Chương 27

Tân Ngữ cúp điện thoại, trong lòng có chút kích động, cuối cùng mọi chuyện cũng đã lắng xuống. Visa của cô còn hơn một tháng nữa là hết hạn, mà thời gian làm việc thông thường của visa làm việc là ba tuần, có thể thuận lợi như vậy là vì trên đường đi gặp được nhiều quý nhân, cô phải ghi nhớ trong lòng, tìm cơ hội báo đáp họ.

Ngẩn người một lúc lâu, cô gọi một cuộc điện thoại khác: 『Chào Kate, tôi thấy thông tin cho thuê nhà của bạn trên trang web của người Hoa, tôi muốn thuê một căn hộ một người, ừm.... không phải để sinh con.... chỉ đơn giản là thuê nhà....』 Tân Ngữ đã chú ý đến nhà của Kate từ lâu, đây vốn là nhà ở chuyên kinh doanh nhà ở cho người Hoa sinh con ở Mỹ, môi trường cộng đồng tốt, giao thông thuận tiện, còn có dịch vụ đưa đón trả phí, hơn nữa họ còn hiểu biết về luật pháp nhập cư và visa.

Kể từ khi Mỹ thông qua "điều khoản thuế béo" truy thu thuế trên toàn thế giới, nhiều người có quốc tịch kép đã từ bỏ quốc tịch Mỹ, kéo theo cả những người muốn đến sinh con để có thẻ xanh cũng ít đi, Kate không còn khách hàng sinh con nữa, chỉ có thể dựa vào trại hè trong kỳ nghỉ hè. Bây giờ vừa qua mùa cao điểm nghỉ hè, tiền thuê nhà giảm xuống còn chưa đến một nghìn đô la một tháng, Tân Ngữ thuận lợi đặt được một căn hộ nhỏ.

Bây giờ mới là buổi trưa, Tân Ngữ trở về phòng ngủ dọn dẹp đồ đạc của mình, lúc mới chuyển đến đây, đồ dùng sinh hoạt, quần áo đều vứt hết, chỉ còn lại sách vở của thân chủ cũ, sau khi chuyển nhà, có lẽ cần phải mua thêm một số đồ dùng hàng ngày. Bất kể cô và Brad có còn phát triển nữa hay không, mẹ cô nói con gái phải tự trọng.... ừm.... có vẻ như cô đã lên giường với anh ta rồi, không được tự trọng lắm==."... Mẹ cô còn nói con gái phải giữ mình.... ừm.... có vẻ như cô đã lên giường với anh ta rồi cũng không được giữ mình lắm=="

Tân Ngữ tự biện hộ trong lòng, bây giờ cô đang ở Mỹ! Mỹ! Mỹ! Ở Mỹ, quan hệ tìиɧ ɖu͙© trước hôn nhân giữa nam và nữ là rất bình thường. Nếu ở Đài Loan, cô chắc chắn sẽ không tùy tiện như vậy. Tuy nhiên, nhất định phải chuyển ra ngoài, không thể tự mình bám lấy Brad, tối nay sẽ nói chuyện này với Brad, xem anh ta nói thế nào....

Lại là đêm cuối tuần, tâm trạng Tân Ngữ rất tốt, cô đồng ý với mọi lời mời của Brad. Sau khi hai người cùng nhau ăn tối, Brad nắm tay cô đến phòng tập thể dục. Brad giải thích chi tiết: 『Em cần phải tăng cường chức năng tim phổi trước, chức năng tim phổi đại diện cho sức khỏe của tim, phổi và hệ tuần hoàn. Khi hệ tuần hoàn của em không thể đưa máu và chất dinh dưỡng đến các mô cần trao đổi chất một cách hiệu quả, cơ thể sẽ dễ cảm thấy mệt mỏi hoặc đau nhức.』

Brad trước tiên cùng cô kéo giãn cơ thể, sau đó dạy cô sử dụng máy tập elip. Chiếc máy này có một bảng điều khiển rất phức tạp, Brad dạy cô cách thiết lập tốc độ khởi động, hôm nay dự kiến

sẽ tập thể dục nhịp điệu trong mười lăm phút, cứ năm phút điều chỉnh tốc độ một lần. Khi Tân Ngữ đạp máy tập, Brad cũng đồng thời sử dụng máy chạy bộ ở bên cạnh. Lúc Tân Ngữ đang giãn cơ nhẹ nhàng, Brad vẫn đang sử dụng máy đẩy ngực ngồi để rèn luyện sức bền cơ bắp.

Phòng tập thể dục là một không gian riêng tư của Brad, việc được vào phòng tập thể dục khiến Tân Ngữ cảm thấy gần gũi hơn với Brad. Cô lén nhìn Brad ưỡn ngực thở ra đẩy ra, sau đó hít vào thu tay cầm lại, theo nhịp co duỗi của cơ ngực, hơi thở mạnh mẽ và mồ hôi, sức mạnh nam tính nồng nàn ập đến, khiến mặt Tân Ngữ lại nóng lên.

Tối nay, Tân Ngữ đặc biệt dịu dàng và ngoan ngoãn, sau khi tắm xong, khi Brad quấn khăn tắm quanh eo tiến đến gần, cô chủ động cởi khăn tắm ra, giải phóng ham muốn ẩn sâu. Dưới ánh mắt sâu thẳm của Brad, cô nắm lấy vật thể mang hương thơm sữa tắm, nhìn nó nhanh chóng phát triển thành một con quái vật khổng lồ không thể nắm bắt, thân con quái vật cứng rắn, hình dạng dữ tợn, nhưng làn da lại mịn màng và hồng hào một cách bất ngờ. Tân Ngữ đỏ mắt ngậm lấy, mυ"ŧ mát nông sâu, hóa ra, ham muốn của đàn ông lại có hình dạng và mạch lạc như vậy, lại có hương vị và cảm giác như vậy....



Brad không chịu được nữa, gầm lên một tiếng, đẩy Tân Ngữ ngã xuống giường, nghiến răng nghiến lợi nói: 『Em tự chuốc lấy!』 Brad vốn định từ từ, nhưng đôi môi nhỏ nhắn của mỹ nhân ngậm lấy anh, khiến du͙© vọиɠ của anh bùng cháy như ngọn lửa, máu nóng sôi trào không nhịn được nữa. Anh ta tách đôi chân trắng nõn ra, cúi người xuống, cắm vào, dùng sức nhét vào mật huyệt mềm mại, không thương tiếc đâm thẳng vào tận cùng.

Hôm nay Tân Ngữ đặc biệt nhạy cảm, âʍ đa͙σ siết chặt lấy dươиɠ ѵậŧ đang tiến vào, từng tế bào đều bị dươиɠ ѵậŧ ép chặt, kɧoáı ©ảʍ như từ tủy xương trào ra, tiêu hồn thực cốt. Cô run rẩy dữ dội, rêи ɾỉ bất lực: 『Ư ư.... nhẹ thôi....』

Dươиɠ ѵậŧ bị một lực co thắt dữ dội siết chặt, như muốn bóp chết anh ta, Brad nhịn hai ngày, bản tính thú vật bùng phát, ra vào mạnh mẽ, lần nào cũng cắm sâu cả cây, làm cô không ngừng khóc và run rẩy. Cảm thấy hoa huyệt bên dưới liên tục co giật, cắn chặt lấy dươиɠ ѵậŧ thô to, dươиɠ ѵậŧ khổng lồ càng đâm mạnh hơn, cắm vào rút ra mãnh liệt vào tiểu huyệt vừa lêи đỉиɦ của cô.

Thịt kề thịt, nhiệt độ cơ thể hòa quyện, hơi thở nóng bỏng bốc lên. 『Em trêu chọc, ừm, chịu đựng đi....』 Brad hung hăng đâm vào, hận không thể nuốt chửng mỹ nhân nhỏ bé bên dưới vào bụng, hòa làm một. Mật dịch sền sệt theo từng nhịp chuyển động mạnh mẽ của anh ta bắn ra, Tân Ngữ rêи ɾỉ đón nhận cú va chạm mạnh mẽ và dai dẳng của anh ta: 『A a a.... đủ rồi.... đủ rồi....』 Hai người quấn lấy nhau đến chết, cho đến khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phun trào, tràn đầy vào mật huyệt co giật không ngừng của cô....

Hai người ôm nhau thân mật thở hổn hển, Brad nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Tân Ngữ, một lần rồi lại một lần, khiến cô buồn ngủ. Cô vẫn còn lo lắng về công việc, cố gắng tỉnh táo nói: 『Brad, sau này em không thể nấu cơm cho anh nữa....』 Brad đáp: 『Ừm, để người khác nấu là được rồi.』 Tân Ngữ: 『....』

Tân Ngữ ngẩn người, không nói nên lời, trong dự đoán của cô, Brad ít nhất phải hỏi cô tại sao, sau đó cô sẽ giải thích rằng cô cần tìm một công việc kỹ thuật có thể xin thị thực làm việc. Sau đó, cô sẽ đảm bảo hoàn thành tốt công việc bàn giao, không ảnh hưởng đến cuộc sống của Brad. Nhưng những điều này đều không xảy ra, Brad còn vỗ đầu cô nói: 『Đi ngủ thôi, hử?』

Tân Ngữ hoàn toàn mất ngủ, cô nằm gọn trong vòng tay của Brad, đột nhiên phát hiện ra mình hoàn toàn không hiểu suy nghĩ của Brad. Tân Ngữ vẫn luôn cho rằng Brad khá hài lòng với món ăn của mình, không ngờ người nấu ăn lại có thể nói đổi là đổi, cô dễ dàng bị thay thế như vậy....

Đã mất việc thì Tân Ngữ đương nhiên không có ký túc xá để ở, mà Brad cũng không hề nhắc đến những sắp xếp này. Tâm trạng của Tân Ngữ có chút chán nản, mặc dù cô đã quyết định sẽ chuyển đi, nhưng việc anh ta không hỏi han một tiếng vẫn khiến cô bị tổn thương....