Vết cắt nhỏ trên ngón tay vừa nhói lại vừa ngứa.
Khứu giác nhạy bén của Thẩm Dục cảm nhận được mùi máu lâu rồi không gặp.
Sự hưng phấn bị kìm nén bấy lâu bắt đầu không thể kiềm chế, từ từ thức tỉnh từ sâu trong xương tủy.
Nhưng từ góc nhìn của Tri Ngu, nam nhân chỉ bình tĩnh bước đến bên bàn, dừng chân trước bát canh bổ dưỡng đã được chuẩn bị cho y.
Dưới ánh sáng mờ ảo, có vẻ như y lại hơi quay mặt về phía Tri Ngu.
Tri Ngu vội thu hồi ánh mắt, tránh đối mặt với y như một bản năng sinh tồn.
Không lâu sau, nàng nghe thấy tiếng chiếc bát sứ đặt nhẹ lên mặt bàn.
Trước khi nàng lên tiếng, Thẩm Dục đã uống cạn bát canh trên bàn, lời nói của y càng trở nên khó hiểu.
"Phu nhân luôn mang đến cho ta những điều bất ngờ mới..."
Điều bất ngờ mới… là gì?
Tri Ngu không thể bắt kịp suy nghĩ của y.
Mới chỉ giây trước cơn giận vì nàng chiếm dược liệu của Thẩm Trăn đã dịu xuống, có lẽ y đang ám chỉ chuyện nàng dám dùng khế ước của Thẩm Trăn để uy hϊếp?
Tri Ngu siết chặt tấm chăn mềm dưới tay, tim nàng đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.
Khi Thẩm Dục rời đi lần nữa, nàng vội nhổm dậy liếc qua cửa, không kịp mang giày đã vội vã lao đến bàn.
Chiếc bát sứ từng đựng canh bổ đã không còn gì.
Trong lòng Tri Ngu vừa phấn khích vừa hoài nghi, nhưng chưa kịp vui mừng thì đã nghe thấy tiếng động lạ bên ngoài màn.
Không biết đó là tiếng của hạ nhân hay của ai... Nàng vội vàng đặt bát xuống rồi trở lại giường giả vờ ngủ.
Nguyên chủ vốn đã quen sống trong nhung lụa.
Chiếc giường trải đệm dày, mềm mại êm ái đến mức tạo cảm giác như đang nằm trên mây, khiến Tri Ngu không khỏi nhớ lại những ngày tháng nằm co ro trên nền đất lạnh giá, nửa người chìm trong bùn đất.
Ai đã từng trải qua khổ cực sẽ khó mà cưỡng lại loại hưởng thụ này...
Không biết qua bao lâu, chuỗi ngọc trên rèm giường bị ai đó khẽ vén lên.
Tri Ngu buộc mình phải chống lại sự dụ hoặc của chăn mềm ấm áp, mở mắt trong trạng thái mơ màng.
Không ngờ Thẩm Dục trở lại.
Bốn mắt chạm nhau bất ngờ trong khoảng cách gần khiến nàng không khỏi tròn xoe mắt đầy kinh ngạc.
Không giống như không khí căng thẳng trước đó, hơi ẩm sau khi tắm của Thẩm Dục như làm tan đi không khí lạnh lẽo xung quanh.
Thẩm Dục quan sát nàng, ngón tay gõ nhẹ lên đùi mình.
"Không phải phu nhân muốn kiểm tra sao?"
Như một sự thỏa hiệp bất ngờ, đôi mắt dịu dàng của y tạm thu hồi sự âm u do độc dược gây ra.
Trước khi giải quyết Tri gia, y sẽ hoá thành con mèo hiền lành nhất.
Có vẻ như để thuận tiện cho việc "kiểm tra" mà y vừa nhắc, thậm chí nửa người y không biết từ lúc nào đã len lỏi vào không gian riêng tư của nàng.
Như một sự xâm nhập xa lạ.
Trên chiếc giường vốn chỉ thuộc về nàng, đột nhiên xuất hiện một hơi thở không nên có.
Kiểm tra...
Điều này khiến Tri Ngu mơ hồ nhớ đến một số tình tiết trong sách, nhưng chưa kịp nhớ ra đã phải tập trung toàn bộ tinh lực để đối phó với tình huống bất ngờ hiện tại.
Không có kịch bản chuẩn bị trước khiến đầu óc nàng hoàn toàn trống rỗng.
Kiểm… Kiểm tra gì cơ?