Chương 5: Khang Hy hoàng đế Ái Tân Giác La Huyền Diệp

Tuy Vi Tiểu Bảo là một nhân vật hư cấu,nhưng y lại có quan hệ với rất nhiều nhân vật có thật như Ngô Tam Quế,Lý Tự Thành,Sách Ngạch Đồ,Ngao Bái...nhưng thân cận nhất là 3 người,trong đó có thể nói với Khang Hi đế là một mối duyên tiền định.

Ái Tân Giác La Huyền Diệp tức Thanh Thánh Tổ Khang Hi Đế là vị Hoàng đế thứ tư của nhà Thanh và là Hoàng đế nhà Thanh thứ hai trị vì toàn cõi Trung Quốc.Ông là con trai thứ ba của Thanh Thế Tổ Thuận Trị Đế. Ông mới lên 8 tuổi thì Thuận Trị Đế do đau buồn đã giả chết đến chùa Thanh Lương ở Ngũ Đài Sơn xuất gia mà lên ngôi, là một Hoàng đế kiệt xuất, văn võ song toàn.Ông lên ngôi không khi còn trẻ,nhưng ông đã làm được rất nhiều công trạng:diệt trừ Ngao Bái, dẹp Loạn tam phiên do 3 vị vương từng là hàng tướng của nhà Minh gồm Bình Tây vương Ngô Tam Quế ở Vân Nam, Bình Nam vương Thượng Khả Hỷ ở Quảng Đông và Tĩnh Nam vương Cảnh Tinh Trung ở Phúc Kiến, thu phục Đài Loan và chiến tranh với Nga, Mông Cổ.Từ một hoàng đế nhỏ tuổi y đã dần dần trở thành một minh quân dưới sự trợ giúp không nhỏ của Vi Tiểu Bảo.

Về chính sử,ông cũng được miêu tả khá giống với Kim Dung mô tả.Thực chất các sự kiện Ngao Bái,Tam phiên,Đài loan đều được khắc họa lại trong Lộc đỉnh ký.Những năm cuối đời, với việc Nhị A Ca Dận Nhưng liên tục gặp vấn đề về nhân cách, đã hai lần bị phế ngôi Thái tử, Khang Hy còn phải đau đầu khi các con của ông chia bè kéo cánh hòng chiếm đoạt Hoàng vị, sử gọi là Cửu tử đoạt đích (九子夺嫡) và phần thắng thuộc về Tứ A Ca Dận Chân, tức Ung Chính Đế. Tuy nhiên, việc Khang Hy băng hà tại Sướиɠ Xuân viên và việc Dận Chân thừa di mệnh lên ngôi đến nay vẫn còn gây tranh cãi. Tuy nhiên, Ung Chính sau khi lên ngôi đã chứng minh mình là một Hoàng đế tài giỏi và siêng năng, đã kế tục và duy trì sự cường thịnh của Đại Thanh, do vậy vấn đề chính thống của ông dần trở thành một câu chuyện bên lề để đưa ra bàn luận mà thôi.Khang Hy là Hoàng đế ngồi trên ngai vàng lâu nhất trong lịch sử Trung Quốc (61 năm) và là một trong những nhà cai trị tại vị lâu nhất trong lịch sử thế giới. Thời gian tại vị của ông được xem là mở đầu của Khang Càn thịnh thế (康乾盛世) kéo dài 134 năm. Khang Hi nổi tiếng là một vị hoàng đế hiền triết, văn võ song toàn, tài trí cao rộng. Mặc dù là người Mãn Châu, nhưng ông thông thạo các ngôn ngữ của các dân tộc Mãn Châu, Mông Cổ, Hán. Ông rất quan tâm tới truyền thống văn hóa cổ xưa của người Hán, đã học qua các sách Tứ Thư, Ngũ Kinh, Sử ký, Hán thư, Tư trị thông giám... và rất giỏi về thư pháp, thơ ca, văn học. Bản thân Khang Hi đặc biệt thích làm thơ, ông đã để lại cho đời hơn 1.100 bài thơ, được coi là nhà thơ có sản lượng tương đối lớn. Đa số những bài thơ của ông đều là thơ cung đình, hơn nữa còn cần mẫn và quan tâm đến dân chúng, vì vậy mà thơ của ông có một vị trí độc tôn trong văn học triều Thanh.Ông cũng biết cách dùng văn hóa Hán để tận dụng tài năng của các tri thức người Hán giúp việc trong bộ máy chính quyền.