Lê Vu An đứng dậy rót cho mình một ly nước ấm, sau đó lại ngồi vào bàn làm việc, màn hình máy tính vẫn hiện khung chat trên diễn đàn “Du Đồ”.
Là trang web trò chơi lớn nhất tại Trung Quốc, “Du Đồ” là diễn đàn để giao lưu trò chơi, buôn bán bản quyền, sản xuất và quảng bá.
Có rất nhiều nhà sản xuất trò chơi độc lập sẽ công bố những ý tưởng sáng tạo của mình để bán hoặc hợp tác ở đây, đồng thời cũng có rất nhiều “bên A” giống như Lê Vu An dựa theo nhu cầu của mình mà sẽ ra giá hoặc đấu giá.
Khoảng thời gian ba năm vừa qua, Lê Vu An chính là dựa vào việc mua bán bản quyền những trò chơi nhỏ, sản xuất online, dùng nhiệt độ ngắn ngủi thu hoạch thành tích, vậy mới có thể khiến cho Trò chơi Lê Minh tồn tại đến bây giờ.
Nhưng trước mắt, cách này gần như đã không thể thực hiện được nữa rồi.
Không có dự án trò chơi nào đủ lớn thì sẽ không có đủ vốn quay vòng, cuối cùng vẫn sẽ đi tới ngày kết thúc.
Lê Vu An uống một hớp nước ấm, ánh mắt vẫn dừng trên khung chat của Du Đồ.
Mười ngày trước, cậu tìm kiếm trên trang web Du Đồ được hai ID sáng tạo trò chơi cũng khá ổn, lập tức tiến hành liên hệ với nhà sản xuất ẩn danh của mình là “Will”, bày tỏ ý muốn mua lại bản quyền và lời mời của mình.
Đáng tiếc là hai trò chơi ấy lại bị nhà sản xuất Will bán cho hai công ty trò chơi khác.
Vào lúc Lê Vu An thầm thấy thất vọng thì xuất hiện một bước ngoặt.
Nhà sản xuất Will kia đã gửi cho cậu ý tưởng thiết lập của một trò chơi quy mô lớn tên là “Mạt Vụ”, vả lại còn nói thẳng vào vấn đề muốn tiến hành hợp tác với cậu.
Việc mua lại và hợp tác như vậy tất nhiên phải cần thời gian để suy nghĩ rồi.
Lê Vu An xem qua bối cảnh tổng thể và kế hoạch tương lai của “Mạt Vụ”, cậu biết rằng Trò Chơi Lê Minh của mình không đủ năng lực để gánh vác, nếu để dự án tốt như vậy chôn vùi trong tay mình thì cho bằng buông tay.
Nửa giờ trước, cậu đã uyển chuyển gửi lời từ chối cho Will ở trên diễn đàn Du Đồ, nhưng trước mắt cậu vẫn chưa nhận được câu trả lời của đối phương.
“...”
Lê Vu An nhìn chằm chằm vào thư mục “Mạt Vụ” trên màn hình, xuất phát từ vấn đề đạo đức, cậu khó khăn quyết định bỏ nó vào thùng rác.
Ting tong.
Máy tính vang lên âm thanh tin nhắn.
“Cậu Lê, tôi đánh giá cao và ngưỡng mộ sự thẳng thắn của cậu, nhưng tôi cho rằng từ bỏ một cơ hội tốt như này không phải là lựa chọn nên có của một người thông minh, không có điều kiện thì cứ tạo ra điều kiện, không có vốn thì tìm cách lôi kéo đầu tư.”
Lê Vu An thấy tin nhắn của Will gửi tới, khóe miệng không khỏi cười khổ.
Sao mà cậu không biết tầm quan trọng của cơ hội tốt cho được? Sao cậu lại không nhìn ra “Mạt Vụ” rất có thể sẽ là dự án xuất sắc sẽ kéo trò chơi Lê Minh quay trở lại đúng đường chứ?
Không có vốn thì lôi kéo đầu tư sao? Nhưng đây tuyệt đối không phải là chuyện nói miệng dễ dàng như vậy được.
Vòng đầu tư trong Đế Kinh dường như chẳng có ai xem trọng “Trò Chơi Lê Minh” của bọn họ cả, mà “Mạt Vụ” tuyệt đối không phải là một dự án có thể hoàn thành với số tiền ít ỏi.
Lê Vu An từ chối trò chơi này lại càng bất đắc dĩ cùng không cam lòng.