Không ngoài dự đoán, Vanes rất nhanh thăng cấp vài ngày sau đó, mọi người cũng vì thế mà vui vẻ một phen, sau đó lại đều đều trải qua những ngày cuối của năm học.
Trong một buổi ăn trưa như thường lệ ở căn tin, dĩ nhiên nhóm bạn lại có thêm một thành viên là Ashley. Will hỏi:
-Hè các cậu có kế hoạch gì chưa, nhóm bọn tôi định lên rừng rậm phương bắc, các cậu thì sao?
Ba người Graham nhìn nhau một chút rồi Ashley nói:
-Hì hì tôi, Graham cùng Vanes đã thành một nhóm với một người bạn nữa rồi, chúng tôi hè cũng định đi đâu đó huấn luyện, có lẽ là đầm lầy phía nam. Chúng tôi cũng đâu thể thua các cậu chứ, hihi.
-Vậy sao, thế cô lên nhé. À mà cẩn thận tên Graham đấy, rừng rậm hoang vu không ai biết gì đâu, hắc hắc. Will thuận thế châm chọc Graham.
-Haha, tôi rất là hiền lành đó nha, đừng nói bậy. Graham cũng cười hai cái rồi thanh minh.
-Không có đâu. Key và Anna nói nhỏ rồi cười mỉm.
-Này này đừng nói anh em như thế chứ, tôi hiền thật mà.
-Không ai tin cậu đâu, hiền mà lại đi chiếm tiện nghi con gái nhà lành sao, nhưng hai lần cơ đấy. Fei cũng bồi thêm.
Ashley thì đỏ mặt cắm cuối xoay ống hút, để mặc tên Graham bị quây quần ở kia. Như để tìm người đồng mình cuối cùng, hắn quay sang Vanes đang uống trà. Thấy cô nàng gật đầu, hắn mừng ra mặt nhưng sau khi nghe câu nói của cô thì lập tức xìu xuống. Vanes bỏ tách trà xuống, nói:
-Ừm, Graham không thể nào hiền được.
Thế là cả bọn được một tràng cười rung rinh, chỉ tội tên kia trừng muốn nổ mắt ra mà không có tác dụng, cuối cùng cũng phải nhờ Ashley vào giải vây. Quả nhiên là "đồng tâm hợp ý" mà. Cứ thế câu chuyện tiếp tục chuyển sang đủ thứ chủ đề trên trời dưới đất, từ kiến thức cơ bản khi đi mạo hiểm tới vài ma thú thường gặp trong khu vực, rồi còn cả mười mạo hiểm đoàn danh chấn đế quốc, v.v... Mọi người có vẻ ai cũng hào hứng với chuyến đi sắp tới.
Và còn phải nói là không phải muốn nghỉ hè là nghỉ hè, trước đó các học viên còn phải làm một bài kiểm tra nho nhỏ về kiến thức tổng hợp cũng như trình độ thực lực qua một năm học, ít nhất mỗi người cần phải có tiến bộ cụ thể về một mặt nào đó. Nếu như thành tích quá kém thì rất đáng tiếc, năm sau cũng không cần phải vào đây học nữa, và tất nhiên, học phí thì sẽ không hoàn lại. Do đó hiện tại có thể thấy nhiều người cắm cúi vào ôn tập hoặc tìm hiểu các tri thức ma pháp mới, nhưng dù sao mỗi năm tỉ lệ bị đuổi học cũng rất ít, thường là không có ai, vì mọi người ai cũng không ngu ngốc, học viên Minith này là một cơ hội lớn để cuộc sống tương lại của họ dễ dàng hơn.
Nhóm của Key về cơ bản thì không phải lo lắng về kì kiểm tra này. Tên Graham thiên tài thì không nói, Ashley là lớp trưởng thì tất nhiên là phải chăm chỉ hơn nhiều người, hai tên Will và Fei thì cứ bảy ngày một trận nhỏ, ba tuần một trận lớn, muốn không tiến bộ cũng khó. Hai người Key và Anna hầu như không nghiên cứu thì cũng đọc sách, quả thật rớt còn khó hơn đậu. Người có vẻ phải lo lắng nhất là Vanes, tuy nhiên cô nàng vừa thăng cấp, vì vậy với nội quy chỉ cần trong năm học có tiến bộ về thực lực thì ít nhất sẽ không bị đuổi, còn các mặt khác thì chờ xem xét lại. Nhưng Vanes cũng không quá lo âu, có lẽ cô cũng tự có kế hoạch cho riêng mình, trông bình thường cô hay ra dáng đạo mạo cao thâm cũng như không có gì nổi bật chứ thật ra thì cũng rất khá. Ít nhất Key cũng không cho rằng Vanes đơn giản như vẻ bên ngoài của mình, dù sao chỉ tiêu của học viên này đối với người từ Địa cầu thì cao hơn nửa phần, đâm ra đã vào được đây thì không ai gọi là kém cả.
Kì kiểm tra này cũng không phân theo lớp gì mà phân theo hệ luôn, hai hệ lớn nhất là võ sĩ và ma pháp sư thì có đề riêng, phần còn lại là các chức nghiệp khác như đông phương tu luyện giả, luyện kim thuật sư, v.v... Mỗi người sẽ tùy vào chức nghiệp của mình mà chọn đề cho thích hợp.
Không ngoài dự đoán tất cả rất dễ dàng vượt qua mà không gặp cái gì trắc trở. Phần kiến thức tổng hợp tạm thời không nói. Phần kiểm tra thực lực coi như là đậu, dù sao cứ thể hiện thực lực cấp bốn ra thì cơ bản không có gì đáng ngại, hơn nữa trong phần nắm giữ chú ngữ khi Key sử dụng Điện Lưu còn làm toàn trường kinh ngạc một phen, có lẽ là không ngờ thứ ma pháp khó học như vậy mà cũng có người tu luyện. Vì thế Key rất dễ dàng đạt điểm cao. Anna thì cũng cải tiến lại một lần ma pháp của mình, nhưng ma pháp phòng thủ và hồi phục được cô thi triển ra thì hiệu quả còn tăng thêm ba phần, dù giám khảo có đui thì cũng phải cho điểm cao mà thôi. Graham cùng Ashley thì không có gì phải bàn, một tên thiên tài và một lớp trưởng thì làm sao có trục trặc được. Ba người còn lại cũng thuận lợi qua cầu, thậm chí kết quả cũng ở mức khá cao.
Khi có tổng kết thì quả thật cũng khá bất ngờ, nhóm học viên ma pháp của năm nhất khoảng hơn bảy mươi người thì Anna đứng thứ ba, Ashley thứ năm, Key và Graham chia nhau vị trí bảy và tám, cuối cùng thì tuyên dương trước toàn trường trừ Vanes ra thì mọi người ai cũng có phần. Khối các ngành khác thì nhân số cũng không bao nhiêu, Fei với trường phái thủ ấn cực hiếm thì đạt thứ hạng cao cũng không khó nói. Tên Will thì có vẻ khi kiểm tra thi triển một cái kĩ năng đặc biệt nào đó nên được thứ hạng cao, nhưng tên này rất tức tối vì thiếu gia của nhà Walles lại trên hắn hai hạng, quả thật ấm ức không chịu được.
Dĩ nhiên cả bọn cũng an ủi Vanes một phen, dù sao cô nàng thứ hạng cũng rất khá, trong hơn trăm học viên của hệ võ sĩ thì cũng đứng thứ hai mươi, thuộc nhóm những người đứng đầu rồi. Vanes cũng không có vẻ gì là buồn rầu hay thất vọng cả, chỉ mỉm cười chúc mừng mọi người mà thôi.
Phần thưởng tất nhiên sẽ có những trợ giúp nhất định trong con đường tu luyện của học viên, nhưng cụ thể là gì thì tạm thời bỏ qua. Lớp của Key thì cũng chỉ có tám người là thăng cấp lên bốn sao mà thôi, vì vậy sang năm là cả bọn phải sang năm hai học, những người bạn mới quen một năm có lẽ cũng sẽ không còn qua lại nhiều. Nhưng dù sao thăng cấp cũng là một chuyện tốt nên cả lớp cũng chỉ chúc mừng cũng như động viên nhau mấy câu mà thôi, cũng không phải là cái gì sinh ly tử biệt.
Sau khi phát thưởng cùng liên quan thì về cơ bản năm học này đã kết thúc, vài tuần cuối chủ yếu chỉ là dặn dò vài thứ cho năm học sau, bạn bè xin cách liên lạc, hẹn nhau đi chơi đâu đó.
Nhóm của Graham quyết định là hai ngày nữa sẽ khởi hành luôn, dù sao từ chỗ này tới đầm lầy phía nam cũng khá xa, dù đi tàu hỏa thì cũng không phải một sớm một chiều là tới, hơn nữa còn phải quen thuộc khí hậu, mua bản đồ, v.v... đủ thứ chuyện phải làm mà còn phải canh thời gian về học viện kịp lúc nữa nên họ muốn đi sớm. Nhóm của Key thì định một tuần nữa sẽ đi tới Bistec, thuận tiện cho mọi người khảo hạch thăng cấp, đồng thời ở đó là thủ đô nên những thứ trang bị sẽ nhiều hơn và đa dạng hơn, sau đó thì lên thẳng rừng rậm phía bắc luôn.
Những ngày tiếp theo thì cả nhóm ngoài một vài lúc cần tới thư viện mượn những cuốn sách nói về ma thú phía bắc ra thì đa số thời gian đều tập trung ở phòng Key để chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới. Lên danh mục những thứ cần mua cùng tính toán thời gian, dĩ nhiên là còn phải tranh thủ tập luyện một chút về cách phối hợp nhóm mà người đề ra chính là Anna. Khiến cả nhóm ngạc nhiên chính là cô nàng này không ngờ kiến thức về mảng này lại nhiều như vậy, dù chỉ là lý thuyết nhưng hầu như cái nào cũng rất lợi hại, thế là cả nhóm sáng trưa chiều tối đều tập luyện điên cuồng, dù sao ma thú cũng không giống như người, hệ số nguy hiểm khi tập luyện ở rừng rậm phương bắc tất nhiên là có. "Hôm nay đổ nhiều một giọt mồ hôi thì sau này sẽ đổ ít đi một giọt máu", đó chính là câu mà Key đã nói cùng mọi người, hay nói đúng hơn là Key lặp lại của cha hắn, Clock Walker.
Vì thế mặc dù khi tập luyện không tránh khỏi gặp nhiều sai sót do mới phối hợp lần đầu như giữa các thành viên không ăn khớp thời gian với nhau hay người này lấn sang vị trí của người kia nhưng sự tình đã chuyển biến tốt đẹp hơn, tất nhiên cái "tốt đẹp" này là do rất nhiều lần chữa trị của Anna cũng như sự can thiệp của Key với hai tên Will và Fei, không thì hai tên này chắc đã đánh nhau từ lâu rồi.
Cũng cần phải nhắc tới Key, hắn khá phân vân về phần thưởng của mình, hắn được quyền chọn giữa một pháp trượng cao cấp và một cơ hội được ba ma pháp sư mạnh nhất học viên chỉ giáo. Tác dụng của ma trượng đối với ma pháp sư là không thể bàn cãi, tùy vào chất liệu gỗ cũng như chất liệu của bảo ngọc trạm trỗ trên thân trượng cùng với khả năng của người khắc ma văn lên trên, ma trượng có thể dùng để lưu trữ một phần ma lực của pháp sư để dùng khi cần thiết, hoặc qua ma văn làm giảm độ tiêu hao ma lực đi một ít, hay có thể khắc ma trận lên để tăng cường uy lực của ma pháp, v.v... So với nó, cái cơ hội kia quả thật hơi thiếu thực tế một chút, cơ hội này chỉ có một lần, học viên có thể đưa một vấn đề bất kì nào đó trắc trở trong quá trình tu luyện ma pháp của mình lên, sau đó tùy vào vấn đề mà sẽ do một trong ba người Allen, Susan hoặc hiệu trưởng Rud chỉ giáo cho.
Key quả thật rất đắn đo, ma trượng của hắn chỉ là hàng trung cấp, có một cái cao cấp tất nhiên sẽ lợi hại hơn không ít, nhưng hệ thống ma pháp của hắn cũng cần phải nâng cấp không ngừng, và có một vấn đề hắn đã suy nghĩ rất lâu mà chưa thể giải đáp được.
Cuối cùng thì Key cũng quyết định sẽ dùng một lần cơ hội kia, dù sao ma trượng thì sau này tìm mua cũng được dù sẽ rất tốn kém, nhưng vấn đề này thật sự quá quan trọng rồi. Vì thế vào một ngày nọ hắn tìm đến Allen yêu cầu sử dụng phần thưởng. Thế là hai thầy trò kéo nhau ra một khoảng sân trống, ở đó Key đã thi triển gần như toàn bộ khả năng của mình, hắn muốn được chỉ giáo hết mức có thể. Sau đó Allen trầm ngâm một lúc rồi bước về phòng, bỏ lại một câu:
-Trong vòng hai ngày ta sẽ giải đáp cho cậu.
Cũng đúng như vậy, hai ngày sau Allen đến tận nhà Key để đưa một tập tài liệu do chính hắn nghiên cứu ra, và điều ngạc nhiên chính là mắt Allen hơi thâm một tí. Không ngờ hệ thống ma pháp của Key như vậy mà khiến cho đại ma pháp sư phải thức đêm để nghiên cứu, nhất thời tự tin của Key tăng lên không ít.
Lúc này cũng chỉ cách ngày cả bọn khởi hành một ngày.