"Bởi vì thời điểm mà bổn vương phi nói những ưu điểm của hoàng thượng thì Tiểu Nguyệt nói cho bổn vương phi rằng Vương gia cũng không sai, tuy nhiên Tiểu Nguyệt và bổn vương phi quan hệ rất tốt , nhưng vẫn là muốn phòng bị nàng cũng thích Vương gia, muốn tranh cùng với bổn vương phi .
Cho nên , bổn vương phi trước hết nói để cho Vương gia ngừng bổn vương phi, cùng với việc bổn vương phi sẽ ngừng Vương gia mà nói chính là để dò xét nàng một phen. Xem biểu hiện của nàng , tựa hồ không hề tán thành nô tì cùng Vương gia chia ly, cho nên nô tì hơi hơi yên tâm.
Nhưng lại sợ nha đầu kia khẩu thị tâm phi, cho nên cố ý nói một chút bậy bạ về Vương gia , để cho nàng đối Vương gia hiểu lầm, như vậy bổn vương phi có thể tránh cho tỷ muội thân thích cùng người ta cướp đoạt phu quân rồi !" Mỗ nữ nói xong lại vẫn khó xử nhìn Hiên Viên Ngạo. . . . . .
Thấy hắn như bị sét đánh. . . . . .
Nàng lại đỏ mặt, ưỡn ẹo mở miệng: "Kỳ thật người ta thật sự cực kỳ để ý Vương gia !"
Tiểu Nguyệt miệng há thành hình chữ o , không biết nói gì nhìn tiểu thư nhà nàng , nói láo quá thể thôi?
Trong lòng Hiên Viên Ngạo cảm xúc ngổn ngang phức tạp đã không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả! Tiện nhân này, tới cùng còn có chuyện gì là nàng không thể nói ?
Nhớ tới quyết định mới vừa rồi trong lòng mình . . . . . . Nếu là chuyện này cũng có thể nói đến trên người Tiểu Nguyệt , hắn thật sự suy xét nên xây một tòa miếu thờ cho nữ nhân này lấy cúng bái để bày tỏ , trên mặt liền vô cùng xấu hổ. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam nhìn vẻ mặt hắn xấu hổ , cảm thấy vừa động, tính mở miệng thăm dò : "Vương gia có phải người đang suy nghĩ tính xây điện thờ cho bổn vương phi hay không . . . . .
."
"Bổn vương làm sao có thể suy xét xây điện thờ cho ngươi !" Đáp rất nhanh, lại làm cho người ta thấy được giấu đầu hở đuôi .
Mỗ nữ che miệng nhẹ cười: "Người ta biết Vương gia sẽ không cân nhắc xây thần điện, bởi vì Vương gia chuẩn bị xây miếu thờ !"
Mỗ Vương gia nghe nàng vừa nói như vậy, tức giận đến suýt nữa phun ra một búng máu tươi!
Rồi sau đó gắt gao trừng mắt nàng , sau một lúc lâu trong lòng rất nhanh loại bỏ một lần hắn đá văng cửa, nữ nhân này già mồm át lẽ phải . Trong đầu cư nhiên không có một câu có thể lấy ra phản bác!
Vũ Văn Tiểu Tam lên mặt ngồi trở lại trên ghế , bắt chéo hai chân nhìn hắn, ha ha. . . . . . Cùng bản tiểu thư giảng đạo lý, hoàn toàn là không biết lượng sức!
Tuy là không phản bác được, nhưng không sửa chữa tiện nhân này hắn lại cảm thấy tức giận khó mà nhịn !
Nhìn nhìn dáng ngồi bất nhã cùa nàng kia , lại gầm lên: "Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi có thể có bộ dáng làm vương phi hay không , ngồi không có tướng , phủ tướng quân dạy bảo ngươi như vậy sao?"
Ta đi! Chết tiệt hiện tại ngay cả lão tử ngồi như thế nào ngươi cũng quản? Nhà ngươi ở trong cầu Hoàng hà à ? Quản rộng như vậy!
Mỗ nữ cười hì hì mở miệng: "Vương gia, người cũng biết đó là phủ tướng quân, nô tì đúng là tướng môn hổ nữ, đương nhiên phải hào sảng hơn so với những nữ tử bình thường một chút !"
Nói xong còn đứng đứng dậy vỗ vỗ bộ ngực chính mình , não đại nghiêng 75 độ nhìn phía trên, một bộ dáng dương dương đắc ý . . . . . .
Thấy nữ nhân này nửa điểm cũng không xấu hổ, lại vẫn dương dương tự đắc, Hiên Viên Ngạo vận đủ bẩy phần nội lực mới cưỡng chế kích thíc một chưởng chụp chết nàng ! Đầu Tiểu Nguyệt lại càng đầy hắc tuyến nhìn tư thế của tiểu thư nhà nàng , không nói gì nhìn ngoài cửa sổ. . . . . .
"Vương gia, trắc vương phi mang theo các phu nhân tới thỉnh an vương phi !" Hạ nhân tiến vào thông báo.
Các phu nhân? Vũ Văn Tiểu Tam kinh ngạc nhìn Hiên Viên Ngạo liếc mắt một cái, này nha diễm phúc không ít a, còn có các phu nhân?
Nhìn ánh mắt kỳ dị của nữ nhân này , Hiên Viên Ngạo lại buồn bực, đây là ánh mắt gì? Hắn có mấy thị thϊếp thì không bình thường sao?
Vũ Văn Tiểu Tam không có phản ứng đến hắn, một bộ dáng ung dung đắt tiền như hoa đi đến chỗ của chủ vị , ngồi xuống, rồi sau đó môi son khẽ mở: "Để cho các nàng tiến vào."
Nếu là con heo này còn có thị thϊếp , dựa theo lễ tiết, hôm qua sau khi các nàng từ hoàng cung trở về thì nên tới bái kiến nàng. Vậy mà kéo dài tới hôm nay mới đến, xem ra là muốn ra oai phủ đầu với nàng , vậy thì để cho chúng ta nhìn xem, là ai ra oai phủ đầu với ai rồi !
Hiên Viên Ngạo đi nhanh sải bước ngồi xuống ở vị trí chủ tọa, miễn cho nữ nhân này lại bắt nạt người khác!
Chỉ chốc lát sau, Nguyệt Vô Hạ liền dắt một đám nữ quyến tiến vào, nhìn xem khuôn mặt xanh tím của nàng kia , Hiên Viên Ngạo cùng Tiểu Nguyệt đều có chút không đành lòng xem quay đầu đi. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam nhưng lại nhìn nhóm người thị thϊếp , ngầm hạ suy xét, các nữ nhân đồng loạt khom lưng: "Bái kiến vương phi!"
Miệng thì nói cung kính , ánh mắt lại quấn ở trên người Hiên Viên Ngạo , Nguyệt Vô Hạ cũng là có chút kinh ngạc, Ngạo ca ca làm sao có thể ở trong này?
Sau một lúc lâu. . . . . .
Mãi đến lúc các nữ nhân thắt lưng đều nhanh mỏi muốn gãy, cũng không có nghe thấy âm thanh của người ngồi trên chủ vị để cho các nàng đứng dậy , cảm thấy vô cùng buồn bực, vị vương phi này có phải đầu óc có bệnh hay không ? Biết rõ rành rành Vương gia không thích nàng, nàng lại vẫn ở trước mặt vương gia làm khó dễ các nàng, này không phải tự chui đầu vào rọ sao?
Hiên Viên Ngạo ở một bên không lên tiếng, nhìn xem nữ nhân này nghĩ muốn làm cái quỷ gì!
Vũ Văn Tiểu Tam nâng ly trà lên, nhẹ nhàng uống một hớp, rồi sau đó mở miệng nói: "Tiểu Nguyệt, hồ sen hoa nở như thế nào?"
A? Tiểu thư đột nhiên hỏi cái này làm cái gì? Tuy là khó hiểu, nhưng là ngoan ngoãn đáp lời: "Tiểu thư, bây giờ còn là đầu hè, cho nên cũng chỉ là chút nụ hoa."
"Uh`m!" Nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó lại mở miệng, "Hôm qua, bản cung trong lúc vô ý thấy được một câu, nói rằng: trưởng ấu hữu tự, tôn ti hữu thứ. Nề hà bổn vương phi tài sơ học thiển, nhìn thật lâu sau, đúng là không thể hiểu thấu đáo hàm nghĩa này , nghe nói trắc phi muội muội là đệ nhất tài nữ của Hiên Viên đế quốc ta , liền do muội muội tới giải đáp một phen như thế nào?"
Lời này để cho chúng cơ thϊếp cảm thấy cả kinh, vốn tưởng rằng nàng năm lần bảy lượt chọc giận Vương gia, lại vẫn động một tí liền ra tay đánh người, bất quá là người đàn bà đanh đá ngốc nghếch thôi, nhưng là nàng lại nói ra lời này. . . . . . Xem ra vị vương phi này không hề dễ đối phó giống như các nàng tưởng tượng !
"Tỷ tỷ, những lời này là ý nói , già, trẻ, lớn bé đều có thứ tự , câu này nhắc nhở mọi người phải chú ý lễ nghĩa!" Nguyệt Vô Hạ không cam nguyện đáp lời, Vũ Văn Tiểu Tam đây chính là vì nhắc nhở nàng, nàng mới đúng chính thất sao?
Tiếng nói của Nguyệt Vô Hạ vừa dứt, cái chén của Vũ Văn Tiểu Tam liền ném vào trên bàn: "Vậy bọn muội muội có thể nói cho tỷ tỷ hay không , vì sao ngày hôm trước bổn vương phi vào cửa, các ngươi lại kéo dài tới hôm nay mới đến?"
Một tiếng này vang lên, để cho mấy cơ thϊếp nhát gan chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ gối xuống. . . . . .
Hiên Viên Ngạo tuấn mi cũng hơi hơi vặn lên, đám nữ nhân này khi nào thì trở nên không có đúng mực như vậy ? Bất luận Vũ Văn Tiểu Tam có làm hắn thích hay không , chính thất, chung quy là chính thất!
"Vương phi tỷ tỷ, hôm qua nô tì thân thể không khoẻ, cho nên không có đến!" Một người mặc quần áo mầu hồng , cực kỳ yêu mị mở miệng, đáy mắt nhưng đều là khinh thường đối Vũ Văn Tiểu Tam .
Ánh mắt của nàng, tự nhiên để cho Vũ Văn Tiểu Tam thu nhập đáy mắt, cảm thấy cười thầm một tiếng, nàng đang lo chọn người nào để ra tay đây , có đưa lên cửa là tốt!
"Muội muội tên gọi là gì?" Một tiếng hỏi này cực kỳ ôn hòa, để cho các nữ nhân đều có chút phản ứng không kịp.
Nữ tử áo đỏ xinh đẹp cười: "Bẩm vương phi tỷ tỷ, nô tì là nữ nhi của Binh Bộ Thượng Thư , Hoa Mị Ảnh."
Nàng là hòn ngọc quý trên tay Binh Bộ Thượng Thư , trong bữa tiệc bách hoa , nàng liền đối với Vương gia vừa gặp đã thương, hoàng thượng đem nàng tứ hôn cho Vương gia, Vương gia lại trực tiếp cự tuyệt !
Vì thế nàng liền đối với hoàng thượng nói chỉ cần có thể gả cho Vương gia, kể cả làm thị thϊếp nàng cũng cam nguyện, về sau Vương gia mới thu nàng, về sau đối nàng cũng là đặc biệt yêu chiều, trước khi Nguyệt Vô Hạ vào cửa , nàng liền là nữ chủ nhân thực quyền ở vương phủ .
Vương phi lại như thế nào, không phải có thể đối nàng ấm giọng nói lời nhỏ nhẹ?
Chợt , trên vị trí chủ thượng nữ tử vẻ mặt ôn hoà tử biến sắc, một tiếng gầm lên: "Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !"