Chương 3

Tôi và Văn Thức An là liên hôn thương nghiệp.

Có lẽ tôi đã khiến anh ấy và Diệp Hạ Hoan bị chia rẽ.

Văn Thức An không thích tôi chút nào.

Sau khi kết hôn, tôi cũng từng không ngừng cố gắng kéo gần quan hệ lẫn nhau, nhưng mỗi lần như thế đều kết thúc trong thất bại.

Được rồi, hiện tại Diệp Hạ Hoan đã trở lại, Văn Thức An lại càng không thích tôi.

Tôi có chút ủ rũ.

Nhìn thỏa thuận ly hôn đang chuẩn bị tiếp tục, điện thoại di động đột nhiên rung lên liên tục.

Một cái lại một cái không ngừng nhảy ra.

[Thầy, em đã làm theo lời thầy nhưng sao vợ em vẫn muốn ly hôn?]

[Thậm chí cô ấy còn không thèm nhìn em!]

[Chắc chắn em không làm sai! Là do cách của thầy sai!]

[Trả tiền lại đi! Em muốn báo cảnh sát!]

Dấu chấm than đầy màn hình.

Thành thật mà nói, nó khiến tôi phiền lòng.

Nhưng câu cuối cùng làm tôi run rẩy.

Trả lại tiền là chuyện nhỏ.

Nhưng báo cảnh sát...

Tôi cũng không muốn cả giới đều biết đại tiểu thư nhà họ Thời bởi vì viết truyện mà bị chú cảnh sát hẹn nói chuyện!

Lúc này không để ý tới thỏa thuận ly hôn, tôi trả lời ngay: [Nói cụ thể một chút!]

Thất vọng trong tình yêu.

Cũng không thể thất vọng trong công việc được!

***

Tôi vốn là một người viết truyện ngọt ở Hồng Giang.

Tôi lấy hình tượng của chính mình cùng Văn Thức An làm nguyên mẫu để viết một bộ tiểu thuyết ngọt văn, cưới trước yêu sau.

Cho đến một ngày tôi gặp được một độc giả lớn.

Lão đại có tiền này nói thẳng muốn bái sư.

[Xin chào, tính cách và bối cảnh nam nữ chính trong truyện của bạn rất giống tôi và vợ. Nhưng cô ấy không thích tôi chút nào, phải làm sao bây giờ?]

Tôi nhẹ nhàng nhắc nhở cậu ta rằng hư cấu phải tách biệt khỏi hiện thực.

Nhưng lão đại rất bướng bỉnh: [Tôi đã thử theo những gì bạn viết trước đó, và cô ấy thực sự đã nhìn tôi, còn mỉm cười với tôi!]

[Điều này chứng tỏ phương pháp của bạn rất hiệu quả!]

Tôi đã bị sốc.

Trăm triệu lần không nghĩ tới thứ đường công nghiệp do tôi viết còn có người chấp nhận!

Vì cảm động nên tôi đồng ý cho đối phương bái sư.

Theo người này, cậu ta thầm mến vợ của mình, nhưng vợ của cậu ta là bị ép gả cho cậu ta.

[Em biết cô ấy thích thanh mai trúc mã của mình.]

[Nhưng không sao, người đã gả cho em.]

[Chỉ cần em không ngừng cố gắng, nhất định có thể lấn áp tiểu tam kia mà thành công thượng vị!]

Hiểu rồi, cậu ta là một bộ não yêu đương.