phải ăn gió nằm sương do sự truy đuổi của lũ yêu thú hôm nay rốt cuộc đã có thể ăn đồ ăn chân chính do người nấu chân chính là vô cùng ngon miệng,hắn cùng tiểu kim long ăn một mạch gần cạn nồi súp mới chịu ngưng,tiểu y sư ở một bên nhìn hắn ăn vô cùng nhiệt tình tự nhiên cũng thấy vui lây.
Sau khi đã lấp đầy bao tử Hàn Thiên bắt đầu nhớ đến chính sự,hắn lấy bọc hành lý trên người xuống sau đó đổ ra những thứ hắn thu thập được ra bàn cho tiểu y sư,Hàn Thiên không biết những thứ này có giá trị thế nào với người khác chỉ biết cảm nhận của riêng hắn đối với những thứ này chính là chúng vô cùng bất phàm ,là linh bảo do thiên địa thai nghén mà thành,lại được lũ yêu thú mạnh mẽ bảo vệ như báu vật thì giá trị tất nhiên là phi thường cao, còn cao bao nhiêu thì phải xem nhận định của những người có học thức rồi.
Trước đống bảo vật mà Hàn Thiên đưa ra tiểu y sư đầu tiên là bàn hoàng sau là kích động không thôi,những thứ này chính là kỳ bảo cực kỳ hiếm có giá trị vô cùng lớn bản thân cô trước giờ cũng chỉ mới nghe nói qua chứ cũng chưa từng thấy vật thật,nay tất cả đều đang nằm trước mắt cô mà chủ nhân của chúng lại chỉ là một thiếu niên ,điều này làm cô không khỏi bàng hoàng,những thứ này chính là phải dùng thực lực cường đại mới đoạt về được Hàn Thiên mới bao nhiêu tuổi?làm sao lại có được năng lực kinh khủng đến thế kia chứ?,hắn rốt cuộc là ai hay đã được ai chỉ điểm mà mới từng ấy tuổi lại khiến người ta kinh ngạc đến vậy,tiểu y sư vốn đã bị sự thần kỳ từ Hàn Thiên làm cho mụ mị nay lại có chút nghi kỵ thân phận của hắn rồi,nếu không phải cô từng xem qua thân thể hắn xác định hắn đích thị là nhân loại thì nói không chừng cô đã sớm nghi ngờ hắn chính là siêu cấp yêu thú đã hóa hình đang dùng bộ dạng thiếu niên nhân loại để lừa cô rồi,tiểu y sư từng nghe nói qua yêu thú cấp cao có thể là cấp bảy trở lên liền có thể hóa hình hoàn toàn thành nhân loại người thường nhất quyết không thể nhận ra thế nhưng yêu thú đạt đến cấp bậc đó tuyệt đối chính là cường giả một cõi rồi làm sao lại có thể đi trêu chọc một tiểu cô nương như cô được,bí ẩn không thể giải đáp tiểu y sư liền nhất quyết không quan tâm nữa ,bắt đầu giải thích sơ qua cho Hàn Thiên biết giá trị cơ bản của những thứ mà hắn đem về tuyệt đối không tầm thường hắn nhất quyết phải giữ kỹ ,ngày mai khi đến nơi ở của cô cô sẽ dẫn hắn đi giải quyết đống đồ này đổi lấy một số tài phú nhất định.
Hàn Thiên thấy tiểu y sư do bất đồng ngôn ngữ cũng không tiện giải thích nhiều vậy nên hắn liền không truy hỏi đến cùng nữa mà cẩn thận gói những thứ trên bàn lại rồi đi thu dọn một chút để mai lên đường cùng tiểu y sư về nơi ở của cô.
Đối với Hàn Thiên trở về thế giới nhân loại chính là ước muốn bấy lâu nay của hắn thế nhưng không hiểu sao khi ước muốn đó sắp được hoàn thành bản thân hắn lại có chút không yên tâm,có lẽ hắn lo lắng thế giới mới mẻ ngoài kia có khác biệt quá lớn với nơi mà hắn từng sống,nhất thời có lẽ hắn sẽ khó hòa hợp được với nó ,nếu xo với khu rừng này thì nơi đó quả thực tốt hơn nhiều thế nhưng hắn sống qua hai đời chính là đã nhìn rõ được một điểm lòng người xo với yêu thú chính là xảo trá hơn rất nhiều ,sống ở thế giới loài người không chỉ là phải đấu tranh để sinh tồn đơn thuần mà đó còn là một trò chơi với tình cảm lòng tự tôn,sự ghen tị và sự thức thời ở bên trong nữa,con người đấu đá nhau bởi rất nhiều nguyên nhân ,tổn thương nhau đôi khi chỉ đơn giản là để thỏa mãng ham muốn của bản thân,gây chiến tranh chỉ để đoạt được thứ mình muốn,lòng tham của con người chính là thứ đáng sợ nhất trên thế giới này nó khiến những kẻ yếu ớt bên trong không có đường sống ,khiến cho những kẻ tàn ác ra đời ,khiến cho nhân gian lúc nào cũng không thể an ổn,xo với những thứ đó thì khu rừng mà hắn đang sống lại yên bình hơn rất nhiều,ở đây ít nhất cũng không phải lo sợ bị kẻ ác tâm ám toán,không lo bị cường hào ác bá gây sự ,không lo bị các thế lực cường đại chèn ép,khi buồn có thể gào thét với đất trời ,khi vui có thể hát ca cùng sông suối,khi giận dữ có thể tìm yêu thú đánh nhau,có đánh chết đối thủ thì cũng chẳng ai đi kiện cáo,không gian lại yên tĩnh tự do thích làm gì liền sẽ làm cái đó,nếu hắn trở lại thế giới nhân loại những thứ này liền sẽ biến mất,thay vào đó hắn phải học các lễ nghi phép tắc,phải học cách nhìn nhân tâm phải học cách kiên nhẫn và rất nhiều rất nhiều những thứ khác nữa,nhưng dù là thế nào việc hắn trở về thế giới nhân loại cũng chính là một lẽ tất nhiên,hắn có thể trốn ở đây mười năm hai mươi năm ,nhưng rồi chẳng lẽ trốn được mãi,mục đích của hắn là gì?chính là trở thành cường giả nằm ngoài những quy tắc ,trốn ở một góc chính là tự chôn vùi đi mục đích ban đầu của bản thân vì vậy dù thế giới ngoài kia có như thế nào hắn Hàn Thiên cũng sẽ đương đầu với nó đến cùng.
Đêm nay là một đêm dài đối với Hàn Thiên,hắn cứ mãi nghĩ về những thứ sắp phải đối mặt ,thấm thoát trời liền sáng tỏ rồi ,chỉ ít thời gian nữa thôi hắn sẽ phải xa rời nơi ở thân thuộc suốt bấy lâu nay để đến với thế giới mới ,chút tâm lý lo lắng cuối cùng đã bị hắn xóa bỏ hoàn toàn,phía trước dù có là gì thì hãy cứ đến đi nếu hắn còn sợ hãi hắn không phải Hàn Thiên.
Tiểu y sư vừa thức giấc đã thấy Hàn Thiên chuẩn bị Hành lý xong hết cả chỉ còn đợi cô dẫn đường là có thể khởi hành rồi,Tiểu y sư vừa tỉnh dậy đã bị hắn làm cho vội vã cả lên ,Hàn Thiên đợi cô vệ sinh sạch sẻ liền nấu vài món đơn giản cả hai ăn sáng xong xuôi quyết định sẽ lên đường ngay.
Nơi ở của tiểu y sư cách nơi này khoảng năm mươi dặm đường,tiểu y sư lúc đến đây không biết đã đi mất bao nhiêu ngày,hiện tại dẫn Hàn Thiên và tiểu kim long trở ra tốc độ lại có thể nói là khá chậm,Hàn Thiên nhẫm tính nếu cứ với tốc độ di chuyển chậm thế này năm mươi dặm đường chỉ sợ đến quá trưa mới có thể hoàn thành,thấy sự việc không ổn Hàn Thiên liền đề nghị tiểu y sư để cho hắn đưa đi như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn,tiểu y sư cũng biết bản thân tốc độ không được cao để Hàn Thiên đưa đi chính là tiết kiệm cho cả hai không ít thời gian ,chỗ này cũng chẳng có ai nhìn thấy vì vậy cô để hắn bế đi cũng chẳng có gì phải ngại,nghĩ đoạn liền đồng ý để Hàn Thiên trợ giúp.
Hàn Thiên bế tiểu y sư ở phía trước hành lý thì đeo sau lưng,hiện tại cả người hắn đang mang theo hơn một trăm năm mươi cân ,hiện tại đối với hắn từng này cân nặng quả thực không đáng là gì,trải qua lần lịch luyện ở u ám sâm lâm cả hai loại kỳ công của hắn đều có tiến bộ vượt bậc,lúc này vừa bế tiểu y sư vừa cõng theo hành lý hắn vẫn có thể di chuyển nhanh gấp hai lần người bình thường ,tiểu kim long lười vận động sớm cũng đã ký sinh một chỗ trên hành lý của Hàn Thiên vì thế lúc này Hàn Thiên như là một con ngựa giữa rừng mặc sức mà phóng không cần phải lo lắng có ai rớt lại,Hàn Thiên lướt nhanh như bay cứ mỗi lần nhảy lên liền có thể vượt qua khoảng cách gần ba trượng,địa hình rừng núi vốn không thể làm khó hắn ,tiểu y sư được hắn bế trên tay cảm giác như đằng vân giá vũ bản thân chỉ một mực canh chừng tùy thời chỉ hướng đi cho hắn.
Với tốc độ cao như vậy năm mươi dặm đường Hàn Thiên chỉ cần chưa đến nửa canh giờ liền có thể đến nơi,tiểu y sư cũng bất ngờ trước tốc độ di chuyển đáng kinh ngạc của Hàn Thiên,lúc này đã đến rất gần nơi sinh hoạt của nhân loại rồi,phía trước quả thực có rất nhiều người biết cô,để Hàn Thiên đưa đi như vầy lỡ gặp người quen chẳng phải cô sẽ ngượng chết hay sao vậy nên cô ra hiệu bảo Hàn Thiên cho cô xuống cả hai sẽ đi bộ hết đoạn đường còn lại.
Từ phía xa Hàn Thiên đã thấy được phía trước chính là thôn nhỏ của nhân loại sinh sống,người dân nơi đây cũng cày ruộng trồng lúa ,nuôi lợn chăm rau để mà sống cảnh quang yên bình khiến Hàn Thiên chợt nhớ đến quê nhà,nơi đây không ngờ lại giống thế giới cũ của Hắn đến vậy,từng con người hiền lành chất phác thậm chí cả thôn nhỏ đồng xanh kia tất cả đều không khác cố hương kia là mấy,thế giới mới này nếu đã không khác nhiều thế giới cũ như vậy Hàn Thiên hẵn là sớm muộn liền có thể làm quen thôi.