Chương 12: Vận động hài hòa
Trần Thiên Tường thét lớn một tiếng, dùng hai tay đè ngực cậu, anh lúc này đã thật sự ngậm trọn lấy thứ to đùng kia. Lần này vừa thích vừa đau, một dòng điện mạnh mẽ đánh thẳng lêи đỉиɦ đầu, ngay lập tức anh đổ mồ hôi. Thứ xâm phạm thân thể anh vẫn cứ thúc đến, dùng sự cứng rắn dễ dàng ma sát vào vách ruột, đυ.ng chạm vào điểm nhạy cảm thật sự sảng khoái đến mức híp mắt hưởng thụ.
“A……” Trần Thiên Tường nhỏ giọng rêи ɾỉ, nhiều ngày rồi chưa được hưởng âu yếm cùng kɧoáı ©ảʍ, thứ đó của anh oai dũng ngẩng đầu, mông cũng nâng lên hạ xuống có nhịp điệu, nuông chiều gậy th*t đang chu du trong cơ thể mình, ma sát vào điểm cực khoái.
Quá trình kết hợp diễn ra rất nhanh, ngay lúc sung sướиɠ nhất, anh dừng lại, cúi xuống vỗ về khuôn mặt của Tề Hải Dương. Bởi tên ngốc này chẳng những cuồng say phối hợp với anh, mà rêи ɾỉ hưởng thụ còn to hơn cả anh nữa.
“Cậu không phải nói, cắm vào người khác cậu liền mềm à?” Trần Thiên Tường cố ý kẹp chặt huyệt khẩu, dùng lực ép lấy vật cứng trong cơ thể, lúc trước chỉ sợ đang làm cậu ta lại mềm, xem ra bất quá là cái tên này nói linh tinh.
Tề Hải Dương lúc này mới hồi hồn, ngẩng mặt hắc hắc cười. “Cắm người khác khẳng định mềm, nhưng anh Tường đâu có phải người khác, là người yêu của em mà.”
Trần Thiên Tường nghẹn cười hừ một tiếng, tiếp tục áp dụng ngôn ngữ cơ thể nội dung sâu sắc, nhìn thấy cậu vì sung sướиɠ mà rêи ɾỉ, anh không nhịn được mà cúi xuống hôn lên.
Tề Hải Dương càng thêm kích động, há miệng truy tìm đầu lưỡi anh, ra sức vận lực eo, rất nhanh làm cho người bên trên chịu không nổi, thở dốc gục xuống.
Tuy rằng biết anh đã bắn rồi, nhưng Tề Hải Dương vẫn cảm thấy thích thú. Động thịt căng mềm bao lấy gậy th*t sít sao, không thể so với thứ bình thường. Mỹ vị chưa bao giờ được nếm qua khiến cậu không thể ngừng được, thầm nghĩ thôi thì cứ súng thật đạn thật làm cho tới, chuyện cắm mông gì đó sẽ tính sau.
Phát hiện cậu ta còn chưa lêи đỉиɦ, Trần Thiên Tường đen mặt, vội vàng đứng dậy mở còng tay cho cậu, hai chân níu lấy eo cậu rồi quay người để cậu nằm lên trên mình. Tự mình cưỡi ngựa quả thật mệt quá đi, đúng là tư thế nằm truyền thống thư sướиɠ hơn nhiều.
Hai tay Tề Hải Dương vừa tự do, lập tức ôm lấy soái ca dưới thân, ngựa quen đường cũ tiếp tục ba ba ba. Thân thể trong lòng vừa ấm vừa thơm nồng, cậu vừa hôn vừa cắn, vừa dùng sức tăng lớn nhịp điệu, động thịt tiêu hồn kia cũng thuận theo cắи ʍút̼, khoái lạc chưa từng có rất nhanh bắt cậu buông súng xin hàng.
Đợi đến lúc gậy th*t cạn kiệt tinh hoa, cậu mới tiếc nuối lui ra, chỉ cảm thấy bao lấy cơ thể là dịch nhầy nóng ấm, hiển nhiên là làm một lần thích đến ngàn dặm. Nhìn thấy Trần Thiên Tường vẫn thở hổn hển, cậu lại đè ra hôn lấy mấy cái rồi mới chịu xuống giường vắt khăn mặt đem đi lau cho anh.
Trần Thiên Tường lườm cậu ta một cái, đây là cho rằng anh không có khí lực xuống giường sao? Bất quá anh cũng chẳng nói gì, chỉ là tiếp lấy khăn mặt, thuận tay lau cả tiểu huynh đệ bên dưới của Tề Hải Dương.
“Thế nào? Thích không?”
“Thích!” Tề Hải Dương trả lời rất thống khoái.
Trần Thiên Tường khıêυ khí©h gậy th*t vẫn còn cứng rắn của cậu, “Muốn nữa không?”
“Muốn!” Tề Hải Dương cúi đầu nhìn nhìn thứ của đối phương cũng đang cứng lại, cào mặt hắc hắc cười rộ lên. “Phía sau lại càng muốn…… Anh Tường, lần này anh cắm em đi.”
Trần Thiên Tường méo miệng, cái thằng này rõ ràng cũng thích cắm, lại cứ nhớ thương cảm giác phía sau. Muốn anh đảm đương phía trên không phải là không được, đối với người anh thích mà còn có thân thể hoàn hảo như thế, anh chắc chắn có thể. Huống chi anh vốn muốn là mỗi người một lần, phân chia hợp lý.
Bất quá khi anh nhìn đến cái còng tay nhung đen bị vứt ở xó giường kia, anh lại đổi ý rồi. Cái thằng ngu này muốn cưỡng anh, chắc chắn phải cho nó một lần giáo huấn, bằng không sau này nó lại giở trò nữa.
“Đã nói trước rồi, đây là trừng phạt, hôm nay cậu chỉ là gậy rung của tôi thôi, cho nên không cần nghĩ nhiều.” Trần Thiên Tường nhếch khóe miệng trừng cậu, trở mình xuống giường chuẩn bị đi súc ruột.
“A…… Không phải đâu!” Tề Hải Dương hét lớn, vội vàng nhào lên giữ lấy anh. “Anh Tường! Bằng không thì để em thượng anh cũng được, thêm một lần đi!”
Trần Thiên Tường rất là tâm động quay đầu, chẳng lẽ này thằng nhóc này đã nghĩ lại? Cuối cùng cũng thích cảm giác làm 1?
“Ưm ……” Tề Hải Dương khó xử đảo mắt, làm bộ như e lệ mà cười vài tiếng. “Có điều …… anh Tường, anh mặc cảnh phục cho em thượng được hông?”
Trần Thiên Tường đen mặt lại một chút, chẳng lẽ thằng này có sở thích cosplay? Mặc cảnh phục cho nó làm ……
“Nói bậy cái gì! Cảnh phục không phải thứ tùy tiện mặc chơi!” Vừa nghĩ thôi mà mặt Trần Thiên Tường đã đỏ bừng, nhanh nhanh đẩy cậu ra để chui vào nhà vệ sinh, để lại một mình Tề Hải Dương nằm trên giường thở dài.
Cảnh phục giao thông nhất định không mặc được, làm vậy rất có lỗi với công việc của mình. Trần Thiên Tường vừa tắm vừa cân nhắc, hôm nay thì thôi, sau này đi mượn cảnh phục dân phòng về mặc vậy. Bất quá mặc cảnh phục để bị thượng ……
Trần Thiên Tường nghẹn cười đấm tường hai cái, thật đúng là không phải kí©h thí©ɧ bình thường.