Chương 44

Trong văn phòng rộng lớn, chỉ còn lại Bradle và Tân Ngữ. Bradle đi đến bên bàn làm việc nhìn Tân Ngữ, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn đang khóc lóc, đau lòng nói: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi mà đã hoảng thành thế này, mắt cũng khóc sưng hết rồi." Anh cúi đầu hôn nhẹ lên hai bên mí mắt, sau đó móc vào đầu gối bế cô lên, dáng vẻ dịu dàng hoàn toàn khác với vẻ hung dữ lạnh lùng vừa rồi. Tân Ngữ vùi mặt vào cổ anh ấm áp, giọng mũi sau khi khóc đáp lại: "Với em là chuyện lớn...."

Bradle đẩy ra một bức tường trang trí, bên trong là một thế giới khác, là một phòng ngủ được trang trí rất tinh tế. Bradle đặt cô lên giường, nhẹ giọng nói: "Em nằm xuống nghỉ ngơi một lát." Sau đó giúp cô cởi bộ đồ công sở, dùng móc áo treo lên gọn gàng. Tân Ngữ quấn trong chiếc chăn lông vũ mềm mại đột nhiên cảm thấy rất mệt mỏi, nhắm mắt lại lẩm bẩm nói: "Bradle cảm ơn anh."

Bradle dùng khăn ướt lau mặt cho cô, sau đó ngồi ở mép giường dùng túi chườm đá chườm mắt cho cô, vuốt ve mái tóc xõa xuống, nhẹ giọng nói: "Lần sau có chuyện gì thì phải nói cho anh biết, đừng trốn đi lo lắng một mình." Nước mắt Tân Ngữ lại trào ra, chân thành nói: "Cảm ơn anh.... Bradle cảm ơn anh, em sẽ không gây phiền phức cho anh đâu...." Bradle luống cuống lấy khăn tay, vừa lau vừa nói: "Đừng khóc đừng khóc, anh không sợ phiền phức." Lúc này Bradle lại không sợ phiền phức nữa, có thể thấy nỗi sợ phiền phức trước đây của anh là tùy người mà thôi.

Lần nữa có ý thức, là chóp mũi thẳng tắp của người đàn ông cọ xát vào hõm cổ, giọng khàn khàn nói: "Ngữ Ni, dậy ăn trưa thôi...." Tân Ngữ mơ màng nằm lì trên giường nói: "Ừm...." Hơi thở ấm áp phả vào tai, đầu lưỡi ướŧ áŧ liếʍ láp trên làn da, cánh tay rắn chắc cũng ôm lấy từ phía sau, phủ lên bộ ngực lớn xoa bóp đều đặn. "Ngữ Ni.... Ngữ Ni...." Bradle siết chặt cánh tay, cảm xúc không tự chủ được kích động....

Không lâu sau, một làn da cứng rắn và trần trụi áp vào lưng Tân Ngữ, giọng Bradle khàn khàn đe dọa: "Ngữ Ni.... Nếu không dậy anh sẽ làm em...." Tân Ngữ cố gắng mở to đôi mắt sưng húp, phát hiện bàn tay to của Bradle đang hoành hành trên ngực mình, bầu ngực đầy đặn bị ép ra khỏi kẽ ngón tay, núʍ ѵú cũng bị trêu chọc đến dựng đứng. Cô đỏ mặt, không biết quần áσ ɭóŧ của mình đã bị cởi ra từ lúc nào, vội vàng ngoan ngoãn nói: "Em.... Em dậy rồi...."

Một cây gậy thịt nóng bỏng chen vào giữa hai chân, Bradle bá đạo nói: "Không, em không dậy, vậy thì anh sẽ làm em...." Tân Ngữ cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy đầu khấc lớn há miệng, cô vội vàng muốn đứng dậy, nhưng bị Bradle đè lại. Tân Ngữ: "Em em em.... Không đứng dậy nổi ạ!!!" Bradle ngậm lấy vành tai trắng ngần, nhẹ nhàng cắn cắn nói: "Vậy thì anh chỉ còn cách làm em thôi...." Tân Ngữ: "!!!"

Cái gậy dục khổng lồ luồn tới lui giữa khe hoa, cơ thể nhạy cảm và mềm mại nhanh chóng ướt đẫm. Đôi chân dài vạm vỡ của Bradle đè lên, cái gậy dục xoay một hướng rồi đỉnh vào hoa tâm, chen vào cái lỗ nhỏ như lỗ kim, từng chút một chui vào trong. Cảm giác căng đầy vừa quen thuộc vừa xa lạ tràn ngập cái hang nhỏ bé, Tân Ngữ run rẩy nói: "Đầy đầy đầy rồi.... Bra Bra Bradle.... Ừm...."

Bradle cũng thấy tư thế này chặt đến mức không tưởng, cứng rắn như anh vẫn thấy khó khăn. Vì vậy, anh dang rộng đôi chân dài vạm vỡ của mình, nâng cao một chân thon thả của người đẹp, từ khe chân mở rộng lại chen vào thêm hai tấc, một phát là đỉnh đến hoa tâm. Tân Ngữ nắm chặt cánh tay Bradle kêu lên một tiếng: "Đầy rồi.... Đầy rồi.... Hu hu...."



Quá lâu không hoan hảo kết quả là mọi thứ đều trở lại như cũ, thân hình nhỏ nhắn yếu ớt chỉ có thể cố gắng nuốt chửng cái gậy thịt khổng lồ, thịt kề thịt không một khe hở. "Ngữ Ni.... Ngữ Ni cắn chặt quá.... Xì...." Bradle khàn giọng phàn nàn: "Vậy thì anh chỉ còn cách làm cho em mở ra thôi.... Ừm...." Nửa nâng người đè lên cơ thể mềm mại, người đàn ông cường tráng nhấc hông ra vào, từng cái thúc mạnh mẽ, bụng nhỏ săn chắc va vào cặp mông tròn trịa, phát ra tiếng bốp bốp....

Cái hang mềm mại bị xé rách, cọ xát liên tục, hai chân như bị lưỡi dao sắc bén chẻ ra, cô lại cảm thấy mình bị cái gậy thịt đâm xuyên hoàn toàn. Cảm giác như bị điện giật từ xương cụt chạy lên, cô bất lực co giật run rẩy, khóc lóc cầu xin: "Nhẹ thôi.... Bradle nhẹ thôi.... Hu hu.... Ăn không nổi nữa.... Hu hu...."

Mật dịch trong suốt theo sự ra vào của người đàn ông mà bắn tung tóe, cái hang mềm mại đã bị cắm đến mức sưng đỏ run rẩy, Tân Ngữ bị căng đến cực hạn, căng đến cực hạn, co giật run rẩy khiến thần trí cũng trở nên hỗn loạn. Khi cao trào một lần nữa ập đến như sóng dữ, cô nước mắt đầy mặt kêu khổ: "A a a~~~ Tha cho em.... Hu hu...." Người đàn ông trong lúc cái hang co thắt siết chặt, vẫn kịch liệt thúc mạnh tấn công, khiến cô chỉ có thể hét lên chói tai trong cơn run rẩy dữ dội.

Cái gậy thịt bị sức mạnh khổng lồ siết chặt, Bradle sướиɠ đến cực điểm, nghiến răng nói: "Ngữ Ni.... Ồ.... Ngữ Ni.... Em yêu của anh.... Ừm...." Anh thở hổn hển, hung hăng nhấc hông ra vào, động tác ngày càng mạnh mẽ, ngày càng hung dữ, sau khi va chạm mạnh mẽ vô số lần, anh phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng sền sệt, cuồn cuộn chảy vào trong cái hang mềm mại đang co giật....

Rất lâu sau, Bradle vẫn ôm Ngữ Ni nhẹ nhàng an ủi, đôi mắt hơi sưng của Ngữ Ni lại vì thế mà sưng húp lên, tức giận vùng vẫy nói: "Anh tránh ra! Như vậy thì em làm sao đi làm được!" Bradle bình tĩnh trấn an: "Không sao không sao, anh sẽ giúp em che giấu." Nói vậy, nhưng cái gậy thịt của người đàn ông vẫn vô lại không chịu rút ra.

Ngữ Ni nhớ đến tình trạng đặc biệt của hai người, đề nghị: "Bradle, tình hình của chúng ta.... Trong công ty.... Có thể giữ bí mật không?" Người đàn ông thỏa mãn tùy tiện đáp: "Ừ?" Bàn tay to sờ mó khắp nơi, hai tuần không đυ.ng vào, thật nhớ....

Ngữ Ni nắm lấy bàn tay đang sờ loạn ấn vào ngực, nghiêm túc nói: "Được không? Em không muốn đồng nghiệp nhìn em bằng ánh mắt khác thường." Bradle nhân cơ hội bóp bóp bầu ngực, nghiêm trang nói: "Ừ.... Nói có lý...." Ngữ Ni một lần nữa xác nhận: "Thật không? Cứ như vậy mà quyết định?" Bradle tiếp tục giả vờ nghiêm trang: "Ừ.... Ngữ Ni nói gì cũng được...."