Chương 1: Người bạn "khó ưa"

Mới chớm tháng sáu mà trời đã nóng như đổ lửa, cái không khí oi bức và ngột ngạt làm cho người ta như muốn phát điên lên…Vy ngồi trong nhà, vừa với tay lấy cái quạt nan vừa nhâm nhi cốc mơ ngâm mát lạnh.

"Nóng nhỉ."

Nam ngó ra ngoài sân rồi lại nhòm vào tận mặt Vy. Ra là cậu ta đã tới rồi cơ đấy.

"Không nóng mới là chuyện lạ. Lại còn mất điện nữa chứ!"

Vy lấy tay quyệt ngang giọt mồ hôi đang chuẩn bị nhỏ xuống mi mắt và chĩa cốc nước về phía Nam :

"Này, uống đi"

Vy cười đầy ngụ ý.

"Biết là người ta không uống được rồi lại còn…"

Nam lườm Vy một cái thật dài tỏ ý không hài lòng.

"Không uống được tớ mới mời, còn uống được thì nói làm gì…"

"Bạn tốt nhỉ."

"Tớ mà lại."

Vy bật cười khanh khách. Nam nhíu mày quay đi chỗ khác.

"Thôi tớ đùa mà!"

"Đùa cái kiểu gì thế không biết!"

"Gớm, biết tính tớ rồi mà lại còn giận à?"

"Điên cả đầu!"

Nam lại lườm Vy một cái nữa rồi đứng dậy nhìn ra phía cửa sổ.

"Nắng thế ngó ra ngoài làm gì kia chứ?" Vy tỏ ý không hiểu.

"Chiều đi bơi đi!"

Nam liếc mắt nhìn Vy, cười nhe ra hàm răng trắng, đều đặn trông rất có duyên.

"Tự dưng lại gạ đi bơi, thấy lạ nha."

"Đi bơi cho mát. Cậu không thấy nóng chảy mỡ ra à!"

"Đời sống cao nhỉ, tớ thất nghiệp làm gì có tiền mà đi bơi cơ chứ." Vy lắc đầu quầy quậy.

"Bốc phét giỏi nhỉ, hôm nọ tớ thấy cậu dấu một xấp tiền trong ngăn bàn kia mà."

"Toàn tiền lẻ thôi, tớ nghèo lắm!"

"Không phải trình bày nhiều, nghèo cũng thừa sức mua được cái vé bơi. Có đi không?"

Cậu ta hỏi mà như ra lệnh.

Vy lừng khừng một lúc rồi bảo:

"Không đi!"

Thấy tình cảnh có vẻ bất lợi, Nam năn nỉ:

"Đi đi mà, đi với tớ đi…"

"Thích thì đi một mình đi, có ai thu tiền cậu đâu mà sợ."

Vy nói trong khi hút cái ống mυ"ŧ chùn chụt.

"Không, đi một mình thì đi làm gì, đi với tớ đi mà…"

Thấy bộ dạng có vẻ khổ sở của Nam, Vy thích chí lắm nhưng vẫn muốn trêu cho cậu ta tức điên lên:

"Đi bơi chán lắm, tớ không thích!"

"Có đi không?"

Nam lại gắt lên, lần này xem chừng cơn tức giận đã xì ra đằng mũi rồi.

Vy đành xuống nước:

"Được rồi, đi thì đi. Làm gì mà phải gắt như mắm tôm thế."

"Thế mới là bạn tốt của tớ chứ."

"Mấy giờ thì đi đây?"

"5 giờ."

"5 giờ thì bơi đến mấy giờ về?"

"5 rưỡi!" Nam cười nhăn nhở.

"Tớ bóp cổ cậu bây giờ. Bơi nửa tiếng thì ở nhà cho khỏe."

Vy hét lên và phi cái quạt về phía cậu ta.