Chương 3: Ăn côn ŧᏂịŧ (H)

Kỹ xảo khẩu giao vụng về, còn cần hắn phải dạy dỗ, miệng căng đến lớn nhất, cẩn thận ngậm lấy qυყ đầυ.

"Cắn trúng một lần anh liền đánh mông một lần, tiểu Lật Thế cần phải cẩn thận một chút."

Qυყ đầυ màu đỏ tươi cắm trong miệng nhỏ của cô, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn phình trướng lên, mã mắt chảy ra vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng,mùi vị tanh nồng, cô dùng đầu lưỡi liếʍ đi, không đành lòng mà nuốt xuống.

Bạch Giang Xuyên thoải mái căng chặt đùi, rất muốn đem miệng cô xuyên thủng.

“Nhanh một chút". Hắn không nhịn được ra lệnh.

Lật Thế bậc khóc, từng giọt nước mắt rơi xuống, tay nhỏ đỡ lấy côn ŧᏂịŧ thô tô, khịt mũi cố gắng ngặm lấy, nhưng côn ŧᏂịŧ quá lớn, cô chỉ có thể ăn đến một nửa. Đôi mắt ngấn sương ngước nhìn hắn, dụng ý chính mình không thể ăn vô nữa.

Bộ dáng này thậm da^ʍ, Bạch Giang Xuyên thậm chí càng muốn làm bẩn cô một cách thô tục hơn.

" Tiểu Lật Thế, em như vậy thật thiếu thao. Còn dám dùng ánh mắt như vậy nhìn anh, miệng hỏng được, yết hầu chắc chắn cũng có thể hỏng."

Cô cứng đờ há to miệng, phun ra côn ŧᏂịŧ, khóc lóc, "Không thể ăn, đừng cho tôi ăn nó nữa có được không? Tôi thực sự không có biện pháp dùng miệng làm ăn bắn ra, làm ơn đổi cái khác đi mà, tôi cho anh thao tôi được không? "

Hắn cười lớn,"Nhưng anh hiện tại muốn em dùng cái miệng nhỏ này, làm sao đây vật nhỏ?"

Lật Thế lắc đầu, biết chính mình trốn không thoát, ủy khuất lau nước mắt, miệng đều đau, thực sự khuất phục chịu nhục nhã, nơi đó rõ ràng là đồ vật dơ bẩn, dù trước kia cô thường lén xem AV cũng không nghĩ tới mình thật sự sẽ khẩu giao cho nam nhân.

" Ngậm lấy nó!"

"Có thể không cần hay không....."

Hắn không nói gì, kéo lấy tóc cô, ngón tay mở rộng khoan miệng nhỏ, đem vật thô tỏ đang cương cứng xuyên thẳng miệng cô, quá mức nhanh chóng, hàm răng cọ qua côn ŧᏂịŧ, làm hắn hít hà một hơi, ánh mắt lạnh lùng trừng cô.

"Một lần, đem miệng mở ra cho tôi! Chờ lát nữa thao em, tay cũng sẽ không thủ hạ lưu tình.."

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn tức giận, đôi mắt hẹp dài trừng lớn, khuôn mặt tái nhợt tràn đầy vẻ tức giận, Lật Thế khóc không ra hơi, không thể không há to miệng, bị bắt chứa lấy đồ vật thô dài của hắn, qυყ đầυ cắm vào yết hầu yếu ớt khiến cô hít thở không thông.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Đôi tay gắt gao nắm lấy áo ngủ hắn, gần như không thể thở nổi, sắc mặt dần trở nên xanh tím.

" Ô!"

Bạch Giang Xuyên còn đang ở bên trong, xuyên qua yết hầu còn chưa đủ, qυყ đầυ cắm vào thực quản, nơi đó càng chặt, kẹp da đầu hắn tê dại, sướиɠ đến mức muốn đem toàn bộ thực quản của cô cắm hư.

Lật Thế hít thở không thông, cảm giác như mình sắp chết, nước mắt rơi lã chả đầy mặt, muốn mở miệng nói chuyện cuối cùng lại khép lại, hàm răn cắn qua côn ŧᏂịŧ thô to cuả hắn.

Bạch Giang Xuyên đột nhiên rút ra, cảm giác đau đớn ập đến, làm du͙© vọиɠ đang dâng tròa giảm đi một nữa, đem cô bắt lại ấn ở trên đùi, liên hồi quất đánh mông của cô.

Bang!

Một tiếng thanh thúy vang lên, trực tiếp đem cô bức khóc, Lật Thế một bên kịch liệt ho khan, một bên tủi thân khóc lớn, giãy giụa hai chân.

" Tôi nói em đem răng ngậm lại"

Lại một cái tát, mông nhỏ yếu ớt sưng lên, cô không cam lòng khóc lóc nói lí lẽ, "Là anh cưỡng ép tôi! Tôi không thích anh còn muốn cắm tới, huhu... tôi nghẹt thở sắp chết rồi anh vẫn cắm vào trong, anh dựa vào gì mà đánh tôi. A, đau a!"

" Tôi không thích ăn bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của anh, anh mau cút đi cho tôi!"

" Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©?" Hắn bị cách nói của cô làm cười lớn, kéo lấy tóc ép buộc cô ngẩng đầu lên, đồi diện với đôi mắt sưng đỏ của cô.

" Đó là côn ŧᏂịŧ! Em nên ăn nó, toàn thân trên dưới ba cái động đều phải ăn hết. Hôm nay anh niệm tình em lần đầu tiên liền hạ thủ lưu tình, anh dạy cho em ăn như thế nào, thời gian em hít thở anh đều biết, sẽ không làm em chết, lần sau còn dám cắn liền chuẩn bị yeutruyen.net mông bị đánh hỏng đi!"

Cô cả người phát run nhưng vẫn như cũ không cam lòng trừng mắt nhìn hắn.

Còn tưởng hắn có bao ôn nhu, cũng chỉ là tội phạm cưỡиɠ ɠiαи. Hắn nhất định đã gϊếŧ người bằng không làm sao sẽ sống ở một trang viên không bóng người này. Chờ cảnh sát bắt hắn, nhất định sẽ đem công lý áp chế hắn.

Bạch Giang Xuyên nhéo nhéo mặt cô, “Đừng dùng loại ánh mắt không khuất phục này nhìn anh, ở trước mặt anh chính là đang tìm đường chết."

Cô tính mở miệng, lại sợ hãi nhắm chặt mắt khóc nức nở.

Cắn hai lần, hắn liền không còn tâm trạng, bắt cô dùng tay loát cho hắn bắn.



Ngày thường thao cô nam nhân đều phải hơn 40 phút mới bắn, bắt cô dùng tay loát đến rách da cũng chưa thấy biểu hiện muốn bắn tinh.

Làm lơ biểu tình khó chịu của cô, Bạch Giang Xuyên ngồi ở mép giường, Lật Thế quỳ xuống, hai đầu gối trên mặt đất lạnh lẽo, nhấc tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ dưới háng của hắn, không ngừng trên dưới loát động, rõ ràng cánh tay đau nhức muốn chết mà hắn lại ra lệnh cô không được dừng lại, chỉ có thể vừa khóc lóc vừa xin hắn tha cho mình.

Cuối cùng, Bạch Giang Xuyên ở miệng cô cắm vài lần, tϊиɧ ɖϊ©h͙ rốt cuộc cũng bắn ra, bị hắn ép mở miệng nuốt xuống hết.

Lật Thế mông đau chỉ có thể nằm sắp ngủ khiến cô ủy khuất muốn chết, nửa đêm ngủ không được, lòng căm phẩn lải nhải mắng tên nam nhân thúi này, đem cô nhốt trong chuồng chó, cưỡng ép khẩu giao, còn đánh mông cô ép ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ghê tởm của hắn ta.

Nếu được, cô nhất định sẽ dùng giao gϊếŧ chết hắn, dù sao gϊếŧ tội phạm gϊếŧ người cũng coi như thay trời hành đạo.

Ngày hôm sau Lật Thế tỉnh lại, phát hiện không thấy Bạch Giang Xuyên đâu, ngay cả của phòng ngủ cũng không thấy con chó săn đáng sợ kia, cô cẩn thận đi tới bàn ăn phía trước, trên bàn để lại một tấm card cùng với bữa sáng.

【 Đúng giờ sẽ về, đừng nhớ mong 】

Thật biếи ŧɦái, ai sẽ nhớ hắn!

Lật Thế đứng tại chỗ cầm tấm card tự hỏi hai giây, sau đó liền ném xuống, xoay người chạy về phía cửa lớn, trong đầu không ngừng hiện lên vị trị cô đỗ xe.

Tại lầu một mấy ngày trước, cô đã nhìn thấy hoa viên ở bên phải, chía khóa nhất định còn cắm trong xe.

Cuối cùng cũng tìm được xe, cô không chút suy nghĩ liền khởi động xe chạy đi, bên ghế phụ di động cùng túi xách đều không thấy đâu. Không khỏi nghĩ tới tên nam nhân này còn dám trộm đồ, bên trong túi còn có tiền mặt cùng với chứng minh thư của cô.

Nhưng dù sao tiềnn cũng không quan trọng, cơ hội chạy trốn chính là lúc này!

Chiếc xe ô tô màu hông liền nhắm về phía cửa lớn chạy tới, hai bên yeutruyen.net trang viên là đều là cây xanh được tu bổ hoàn mỹ, dọc theo đường đi ngang qua hai ba đài phun nước, rốt cuộc cũng thấy được cửa sẳt màu đen, vẫn chưa khóa lại, trực tiếp vọt qua, "phịch" một tiếng đem cửa sẳt phá đi, xe theo hướng đường cái liền chạy mất.

Cô mới vừa rời đi, một chiêc Lexus ngừng ở bên ngoài trang viên, Bạch Giang Xuyên bước chân dài xuống xe, mặc một bộ đồ vận động màu trắng không nhiễm một hạt bụi, một tay cầm bao nilon, bên trong là nguyên liệu nấu ăn mua từ siêu thị, một tay bóp ví tiền, chậm rãi nhìn cửa sắt bị phá hư, vết lằn trên cửa hoàn toàn trùng khớp với với chiếc xe mini của Lật Thế.

"Bin Laden".Âm thanh hắn âm trầm đến cực điểm

Chó săn lông màu xám trắng ngoan ngoãn đi đến bên cạnh hắn, tư thế thợ săn nhìn chằm chằm mục tiêu, chờ đợi hắn ra lệnh.