Chương 19

Trần Bạch Diệm nhốt cô vào giữa mình và cái bàn, anh chống hai tay xuống mặt bàn cúi đầu hôn cô.

Tiểu Viên ghét bỏ khuôn mặt đầy mùi thuốc lá của anh, Trần Bạch Diệm nắm lấy cằm cô và cạy môi hôn cô, lực anh không nhỏ nhưng giọng điệu lại dịu dàng.

“Ngoan, cho tôi đầu lưỡi.”

Anh dùng tay không cầm điếu thuốc vuốt ve đùi cô, côn ŧᏂịŧ dựng đứng càn quét trước huyệt nhỏ của cô, Tiểu Viên vòng tay ôm cổ anh nhiệt tình đáp trả nụ hôn, trong nháy mắt chỉ còn nghe được tiếng hai đầu lưỡi quấn lấy nhau triền miên.

Cô hơi nhấc chân cạ bướm xinh lên đùi anh, để lại rất nhiều nước.

“Muốn gì?” Anh hỏi.

Tiểu Viên nhìn anh làm nũng: “Bế tôi lên đi.”

Biểu cảm của Trần Bạch Diệm rất đứng đắn, anh ừ một tiếng rồi nghiêng đầu hút thuốc, giống như mấy lời cô nói thật tầm thường.

“Sau đó thì sao?” Anh hỏi.

“Bế lên rồi cắm vào tôi.” Cô gằn từng chữ trả lời.

“Tôi không muốn bế cô lên rồi đâm cô, tôi muốn đâm cô thế này.”

Đứng đối mặt nhau, dươиɠ ѵậŧ đút vào trong, thong thả ra vào, thấy rõ vẻ ý loạn tình mê của cô.

“Gọi anh trai.”

“Anh trai bế em đi.”

“Không bế.”

Anh rất tuyệt tình, chơi đùa nhũ hoa cô tới khi cương cứng rồi từ từ làm cô, anh vừa hút thuốc vừa cúi đầu nhìn, nhìn dươиɠ ѵậŧ của mình tiến vào lỗ huyệt dâʍ đãиɠ hút hồn kia, khi rút ra thì da^ʍ thuỷ rỉ xuống sàn nhà rất nhiều.

Trần Bạch Diệm nở nụ cười, anh cắn môi cô: “Trên sàn đều là da^ʍ thuỷ của cô, ngày mai làm sao mở quán đây?”

Khách hàng đến sẽ ngửi được mùi không bình thường, sao thịt hôm nay lại có mùi khai thế nhỉ, có phải là thịt dê không?

“Đáng ghét~” Tiểu Viên mắc cỡ chết đi được, cứ như bị mọi người nhìn cô làʍ t̠ìиɦ vậy.

Trần Bạch Diệm đè cô đâm vào rút ra, tiết tấu rất nhanh, Tiểu Viên ư a rêи ɾỉ, anh cúi đầu ngậm bầu ngực cô, chép miệng nói: “Làm gì có thịt dê chứ, là nước chảy ra từ chiếc lỗ dâʍ đãиɠ của Viên Nhi chúng ta mà.”

“Dươиɠ ѵậŧ của anh trai sắp bị bào chết rồi.”

“Ưm~ nhanh~ nhanh~ nhanh nữa đi.”

Trần Bạch Diệm thoả mãn cô.

“Sau này gọi em là Tiểu Dương nhé, Dương Nhi dâʍ đãиɠ của anh trai, mỗi ngày đều cho anh trai cưỡi phang em được không?”

“Được~ Được~ Mau lên~”

Không có khắc nào ngừng ăn cô, ngón cái xoa nắn hộŧ ɭε, liên tục ngậm mυ"ŧ nhũ hoa của cô, Tiểu Viên như thể chưa cảm thấy đủ, cô ưỡn về trước nuốt trọn dươиɠ ѵậŧ của anh, Trần Bạch Diệm thích chết mất, anh hận không thể nhét cả bìu dái của mình vào trong cô.

“Không được rồi~ Sắp ~ Sắp bắn rồi~”

Nghe thế, Trần Bạch Diệm gia tăng tốc độ đánh chiếm phần thịt non trong huyệt, quấn lấy nhũ hoa liếʍ láp, theo tốc độ rút cắm như vậy, một dòng nước trong veo bắn lên đùi anh, âm mao của cả hai người đều bị ướt đẫm.

Cô xụi lơ dựa vào bàn thở dốc, ánh mắt quyến rũ, Trần Bạch Diệm nhét ngón tay vào miệng cô, cô ngậm lấy, Trần Bạch Diệm cười cười, lấy tay ra xoa nắn bầu ngực cô, dươиɠ ѵậŧ tiếp tục đâm thêm vài lần vào lỗ huyệt vẫn còn lại dư vị cao trào, chỉ để thấy cả người cô run lên.

Châm một điếu thuốc, hút hai ngụm, tàn thuốc nóng rơi xuống trước huyệt nhỏ, khu rừng ướŧ áŧ không khỏi bốc khói…

“Đừng mà!” Cô ngăn cản.

Không kịp rồi.

Mấy sợi lông đã cong quéo, bởi vì nước chảy nhiều nên không bị thiêu cháy, nhưng mùi lông cháy vẫn thoang thoảng bay ra.

Tiểu Viên muốn đánh anh, Trần Bạch Diệm ôm lấy eo cô, bế cô lên hôn.

“Đừng giận, anh trai cắt cho em.”

“Cút.”

“Cút đi đâu đây? Tôi còn chưa bắn mà.”

Tiểu Viên có chút mệt mỏi, đã lâu rồi cô không làʍ t̠ìиɦ nên thể lực vẫn chưa theo kịp.

“Sao vẫn còn cứng thế…”

“Vì chưa đâm đủ.”

“Nhưng tôi mệt.”

Trần Bạch Diệm thấy mặt cô nghiêm túc, anh rút ra, mệt rồi thì thôi.

Anh ngồi trên ghế, chân dài rộng mở, dươиɠ ѵậŧ dựng đứng ở giữa, lột áo mưa ra vứt vào thùng rác, anh vươn tay kéo Hướng Tiểu Viên ngồi trên đùi mình mân mê bầu ngực cô.

Tiểu Viên nhìn chằm chằm côn ŧᏂịŧ của anh, Trần Bạch Diệm hôn lên mặt cô, hỏi: “Làm sao đây? Viên Nhi, anh trai sắp cứng chết rồi.”

Tiểu Viên không trả lời, Trần Bạch Diệm sờ soạng ngậm lấy ngực cô, cầm tay cô đặt lên bìu dái.

“Làm thế nào đây?”

Viên Nhi…

Viên Nhi…

Giống như lúc đó,

g

Lại ngậm trứng của anh trai đi.

Lưu manh đều như vậy, du͙© vọиɠ viết thẳng lên mặt, không chút che dấu.