- Khánh ca nhi mau nói đi!
Mọi người thúc giục hắn nói.
- Phương án thứ nhất, tiếp tục duy trì hiện trạng, mảnh đất Hồng Lâm làm tài sản gia tộc, lợi ích thuộc về tất cả mọi người. Phương án thứ hai, chia đều mảnh đất theo đầu người, chúng ta tổng cộng có hai mươi tám gia định, đại khái mỗi hộ gia đình có thể được chia hơn ba mươi mẫu đất. Phương án thứ ba, ta dùng giá thị trường bán mảnh đất này đi, tiền bán được mua một trang viên ở phương nam, lưu lại một đường lui cho chúng ta trong tương lai.
Lúc này, Lý Hồng khó hiểu hỏi:
- Khánh ca nhi, tại sao phải tới phương nam mua đất?
Đây cũng là nghi vấn của tất cả mọi người, mọi người ồn ào hỏi:
- Đúng vậy! Tại sao phải tới phương nam mua đất?
- Có thể mọi người không biết, nhưng ta đã nhận được tin tức xác thực, hiện giờ mọi rợ Khiết Đan đang đại chiến với mọi rợ Nữ Chân. Mọi rợ Nữ Chân là một đội quân hung man vừa mới quật khởi, còn hung ác hơn mọi rợ Khiết Đan gấp mười lần, họ đã đánh cho mọi rợ Khiết Đan tới hoa rơi nước chảy, không tới mấy năm sẽ diệt Liêu quốc, sau đó chắc chắn họ sẽ xuôi nam quy mô lớn, Tương Châu cũng khó tránh khỏi gót sắt chà đạp.
- Khánh ca nhi, việc này sẽ xảy ra lúc nào?
Vợ Lý Chân hỏi.
- Ta đoán chừng trong vòng mười năm chắc chắn xảy ra.
Trong sân lại vang lên tiếng nghị luận, Lý Diên Khánh lại cao giọng nói:
- Ba phương án mọi người trở về thương lượng trước đi, buổi sáng ngày mai tới đây bỏ phiếu, chúng ta áp dụng dựa theo phương án nhiều phiếu nhất!
Mọi người dần tản đi, Lý Chân lắc đầu nói:
- Ta đoán chừng nữ nhân muốn chia nhà, nam nhân muốn giữ gia sản dòng họ, có thể cân nhắc tới đi phương nam giữ đường lui hẳn là không có mấy người, người bình thường khó rời cố thổ.
- Như vậy không sao, mọi người bỏ phiếu quyết định là được.
Thật ra Lý Diên Khánh cũng biết, phần lớn người trong tộc xa nhất cũng chỉ đi qua huyện thành Thang Âm, muốn nói tới phương nam với họ vẫn là quá xa vời, huống chi là mười năm sau. Hôm nay hắn cũng chỉ là lưu cho mọi người một phục bút, chờ tương lai có một ngày không thể không di chuyển, mọi người sẽ nhớ tới lời hắn nói hôm nay.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Lúc này Lý Chân lại thấp giọng nói:
- Hôm qua Lộc Sơn Phòng chọn ra Tộc trưởng mới, họ nhất trí đề cử Lý Thôi Tiến Lý Tái làm Tộc trưởng mới, buổi chiều hôm qua chúng ta mới biết được.
Lý Tái là ông chủ quán rượu Lộc Sơn, cũng là một trong những tộc lớn của Lộc Sơn Phòng, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là Lộc Sơn Phòng tự chọn Tộc trưởng mà không thông báo thôn Lý Văn, điều này nói rõ gia tộc Lý thị đã hoàn toàn phân liệt, chẳng qua đây là xu thế tất yếu, mọi người đều có lợi ích, sẽ càng chạy càng xa.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Vậy chúng ta cũng nên chọn ra Tộc trưởng của mình.
Lý Chân vỗ vai hắn, cười tủm tỉm nói:
- Ngươi cho rằng vì sao mọi người nhất trí đồng ý đặt đất đai tổ tiên dưới tên ngươi, bởi vì ngươi là Giải Nguyên, treo dưới tên ngươi không cần nộp thuế nhiều, trong lòng mọi người đều có tính toán!
Lý Diên Khánh nửa ngày không nói nên lời, tộc nhân đáng yêu cỡ nào!
Trời vừa sáng hôm sau, tộc nhân Lý thị thôn Lý Văn và thôn Tiềm Sơn chính thức bỏ phiếu, hai mươi bốn phiếu tán thành ngàn mẫu ruộng tốt Hồng Lâm tiếp tục làm đất đai gia tộc, ba phiếu tán thành chia cắt từng hộ, một phiếu tán thành di chuyển tới phương nam. Ngàn mẫu ruộng tốt Hồng Lâm liền chính thức quyết định, vẫn làm đất đai tổ tiên để tộc nhân cùng nhau hưởng lợi ích.
Sau đó, mọi người tập trung một chỗ lựa chọn Tộc trưởng mới. Gia tộc Lý thị ngày xưa đã chính thức chia làm ba bộ phận, Tùng Hà Phòng đã chia ra từ sau khi Lý Văn Hữu qua đời, tự chọn Tộc trưởng cho mình, xây từ đường của mình, được xưng là Lý tộc Tùng Hà.
Tộc nhân Văn Thôn Phòng và Tiềm Sơn Phòng thì sát nhập là Lý tộc Nam Bộ. Lộc Sơn Phòng đổi tên thành Lý tộc Lộc Sơn. Dựa theo hiệp nghị phân chia tài sản của ba nhà, Lý tộc Nam Bộ ngoại trừ đạt được mười khoảnh ruộng tốt Hồng Lâm ra, còn được chia tiệm tạp hóa Lý Ký ở huyện Thang Âm và ba ngàn quan tiền.
Trong tiếng cười vui náo nhiệt, Lý Diên Khánh được toàn phiếu, các tộc nhân nhất trí đề cử hắn làm Tộc trưởng mới. Chẳng qua Lý Diên Khánh vẫn uyển chuyển cự tuyệt, hắn muốn cầu học ở kinh thành, không bận tâm được tới công việc gia tộc. Hắn tiến cử Lý Chân làm Tộc trưởng mới với mọi người, nhận được mọi người đồng ý.
Đồng thời lại chọn ra Lý Đại Ấn và Lý Hồng làm Trưởng lão, ba người họ phụ trách chuẩn bị lần đầu tế tổ hai ngày sau.
Lý Đại Khí ở kinh thành chuẩn bị xây dựng thương hội, mùa xuân năm nay không trở lại, trong nhà có vẻ hơi quạnh quẽ, chẳng qua Cúc tẩu và Trung thúc vẫn làm mười mấy món ăn, Lý Đại Ấn lại đưa tới một vò rượu ngon, trong tiếng pháo nổ vang lên không ngừng, năm người chủ tớ vẫn trái qua một đêm ba mươi vô cùng náo nhiệt.
Canh năm, Lý Diên Khánh lặng yên đứng dậy, trong khoảng thời gian này quá nhiều chuyện, hắn chạy bộ cũng không thường xuyên, mặc dù cảm thấy dừng chạy bộ ảnh hưởng không lớn, nhưng nhiều năm đã thành thói quen, rất khó nhất thời từ bỏ, hắn vẫn rời giường canh năm trước sau như một.
Hắn hơi thu thập một chút, đi tới sân sau hít một hơi không khí rét lạnh, hắn lại sờ Đại Hắc đang ngủ say, lúc này mới kéo cửa sân, chạy vào trong đêm tối thâm trầm.
Một canh giờ sau, Lý Diên Khánh người nóng hôi hổi trở về, lúc chạy tới cửa thôn bỗng nhiên trông thấy một bóng người quen thuộc:
- Là Lý Nhị à?
Lý Diên Khánh cười hỏi.
Người đối diện dừng bước lại, quả nhiên là Lý Nhị. Gần một năm nay họ không gặp, Lý Nhị cao lớn hơn, vừa gầy vừa mịn, nhìn qua giống như một gốc cao lương. Trước mặt Lý Diên Khánh, gã có vẻ hơi co quắp, ngượng ngùng gãi đầu nói:
- Cha ta để ta tới cửa thôn chờ ngươi, tế tộc sắp bắt đầu, cha để ngươi trực tiếp đi qua.
Tế tộc sắp xếp trong một căn phòng ở góc tây bắc trong thôn, đây cũng là nhà ở của một tộc nhân, năm ngoái sau khi chủ nhân qua đời, không có vợ con kế thừa nhà cửa, căn nhà liền bỏ không. Một tháng trước Lý Chân mang theo mấy hậu sinh sửa chữa lại căn nhà, nơi này liền trở thành từ đường tạm thời của thôn Lý Văn, chờ qua năm sau, sẽ phá hủy căn nhà xây dựng lại một lần nữa.
- Lý Nhị, thư viện An Dương thế nào?
Vừa đi, Lý Diên Khánh vừa nói.
- Ăn ngủ rất tốt, có chừng hơn ba trăm người. Lúc ta nói cho bọn hắn, Lý Giải Nguyên năm nay là tộc nhân cùng lớn lên cùng đi học với ta, tất cả mọi người rất hâm mộ ta, mọi người để ta hỏi ngươi một chút, thi đậu Giải Nguyên có bí quyết gì?
Qua cảm giác không quen lúc đầu, Lý Nhị nhanh chóng khôi phục tính cách hoạt bát của gã, hung hăng truy hỏi Lý Diên Khánh có bí quyết gì.
Lý Diên Khánh vỗ vai gã cười nói:
- Thật ra bí quyết rất đơn giản, đó là xế nát sách vở trộn lẫn vào cơm ăn hết, sau đó ngươi sẽ nhớ kỹ.
- Thật sao?
Lý Nhị vừa mừng vừa sợ hỏi thăm.
- Đương nhiên là giả!
Lý Diên Khánh cười ha ha, Lý Nhị gãi đầu, cũng ngượng ngùng cười đi theo.
Đông! Tiếng chuông bái tế vang lên, Lý Diên Khánh đứng ở hàng thứ nhất, cùng mấy chục tộc nhân quỳ xuống dâng hương khấu đầu cho liệt tổ liệt tông thôn Lý Văn và thôn Tiềm Sơn.