Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hai Thế Giới Âm Dương Tại Làng Chúng Tôi

Chương 88: Loài chim kỳ diệu nhất trên thế giới

« Chương Trước
Qua email của Dương Huy, tôi phát hiện ra rằng Chu Nguyên Chương thực sự vượt trội trong việc ứng phó với những nguy hiểm bất ngờ. Từ góc độ khoa học hiện đại, những phương pháp đó đều rất hiệu quả. Không chỉ vậy, qua những ví dụ trong email, tôi biết được, khi cơ thể con người gặp nguy hiểm, nó sẽ có thể phát huy ra tiềm năng rất lớn.

Mỗi người đều có tài năng và khả năng của riêng mình. Đại tướng quân Lý Quảng của nhà Hán, sau khi bị quân Hung Nô bắt giữ, vậy mà lại có thể trốn thoát, còn Ngô Tam Quế của thời cuối nhà Minh đã có thể dẫn hàng chục kỵ binh đi giải cứu cha mình khỏi bị hàng vạn quân Hậu Kim bao vây, điều này đối với người bình thường mà nói, quả là có chút khó tin. Mà Chu Nguyên Chương quả thực rất tài năng về khả năng sống sót trong nguy hiểm và khả năng trốn thoát.

Lão hòa thượng nói với Kiến Văn Đế, trong những năm ông ấy ở kinh thành, ông ấy cũng quen biết với đại thần Thang Hòa. Thang Hòa và Thái tổ cùng quê, còn cùng nhau ở truồng tắm mưa chơi đùa lớn lên, cho nên ông ấy rất hiểu rõ Chu Nguyên Chương nhất. Thang Hòa từng nói với lão hòa thượng như thế này:

Tại vùng Phượng Dương của họ, từng có một loài chim rất thần kỳ. Loài chim này bề ngoài trông rất giống một con công, nhưng chỉ có kích thước bằng lòng bàn tay và tiếng hót của nó tương tự như tiếng chim họa mi.

Đây chắc chắn là loài chim tuyệt vời nhất, tuyệt đối xem như Tây Thi và Điêu Thuyền trong số các loài chim. Trong thôn của họ có một ông cụ, khi còn trẻ từng nhìn thấy loài chim này ở cự ly gần, cho nên đã bị ám ảnh bởi nó trong nhiều thập kỷ, ông cụ hầu như không làm công việc đứng đắn nào khác, mà suốt cả ngày si mê việc tìm kiếm loài chim này ở khắp mọi nơi.

Truyền thuyết địa phương kể rằng loài chim này là do Đát Kỷ sau khi chết hóa thành, cho nên xét về vẻ đẹp động lòng người thì không loài chim nào có thể sánh bằng. Có một đại tài chủ ở vùng của họ, nhà có hàng nghìn mẫu đất đai màu mỡ, còn có nhiều đàn la và ngựa, rất giàu có. Vào thời điểm đó, giá một con trâu hoặc một con ngựa thậm chí có thể đủ để cưới một người vợ, có thể tưởng tượng vị tài chủ này giàu cỡ nào.

Nhưng truyền kỳ là, nhà tài chủ này vốn dĩ rất nghèo, nhà chỉ có bốn bức tường, còn mấy đời đều phải làm công cho nhà địa chủ, cho đến khi tài chủ này gần hai mươi tuổi vẫn làm công cho người ta, bận rộn từ đầu năm đến cuối năm, từ sáng đến tối, có thể miễn cưỡng lấp đầy bụng đã không tệ, chứ đừng nói đến việc làm giàu, cưới vợ sinh con.

Nhưng không biết như thế nào, một ngày nọ, ông bất ngờ bắt được con chim "Đát Kỷ" cực kỳ quý hiếm này, và đã dâng tặng con chim này cho nhà quý tộc Mông Cổ thời nhà Nguyên, mà nhà quý tộc đó lại dâng tặng con chim này cho Hoàng đế lúc đó. Sau khi nhìn thấy con chim này, không chỉ có hoàng đế vô cùng ngạc nhiên mà cả triều đình cũng bị sốc. Bởi không ai nghĩ rằng trên đời lại có loài chim tuyệt vời đến thế. Hoàng đế đương nhiên yêu thích không thể bỏ xuống, mỗi ngày có thời gian là sẽ ngắm nhìn con chim này, nhưng vẫn còn cảm thấy còn chưa đủ. Đồng thời còn lệnh cho mười mấy cung nữ và thái giám chăm sóc con chim này.

Tất nhiên, vị tài chủ này vì có công hiến chim, cho nên được ban thưởng hàng ngàn mẫu đất đai màu mỡ, số phận bỗng chốc xoay chuyển, từ thằng nhóc nghèo làm công đã trở thành Đại tài chủ giàu nhất vùng. Vì sự việc này mà loài chim này còn trở thành biểu tượng của sự may mắn.

Kiến Văn Đế nghe vậy không khỏi hỏi lão hòa thượng: “Đại sư, sao ta chưa từng nghe nói đến loài chim mà ngài nói đến này vậy? Nếu bây giờ nó còn tồn tại, nhất định sẽ nổi tiếng khắp thiên hạ. Nếu vậy thì tuy ta kiến thức hạn hẹp, nhưng cũng hẳn là nghe nói mới phải.”

Lão hòa thượng nghiêng người, khảy khảy bấc đèn dầu bên cạnh, ánh sáng trong phòng tức khắc sáng hơn một ít, ông ấy nhìn chằm chằm vào chiếc đèn dầu và nói nhỏ: “Thương hải tang điền, thế sự biến thiên, thế giới vô biên cũng giống như chiếc đèn dầu đang nhấp nháy này, sẽ thay đổi và lắc lư bất cứ lúc nào, bệ hạ có biết, theo sách sử ghi lại, vùng đất Tề - Lỗ vào thời nhà Tống vẫn còn có hổ, hơn nữa nhiều khu vực có cây cối rậm rạp. Tuy nhiên, đến thời bổn triều, mặc dù cây cối vẫn còn đó nhưng chúng đã thưa thớt hơn so với thời nhà Tống, và loài hổ ở đó cũng đã tuyệt tích. Loài chim Đát Kỷ đó cũng như thế, vốn dĩ đã cực kỳ thưa thớt quý hiếm, cho nên cũng đã tuyệt chủng hoàn toàn trong vài thập niên và cũng dần dần bị thế nhân lãng quên, vì vậy việc bệ hạ chưa nghe nói đến nó cũng là điều bình thường."

Sau đó, lão hòa thượng tiếp tục kể câu chuyện mà ông ấy nghe được từ Thang Hòa về con chim Đát Kỷ này.

Nếu loại chim Đát Kỷ này rất kỳ diệu và quý giá, tất nhiên sẽ có nhiều người tìm mọi cách để bắt được nó, bởi vì một khi bắt được một con chim như vậy, nó còn có giá trị hơn mấy ngàn lượng vàng.

Nhưng loại chim này không chỉ có số lượng ít mà còn xuất hiện trong thời gian rất ngắn. Nó chỉ xuất hiện trong vòng hơn mười ngày sau ngày xuân phân. Chúng hầu như không xuất hiện vào các mùa khác và không ai biết tổ của chúng trông như thế nào hoặc chúng sống ở đâu.

Vào ngày xuân phân, người đi bắt loài chim này, sẽ chôn một nửa cây tre chứa tro ngải cứu xuống đất và để lộ nửa còn lại. Bởi vì khi xuân phân đến, địa khí sẽ thay đổi đáng kể, mà khi địa khí dâng cao sẽ thổi bay tro ngải cứu bám trên cây tre. Khi những người bắt chim nhìn thấy tro ngải cứu bị thổi bay, họ sẽ lập tức chạy đến khu rừng ngô đồng ở lưng chừng núi, vì đó cũng là nơi chim Đát Kỷ ưa thích.

Tại sao không đến đó trước và đợi ở đó? Mà phải đợi địa khí kích hoạt rồi mới đi qua? Bởi vì thông qua những người bắt chim ở địa phương với hàng chục năm kinh nghiệm đã phát hiện ra, loại chim Đát Kỷ này chỉ có thể bay ra ngoài và hoạt động sau khi địa khí được kích hoạt. Nếu phục kích trước trong khu rừng ngô đồng thì những con chim Đát Kỷ này sẽ không bay tới, những con chim Đát Kỷ này cực kỳ nhạy bén, hơn nữa hành vi cực kỳ quái dị - nếu một nơi nào đó có người ở trước khi chúng bay tới đó, chúng sẽ không bao giờ bay đến đó.

Nhưng ở một nơi, nếu con người là "kẻ đến sau", chúng lại có thể chịu đựng và xuất hiện ở cùng khu vực cùng lúc với con người. Vì vậy, mọi người không được đến khu rừng ngô đồng bên kia trước. Nếu đi sớm, cho dù người ta có phục kích và ngụy trang tốt đến đâu, chim Đát Kỷ cũng sẽ phát hiện ra và chúng sẽ không xuất hiện trong khu rừng đó nữa. Vì vậy, chỉ có thể đợi địa khí kích hoạt rồi mới có thể đi qua.

Điều kỳ lạ hơn nữa là nếu có người đến khu rừng đó “sau”, những con chim Đát Kỷ đó sẽ cư xử rất táo bạo với những người “đến sau” này, thậm chí có khi còn bay tới những người bắt chim, đến những tảng đá trước mặt cùng người bắt chim nhìn nhau. Cử chỉ đó dường như có chút khıêυ khí©h và khinh thường.

Bình thường mà nói, nếu chúng không sợ người thì sẽ dễ dàng bắt được. Nhưng loại chim Đát Kỷ này còn có một khả năng rất mạnh mẽ khác, đó là nó “hành động cực nhanh”. Thang Hòa, người đã tận mắt nhìn thấy loài chim này, cho biết loại chim này nhanh đến mức mọi người thậm chí không thể nhìn thấy quá trình chuyển động của nó, bởi vì chuyển động của nó gần như tức thời và dường như không mất nhiều thời gian để thực hiện, đi từ nơi này đến nơi khác, giống như không cần thời gian, chớp mắt là có thể đến.

Vì vậy, những người bắt chim thường sẽ có một loại ảo giác - nhìn một con chim Đát Kỷ giống con công thu nhỏ cực kỳ xinh đẹp, đứng ngay trên tảng đá trước mặt, nhìn mình một cách đầy khıêυ khí©h, như thể một con chim quý như vậy đã nằm trong tầm tay, vì thế đã dùng tấm lưới trên tay chợt chụp lại, trơ mắt nhìn con chim rõ ràng đã mắc vào lưới, nhưng khi mình ngây ngất và chăm chú nhìn thì tấm lưới lại trống rỗng, chẳng có gì cả, còn con chim Đát Kỷ mà mình tưởng là đã trở thành “vật trong lưới”, không biết khi nào, đã bay đến một tảng đá khác và vẫn đang nhìn mình với vẻ kiêu hãnh và khıêυ khí©h, vì thế một cảm giác khó chịu khi bị trêu chọc và bực bội vì không bắt được, sẽ mạnh mẽ nảy lên trong lòng.

Đây là quá trình hoạt động tâm lý đặc trưng nhất của mỗi người bắt chim Đát Kỷ. Nó giống như một mỹ nhân tuyệt đẹp khiến người ta chảy nước miếng, chủ động trêu chọc bạn, nhưng khi bạn ngứa ngáy đến mức đến gần cô ấy, cảm thấy mình sẽ thành công ngay lập tức và vô cùng phấn khích thì bạn lại phát hiện ra rằng cô ấy chỉ đang trêu đùa bạn. Thực tế, bạn sẽ không bao giờ chiếm được cô ấy, đối với đàn ông, cảm giác đó chắc chắn là sự đau khổ và mất mát đặc biệt, đồng thời là một loại bực tức sau khi bị trêu chọc.

Những người săn chim đều nói rằng loài chim Đát Kỷ này, cả về ngoại hình cực kỳ xinh đẹp lẫn bản tính hay trêu chọc, khıêυ khí©h đàn ông, đều thực sự rất giống với Đát Kỷ trong truyền thuyết.

Ngoại trừ tài chủ đó, chưa có ai từng bắt thành công một con chim Đát Kỷ nào. Vì vậy, nhiều người cũng muốn học tập bí quyết bắt chim từ vị tài chủ đó, dù sao ông cũng là người duy nhất bắt được chim Đát Kỷ thành công. Nhưng bất kể là ai hỏi thăm, tài chủ này luôn giả vờ thần bí. Câu trả lời của ông đối với những câu hỏi như vậy luôn là vẻ mặt thần bí và kiêu hãnh, với lại còn nói thêm một câu: “Thiên cơ không thể tiết lộ.” Khiến những người cố gắng bằng mọi cách có thể để có được câu trả lời đều muốn đánh ông này một trận.

Trong đó có một người rất mưu mô. Để có được bí quyết bắt chim thực sự từ vị tài chủ, hắn đã mất vài năm và làm vô số việc, rồi dần dần trở thành bạn rất thân với tài chủ. Một ngày nọ, sau khi say rượu, vị tài chủ đó đã tâm sự sự thật với hắn. Hóa ra con chim Đát Kỷ đó không phải do chính tay tài chủ bắt, mà được một đạo sĩ sau khi bắt được đã trao cho ông.

Chuyện cụ thể là thế này:
« Chương Trước