Chương 17: Lời mời không thể từ chối

Trên boong tàu Lendary Black, giữa đám hải tặc bao trùm lấy bầu không khí nặng nề vô cùng. Hai con tàu đυ.ng độ nhau giữa đại dương mênh mông cứ ngỡ chỉ cần một chút nữa là họ sẽ ăn tươi nuốt sống lẫn nhau

- Rốt cuộc thì thuyền trưởng của các ngươi định trốn tới bao giờ đây?

Renna nhếch miệng, chiếc mũ lông chim trên mái tóc bạch kim xoã dài bỗng đưa ra, để lộ một gương mặt cười xảo huyệt của cô ta. Trong lúc ấy, Chin vẫn chọn cách an binh bất động, không phải vì anh sợ cảnh phải chém gϊếŧ mà bởi vì chuyện này có liên quan đến cả Yeong, ít nhất cũng không nên động thủ trước

- Ngươi có quyền gì mà đòi gặp thuyền trưởng của bọn ta - Gin chau mày có chút khó chịu với thuyền trưởng của Red Despair - Ngươi chẳng qua...

- Gin, im mau

Chin lên tiếng nhắc nhở, đủ để khiến cậu nhóc bím môi là tức giận. Cùng lúc đó Rei cũng chạy vụt từ khoang tàu trở ra. Cậu cũng nhận ra ngay tình hình lúc này, khá mấy là căng thẳng. Bỗng một thứ ánh sáng gì đó loé lên khiến tất cả những tên hải tặc phải lùi lại sau. Từ trong luồng sáng sáu con người dần xuất hiện trước sự ngạc nhiên của mọi hải tặc trên tàu.

- Yeong và mọi người nữa, cuối cùng cũng đã trở về

Rei khẽ cười, đôi mắt như đỡ phần nào lo lắng.

Vừa trở về tàu, chỉ cần đảo mắt một lần thôi cũng đủ để Hjnyu nhận ra và nắm rõ tình hình bây giờ, hắn cũng vào thẳng vấn đề lúc này. Đôi mắt hắn nhíu lại, sải bước đến chỗ Renna rồi dừng lại ở một khoảng cách nhất định:

- Đồ của ngươi có ở đây ư? Sao lại đến đây lụt lọi như một tên cướp như thế.

- Nói như thế chả khác nào ta đến quấy rầy ngươi - Renna cười mỉa mai - Nghe nói tàu ngươi vừa có một hải tặc mới, ta có vinh hạnh được diện kiến không?

Vừa dứt câu, ánh mắt Hjnyu trừng lên một tia sát khí. Giữa người hai bỗng trở nên im lặng đến đáng sợ.

- Đừng làm vẻ nguy hiểm như vậy chứ - Renna nói tiếp - Chiko mau đến đây.

- Vâng - Cô gái vội bước đến bên cạnh Renna, ánh mắt cúi gầm xuống như đang lẫn tránh thứ gì đó

- Ta không phiền nếu cho Chiko của ta đấu một trận với tên hải tặc mới đó chứ - Ả ta bắt đầu nói kèm theo một nụ cười đắc ý - Đừng lo, chỉ là trận giao đấu nhỏ, ta sẽ không mạnh tay đâu với lại ngươi cũng đâu thể từ chối lời đề nghị này nhỉ? Luật hải tặc không phải ai cũng cả gan làm trái

Yeong đứng trên boong tàu quan sát hết thảy mọi chuyện diễn ra, thấy Hjnyu cùng với nữ thuyền trưởng kia trông không được thân lắm, giữa họ chẳng có một chút hoà khí nào khi nói chuyện, chỉ toàn là mùi sát khí phát ra phừng phựt. Cô lên tiếng thắc mắc

- Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mấy người đó là ai thế?

- Họ là người của tàu Red Despair, cô gái tóc bạch kim đứng kia là Renna thuyền trưởng của chúng, còn cô gái đứng bên cạnh là hầu cận của cô ta - Baron cười ác ý, khẽ nói nhỏ vào tai Yeong - Tôi nghe nói cô gái Chiko đó lúc trước có quan hệ mật thiết rất mờ ám với thuyền trưởng của chúng ta lắm đấy.

- Thật ư? - Yeong thốt lên ngạc nhiên - Nhưng sao anh lại nói mấy chuyện đó với tôi chứ

Thấy Yeong sắp sửa trở thành nạn nhân của những lời bịa đặt của Baron, Kyon tức giận véo lấy tai của anh chàng mà nói:

- Đừng tin những lời nói lừa bịt đấy. Cậu chỉ cần biết đó là kẻ địch của chúng ta mà thôi.

Trong khi cuộc trò chuyện đó diễn ra, Yeong chợt cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng như có điềm gì đó sắp sửa ập đến. Và những gì cô nghĩ nãy giờ cũng đã trở thành sự thật khi hắn bỗng nhiên lườm lấy cô, ánh mắt lạnh như băng.

"Kì này có biến lớn rồi!!!!!!!"

Yeong chết khϊếp với suy nghĩ của chính mình

Hjnyu bước tới chỗ cô đang đứng. Điều này càng khiến cho cô sợ hãi lùi về sau mấy bước, thiếu chút nữa là cô chuồng luôn xuống boong tàu để tránh khỏi sự uy hϊếp đáng sợ kia

- Yeong, lại đây

Yeong giật nảy mình khi nghe hắn gọi, quả thật là sắp có chuyện không tốt lành gì rồi. Cô nuốt nước bọt, nhanh chóng lùi về phía sau lưng hai cô bạn đứng gần mình nhất để trốn tránh ánh nhìn của hắn

- Tôi không nhắc lại lần hai

Hjnyu bước tới, giọng hắn nhấn mạnh kèm theo sự đáng sợ. Yeong có muốn trốn cũng không được nữa, cô vừa lúi đầu ra đã đυ.ng ngay ánh mắt hình viên đạn của hắn. Hjnyu không đợi cô có thời gian nói lên lời, liền nắm lấy cổ tay cô lôi mạnh về phía trước boong tàu

- Nếu đã không thể từ chối thì đấu trận này vậy

Yeong mở căng hai con mắt, bắt cô ra đấu trông khi cô mới từ cõi chết trở về ư. Hắn có còn là con người không vậy? À mà quên, bên trong hắn từ lâu đã không còn nhân tính nữa rồi. Thứ tính thú như hắn cô căm ghét chết đi được.

- Thuyền trưởng, anh không thể để Yeong đấu được. Cô ấy vừa mới trị thương xong lỡ đâu sức khỏe còn yếu thì sao - Rei liền lên tiếng

- Tôi cũng không đồng tình đâu, thuyền trưởng - Kenji cũng gần như phản đối

"Đúng, đúng, phản đối là rất đúng"

Trong nội tâm Yeong hết mực đồng tình với những câu nói của bọn họ

- Xin hãy để tôi đấu thay cho - Azami bước ra

Không đợi cô nói thêm, hắn lớn tiếng quá:

- Đây là lệnh, ai dám lên tiếng phản đối?

- Nhưng...

- Thuyền trưởng, cậu đừng có lớn tiếng như vậy, Azami cũng vì lo cho Yeong thôi

Azami bị Chin đẩy lùi lại, trông anh cũng có vẻ lo lắng nhưng đã là lệnh thì thuyền phó như anh không thể không nghe theo. Hắn đẩy Yeong ra ngoài sàn đấu. Đến nước này thì có muốn quay về cũng không được. Trước mặt cô là cô gái tóc ngắn, trông cô ta cũng trạc tuổi Yeong, gương mặt thì xinh đẹp vô cùng, đôi môi đỏ mọng, nước da trắng trẻo nhưng ở cô ta, Yeong cảm thấy một sự bất an vô cùng khi đối thủ là một người sử dụng kiếm thành thạo như thế.

Những tiếng la, tiếng reo của những tên hải tặc bên kia vang lên càng khiến cô bất an với chính bản thân mình. Liệu cô có chết trong trận đấu này không? Chắc không sao đâu, dù gì đây cũng chỉ là một cuộc kiểm tra người mới, với lại họ có nói sẽ nhẹ tay. Càng nghĩ Yeong càng cảm thấy buồn cười, kiểm tra tân binh ư? Dù cô có là người mới đi nữa thì chuyện này cũng đâu liên quan đến tàu bọn họ đâu? Nếu là Hjnyu kiểm tra kĩ năng của cô thì còn chấp nhận được vì hắn dù gì cũng là thuyền trưởng của cô, còn bọn họ thì không. Cô nghĩ Hjnyu thật điên rồ khi đi chấp nhận cái lời đề nghị này

- Bắt đầu đi.

Chất giọng lạnh lùng không một chút gì thương xót của hắn vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.

"Tên cáo chết tiệt. Luật hải tặc chết tiệt"

Yeong thầm quyền rủa cái tên Hjnyu ấy và kẻ đã đặt ra cái luật hải tặc ngu ngốc này, trong khi kẻ thù bên kia đã gương kiếm sẵn sàng chờ lao tới.

Siết chặt lấy thanh kiếm trong tay, Yeong hít một hơi thật sâu đành chấp nhận sự thật phũ phàng này vậy, cô bước vào sàn đấu với tư thế thủ như một tay kiếm thực thụ. Chiko cũng không khác gì với vẻ mặt lạnh nhạt không chút cảm xúc kia thật khiến cho mọi người e sợ. Trận đấu bắt đầu nhưng cả Yeong và Chiko, hai bên vẫn không chút động tĩnh, mặc cho những tên hải tặc vẫn ồn ào hú hét.

Chợt một luồng gió mạnh từ khoảng không thổi ào đến khiến cho hai con tàu chao đảo mạnh, Yeong cố gắng đứng vững và che nửa khuôn mặt tránh những cơn gió ào ạt xô tới.

- Cái gì vừa xảy thế này? Chuyện này không thể nào?

Yeong mở to hai mắt hết sức kinh ngạc, Chiko đã hoàn toàn biết mất sau cơn gió vừa rồi. Lúc này những tên hải tặc khác trên tàu cũng ngạc nhiên không kém, những lời xì xào bàn tán cũng không kém gì. Ngoại trừ Renna, cô che đi khuôn mặt của mình bằng chiếc mũ lông chim cùng nụ cười nhếch môi cực kì nguy hiểm.

- Ta quên nói với ngươi một chuyện, Chiko ngoài việc đấu kiếm giỏi, cô ta còn là một pháp sư hạn A. Ta thật hy vọng hải tặc của ngươi sẽ còn nguyên vẹn sau trận đấu này, Hjnyu.

Trong khi tâm trí Yeong hiện giờ còn hoảng loạn trước lúc nãy, cô vội quay mặt như tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người xung quanh. Ánh mắt cô dừng lại ở tên thuyền trưởng như muốn cầu cứu nhưng đó không làm lay động gì đến con người như hắn.

"Yeong! Cẩn thận phía bên trái"

Một câu nói chợt xuất hiện trong tâm trí cô. Cùng lúc đó một thứ gì đó sắt nhọn lia đến cô rất nhanh

CHOENG!

Âm thanh quen thuộc lại vang lên. Chỉ trong tích tắc, Yeong chỉ biết giơ kiếm lên đỡ lấy đường kiếm ấy mà chưa kịp suy nghĩ. Chiko tự bao giờ đã xuất hiện bên phía cánh trái, với đường kiếm chém mạnh vào vai nhưng Yeong đã đỡ lấy được. Tuy tránh được đòn chí mạng nhưng Chiko vẫn dung sức, lưỡi kiếm cắt một đường không sâu vào vai, Yeong có thể cảm thấy cơn đau đó. Cô thụp người xuống đá vào hông của đối thủ nhưng Chiko đã hoàn toàn né được dễ dàng. Nếu so về kĩ thuật đấu thì Yeong không phải là đối thủ của Chiko nhưng nếu chọn cách phòng thủ thì cô có thể đảm bảo tỉ lệ sống sót của mình sẽ kéo dài đến lúc kết thúc trận đấu.

Hai người cứ tiếp tục đọ sức cho đến khi thể lực bị bào mòn. Yeong bắt đầu thở một cách khó khăn, hai tay tê cứng như mất đi cảm giác trông khi cô gái kia chẳng có vẻ gì là đã mệt. Đường kiếm trước mắt lại lao đến một lần nữa, nghĩ đến chuyện mình sắp phải chịu chết, Yeong lại cảm thấy khó thở hơn, l*иg ngực co thắt lại đập liên hồi

- Không, không được

Một vòng tròn ma pháp hiện ra ngay trước Yeong, từ khoảng không bỗng phực lên một ngọn lửa bừng cháy dữ dội kèm theo một vụ nổ diễn ra cùng lúc đó , nó đánh bật Chiko văng ra xa và khiến cô bị thương cũng không nhẹ. Tất cả sự việc đều xảy ra trước sự ngỡ ngàng của mọi hải tặc trên tàu, sau đó nguồn ma pháp mạnh mẽ đó biến mất mà không để lại một vết tích gì

"Cô ta có thể sử dụng ma pháp hạn A giống mình sao?"

Chiko ngạc nhiên, cô không nghĩ đối thủ của mình cũng là người có thể sử dụng ma pháp cùng hạng với mình

"Thú vị đấy! Chiko nghe rõ đây, ngươi hãy mạnh tay với con nhóc đó, không cần chơi đùa với nó nữa đâu, ta cần phải kiểm tra vài điều về con nhỏ đó"

Tiếng của Renna chợt vọng lên trong tâm trí cô

"Nhưng cô ta có thể bị trọng thương"

"Nhiệm vụ của ngươi không phải lo cho mạng sống nhỏ đó"

Chiko chẳng thể làm trái đành phải chấp nhận mệnh lệnh. Bên phía bên kia boong tàu, những tiếng xầm xì lại vang lên.

- Tôi có bị hoa mắt không vậy - Kenji không nói nên lời sau khi chứng kiến

- Không thể nào, nhóc con đó nào giờ làm gì có ma lực trong người - Victor cũng trở nên khó hiểu, trước đây anh đã kiểm tra qua cà không phát hiện bất cứ dấu hiệu ma lực nào trong Yeong, không lẽ một bác sĩ như anh mà lại bị nhầm lẫn

"Vậy ra lời Kyubi nói là không sai, Yeong thật sự là hậu duệ của cô ấy"

Nét mặt của Hjnyu trở nên thay đổi một cái rõ rệt. Trong khi đó, Yeong vẫn còn nét ngạc nhiên trên khuôn mặt mình

- Chuyện gì vừa diễn ra vậy nè? Mình vừa tạo ra ma thuật ư?

"Không phải là ma thuật mà là ma pháp"

Giọng nói đó một lần nữa xuất hiện. Yeong vội quay nhìn xung quanh như tìm kiếm nguồn gốc của giọng nói này

"Cô không cần tìm đâu, Rei đây"

"G.Rei ư? Sao anh có thể...." Yeong hướng mắt về phía cậu con trai tóc vàng đứng trên boong lái tàu

"Đây là ma pháp của tôi, nó giúp tôi dễ dàng thực hiện thần giao cách cảm với người khác"

"Tuyệt thật đấy!!!"

"Quên chuyện này đi, còn một số chuyện tôi cần nói rõ"

Giọng Rei trở nên gấp gáp và nghiêm túc đến lạ thường

"Ma pháp là cách gọi khác của ma thuật, được sử dụng đối với pháp sư, vì một lí do nào đó nên lúc nãy cô đã sử dụng được nó. Tôi biết chuyện này có hơi vội nhưng bây giờ điều cô cần làm là phải cố gắng khai triển lại ma pháp đó và hạ đối thủ. Tôi có cảm giác bọn họ sẽ giở trò bất cứ lúc nào"

"Nói thì đơn giản nhưng làm sao tôi có thể thực hiện được chứ? " Yeong bắt đầu lo lắng

"Tôi tin cô sẽ làm được, chỉ cần nghĩ đến sức mạnh cô muốn dùng, triệu hồi nó lên thôi, dễ mà"

Chiko lại lao thẳng đến, ánh mắt cô ta bây giờ đã sắc bén hơn. Yeong nắm lấy thanh kiếm của mình, nhanh chóng đỡ lấy những đường kiếm đang tấn công dồn dập. Tình hình và cả bầu không khí lúc này hình như đã khác với lúc nãy, Yeong có thể cảm thấy sát khí từ ánh mắt đối thủ, cô ta không còn xem đây là một trận đấu giao hữu nữa mà cô ta thật sự muốn xuống tay với Yeong

BÙM!!!

Luồng ánh sáng phát ra từ lòng bàn tay Chiko và nhắm thẳng vào Yeong. Sức mạnh áp đảo đó đẩy bậc cô va vào cột buồm phía sau một cái đau điếng. Yeong gượng dậy, ánh mắt có chút bực tức, hai tay giơ trước l*иg ngực mình, dưới sàn tàu bỗng hiện lên vòng tròn ma pháp màu đỏ rực

- Ma pháp này - Chiko đang định tấn công thì đột ngột lùi về phòng thủ, gương mặt hiện rõ nét kinh ngạc

- Tấn công - Một luồng sáng phát ra rực rỡ cả một khoảng không gian nhưng sau đó thì tắt hẳn đi trước sự mong chờ của Yeong và những người khác - Hể, tại sao lại không được? Mình đã làm sai giai đoạn nào sao?

- Hụt hẩn quá đi, mình cứ tưởng Yeong sẽ khai triển được nó

Rei thở dài đầy thất vọng, theo sau là những thành viên khác cũng không khác gì mấy. Hjnyu lại một lần nữa vò đầu thở dài

"Có vẻ Kyubi đã nhầm lẫn rồi chăng? Ma lực thế này không thể nào là của một hậu duệ pháp sư được"

Tuy lúc đầu có chút bất ngờ nhưng có vẻ Chiko đã nghĩ sai trong việc này, rõ ràng đối thủ của cô còn không thành thạo trong việc khai triển ma pháp. Chớp lấy cơ hội đó, Chiko lại vung kiếm lao đến, nhưng lần này những lưỡi kiếm không nhắm thẳng vào Yeong mà nó đâm thẳng xuống sàn tàu. Lập tức xung quanh Yeong hiện lên một thứ kết giới đỏ bao quanh lấy cô với bán kính chưa tới một mét. Một thứ áp lực dồn hẳn vào cơ thể Yeong khiến cô không thể trụ vững mà ngã xuống sàn tàu, thứ áp lực đó vẫn tác động mạnh lên cả cơ thể khiến cho cái giác quan dần trở nên tê liệt

"Không ổn rồi, không còn cảm nhận được gì nữa cả"

Yeong bắt đầu mất dần đi ý thức của mình. Cô không còng nghe rõ những tiếng động xung quanh, có tiếng ai đó đang gọi mình nhưng cô không thể thấy được.

"Yeong, tỉnh dậy mau, Yeong"

Tiếng Rei thúc giục đầy lo lắng vọng lên từ tâm trí cô

"Rei, tôi phải làm gì đây, cô ta có phải là muốn gϊếŧ tôi luôn ngay tại đây không?"

"Bình tĩnh đi, thời gian còn lại sắp hết rồi, chỉ cần cố gắng cầm cự. Thứ ma lực to lớn không rõ nguồn gốc này rất có thể cô ta đã sử dụng đến hắc ma pháp"

"Tôi có chết không?" Yeong nhỏ giọng

"Cô sẽ không chết đâu. Ma lực của cô hiện giờ tôi vẫn chưa nắm rõ, nếu phá giải nó, chỉ sợ là cô cũng sẽ bị liên lụy"

"Đúng là vô dụng"

Rei chưa kịp nói hết câu thì một giọng nói vang lên khiến cả hai người đều sững sờ

"Giọng nói này, là thuyền trưởng" Rei ngạc nhiên

"Nghe đây Yeong, điều duy nhất cô cần làm là viết lại những kí tự trên thanh kiếm của đối thủ rồi hãy đọc chúng, sau đó thì lệnh: giải trừ. Nhưng cô chỉ cần đọc sai một kí tự là sẽ toi mạng ngay lập tức"

"Cái gì? Tôi còn không biết mấy thứ ma pháp, ma thuật này nọ thì làm sao có thể khai triển nó chứ. Anh đã thấy rồi mà, tôi không thể làm được"

"Cô sẽ làm được"

Trong lúc Yeong cảm thấy lo sợ nhất thì giọng hắn vang lên, nó mang theo sự trấn an và động viên khiến cho Yeong cảm thấy bình tĩnh trở lại

"Thuyền trưởng nói rất đúng đấy, đó là cách duy nhất rồi" Rei cũng lên tiếng, tuy trong lòng lo lắng không