Chương 4
“Này cái gì này, nhanh lên đi !” Dứt lời, Tô Xán Xán lại một lần nữa đem Triệu Noãn Noãn kéo vào chỗ đăng ký kết hôn.
Vẫn là bác gái cũ “Suy nghĩ kỹ chưa?”
“Dạ, dạ! Dì a, bọn con thật sự muốn kết hôn!” Tô Xán Xán ôm cánh tay Triệu Noãn “Dì a, con đây rất biết nhịn chồng…”
Ách!
Bác gái chỉ cảm thấy cả người một trận rét run, vội vàng thay bọn họ điền vào bảng đăng ký, sau đó lấy ra một tờ danh sách, “Đầu tiên đi nộp lệ phí, rồi đi chụp hình”
Cho nên, Tô Xán Xán cười thật tươi vừa lôi kéo Triệu Noãn Noãn đi trả tiền, vừa rất có khí phách nói “Yên tâm, yên tâm, không bắt anh trả đâu! Em mời!”
“Xin chào, cho xin 32 đồng” Cô thu ngân lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp
“Cái gì?” Tô Xán Xán mở to hai mắt “Không phải là 30 đồng sao?”
“Thật xin lỗi, bởi vì giá hàng tăng, cho nên phí chụp hình phải tăng lên 2 đồng” Đối phương kiên nhẫn giải thích,
“Nhưng là…” Tô Xán Xán xụ mặt xuống, “Cô chờ một chút a!” Dứt lời, cô nhanh như chớp chạy đến bên cạnh Triệu Noãn Noãn “Anh có 2 đồng tiền không?”
“Chờ một chút…” Triệu Noãn Noãn đang trầm tư chợt hoàn hồn lại, vừa định rút ví tiền ra, bỗng nhiên sắc mặt trắng bệch. Xong! Ví tiền để trong khách sạn ! Hộ chiếu cũng trong đó luôn!
“Anh không mang tiền theo sao !” Tô Xán Xán trên mặt đầy tuyệt vọng, xong rồi, người để kết hôn đã có , tiền lại không mang đủ.
“Em không có đủ tiền sao?”
“Đợi một chút, em tìm thử xem!” Tô Xán Xán rầm một cái kéo túi ra, đem tất cả đồ đạc bên trong quăng ra ghế. Năm hào, một đồng năm, một đồng sáu, một đồng bảy, một đồng tám …
Sau đó cô ngẩng đầu lên, mặt trắng bệch “Làm sao bây giờ, còn thiếu hai hào…”
-__-
Có câu nói, hảo hán có thể vì năm đấu gạo mà khom lưng, hai hào tiền cũng có thể gϊếŧ chết Tô Xán Xán a! Nhưng thực tế, Tô Xán Xán vẻ mặt nịnh hót đang bu lấy tiểu thư thu ngân, mà Triệu Noãn Noãn thì tự động né ra ba mươi thước có hơn, tránh cho người khác biết anh có quen cô.
“Cái kia… đồng chí a… giảm một chút được không? Em chỉ có ba mươi mốt đồng tám…”
“…” Vị tiểu thư đáng thương đã bị làm cho hoảng “Thật xin lỗi, quy định của quốc gia phí làm thủ tục kết hôn không thể giảm” Sau đó lập tức lấy lại nụ cười chuyên nghiệp của mình.
“Mỹ nữ, thần tiên tỷ tỷ, em van cầu , van xin van xin ngài, cho em giảm đi…” Tô Xán Xán quyết định hôm nay sẽ làm loại động vật không biết xấu hổ da mặt dày “Em nhất định phải kết hôn nha! Nếu không thì thế này , ngày mai em sẽ đem hai hào tới được không?”
“Này…” Vị tiểu thư thu ngân dở khóc dở cười “Thật xin lỗi, quy định của quốc gia phí làm thủ tục kết hôn không thể ghi sổ…”
“Thần tiên tỷ tỷ, em van chị, chị giúp em uy nghĩ biện pháp đi!” Tô Xán Xán tiếp tục lèo nhèo “Nếu không lần sau ly hôn em sẽ đưa nhiều hơn hai hào ?”
Cô thu ngân mặt bắt đầu co quắp “Thật xin lỗi, quy định của quốc qua phí kết hôn và ly hôn là riêng biệt…”
“Hừ!” Lúc này Tô Xán Xán cũng không thèm giả vờ, hướng cái bàn vỗ một phát, ngay cả Triệu Noãn Noãn cũng cả kinh nhịn không được phải quay đầu lại nhìn “Đồng chí, quy định của quốc gia có nói người dân có quyền được biết , tại sao các người tăng giá tiền mà lại không cho người tiêu thụ biết? Ngay cả một cái thông báo dán ngoài cửa cũng không có, xin hỏi các người làm sao thi hành quy định của quốc gia? Tôi muốn nói chuyện với lãnh đạo của các người. Nếu như các người không thể cho tôi một lời giải thích thỏa đáng, ngày mai tôi sẽ lên tòa án kiện các người”
“Này…” Tiểu thư thu ngân bị dọa hết hồn, “Xin cô chờ… Tôi gọi điện thoại xin ý kiến cấp trên…”
Ba phút đồng hồ quý giá trôi qua.
Cô thu ngân để điện thoại xuống, cười híp mắt nói “Đồng chí, thật là xin lỗi, lãnh đạo chúng tôi nói đây là sơ suất của chúng tôi , vì để bảo đảm quyền lợi cho cô, lãnh đạo chúng tôi quyết định miễn phí phí đăng ký kết hôn cho hai vị”
A! Tô Xán Xán mở to mắt, tràn ngập hạnh phúc vì không những giảm được ba mươi mốt đồng tám, ngay cả hai hào khi ly hôn cũng không phải tốn, thu hồi kinh ngạc, nói “Các vị đã có thành ý như vậy, tôi cũng không so đo…”
Tiểu thư thu ngân thở phào một cái, cúi đầu nhanh chóng viết hóa đơn , đưa cho Tô Xán Xán “Đồng chí, hóa đơn của cô, mời qua bên kia chụp hình.”
Tô Xán Xán nhận lấy hóa đơn, cúi đầu nhìn kỹ chỗ thu tiền có hai chữ ”Miễn phí “
“Cái kia… Đồng chí a…” Tô Xán Xán suy nghĩ một chút , vẫn thấy không yên lòng, “Tờ hôn thú miễn phí với tờ ba mươi hai đồng có giống nhau không?” (=)))
“Xin yên tâm, là giống nhau.”
Tô Xán Xán lúc này mới yên tâm, đem hóa đơn cầm trong tay, liếc nhìn đồng hồ.
Còn 90 phút.
Kéo Triệu Noãn Noãn chạy đi đến chỗ chụp hình. Lúc này cuối cùng đã không còn gì cản trở, thiên thời địa lợi, mọi thủ tục được làm xong xuôi. Tô Xán Xán hài lòng lấy tờ giấy hôn thú từ tay bác gác, tâm tình kích động nói “Dì a, cám ơn người, con đây xin đại diện cho toàn xã hội cám ơn người”
Đợi ra khỏi chỗ đăng ký kết hôn, Tô Xán Xán hít một hơi thật sâu, nhìn ra phía ngoài.
Tốt, còn dư lại 40′!
“Thời gian khẩn cấp, lão công, chúng ta đi thôi!” Tô Xán Xán vung tay lên, chỉ hướng ra ngoài bắt đầu chạy như điên.
Ngay cả cách gọi cũng sửa lại, Tô Xán Xán ngươi thật đúng là…
Triệu Noãn Noãn rất không được tự nhiên gãi gãi đầu, bất đắc dĩ theo sát phía sau Tô Xán Xán . Không đúng! Là theo sát lão bà đại nhân!
[1] : đoạn này rất khó hiểu, bản QT cũng không dịch được, nên mình chỉ dịch đại ý thôi.
[2] : Phan Trường Giang Duẫn Tương Kiệt : hai nhân vật có bề ngoài nhan sắc có thể gọi là sửu nam. Bạch mao nữ là nhân vật Nữ hiệp sĩ tóc trắng. Nói chung nàng này rất khổ, cha chết, mẹ chết, bị người yêu phản bội, có thai … Ai xem phim Trung quốc hồi xưa chắc chắn biết.
[3] bất khả tư nghị : không biết nói gì , không biết phải làm gì.
[4] giai ngẫu thiên thành : trời tạo một đôi, xứng đôi vừa lứa.
[5] Ý câu này là đây là cơ hội duy nhất, không còn lần sau.