- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Hai Đứa Nhỏ Vô Tư
- Chương 8
Hai Đứa Nhỏ Vô Tư
Chương 8
Thành tích trung khảo của Chu Hạo không tồi, có thể trực tiếp lên cấp ba, điểm số cũng vượt điểm chuẩn vào trường trọng điểm của huyện.Mẹ hắn Lưu Bình gọi mấy cuộc điện thoại muốn hắn lên thành phố, Chu Hạo đều cự tuyệt. Hắn muốn ở lại chăm sóc bà nội, cũng muốn học chung một trường với Tề Nhạc, hai người bọn hắn quen biết từ nhỏ, sẽ không tách ra.
Tháng sau Tề Nhạc thi học kỳ, sau khi thi xong cũng bước vào tháng bảy nóng nhất.Trong nhà buồn buồn, hai người bọn hắn chịu không được, không có chuyện gì làm liền đi lên thượng nguồn con sông trên núi lội nước. Có lúc Hầu Gia Kha cũng đi cùng, có một lần Hứa Đồng Đồng qua nhà Tề Nhạc chơi bị Hầu Gia Kha nhìn thấy, hắn còn gọi Hứa Đồng Đồng lại.
Hứa Đồng Đồng vốn không thèm chú ý đến hắn, nhưng khi nghe nói Chu Hạo cũng đi liền đi theo.
Tề Nhạc sợ nóng, không muốn lái xe đạp, lần nào đi cũng ngồi sau xe Chu Hạo, lần này thấy Hứa Đồng Đồng muốn đến xe hắn liền vội vã chạy nhanh, nhảy một cái lên yên sau, cầm lấy quần áo Chu Hạo không chịu xuống.
“Tề Nhạc!”
“Cậu em nói em nhỏ hơn chị, chị phải nhường em.”
“Tiểu Cô nói em là con trai, phải biết nhường nhịn con gái!”
Tề Nhạc nhìn cô làm mặt quỷ, chính là không chịu xuống, cái khác thì không nói, dính đến Chu Hạo mà muốn cậu nhường, ai cũng đừng nghĩ đến. Từ khi còn nhỏ Chu Hạo đã là của cậu.
Hứa Đồng Đồng tức giận, lườm Tề Nhạc một cái, bất đắc dĩ ngồi vào yên sau xe của Hầu Gia Kha.
Hầu Gia Kha khẽ cắn răng, nữ thần của hắn ngồi sau lưng hắn làm hắn không tự chủ được ưỡn thẳng lưng lên, nhìn Chu Hạo nói: “Thi đấu.”
Chu Hạo nhíu mày, đồng ý. Hầu Gia Kha cũng không quản cái khác, trực tiếp đạp xe đi.
Chu Hạo vươn tay ra sau sờ sờ mái tóc mềm mại của Tề Nhạc: “Đừng kéo quần áo tớ, ôm tớ chặt một chút.”
Tề Nhạc buông tay ra, ôm lấy eo Chu Hạo, xe đạp giống như mũi tên lao thẳng ra ngoài, không bao lâu sau liền vượt qua xe Hầu Gia Kha, thể lực của Chu Hạo tốt hơn Hầu Gia Kha rất nhiều, bỏ rơi xe bọn họ xa thật xa.
Nước ở tượng nguồn con sông sạch sẽ trong suốt, so với hạ nguồn trong hơn nhiều, đứng ở bờ sông có thể trực tiếp nhìn thấy đá cuội dưới đáy.
Chu Hạo và Tề Nhạc tới trước, tìm khối đá lớn, đứng phía sau thay quần bơi, Tề Nhạc thừa dịp Chu Hạo đổi quần sờ soạng phía dưới của hắn một chút, lại nhìn chính mình, không tình nguyện hỏi hắn: “Có phải là cậu lớn hơn rồi không?”
Chu Hạo dở khóc dở cười vỗ vỗ đầu nhỏ của Tề Nhạc: “Nào có nhanh như vậy.”
Lúc Hứa Đồng Đồng đến Chu Hạo và Tề Nhạc đều đã bơi tới bờ bên kia, Hứa Đồng Đồng không dám xuống nước, cởi giày kéo ống quần ngồi ở bờ sông ngâm chân. Hầu Gia Kha bơi qua bơi lại xung quanh Hứa Đồng Đồng, không ngừng bày hình tạo dáng.
Thấy Hứa Đồng Đồng không có chuyện gì làm, hai mắt cứ nhìn qua chỗ Chu Hạo, Hầu Gia Kha ý vị sâu xa nói: “Tình cảm của hai người bọn họ thật tốt, có bơi cũng phải bơi cùng một chỗ.”
Hứa Đồng Đồng liếc mắt nhìn hắn, không lên tiếng, thận trọng đứng lên lội nước qua phía bên kia chơi.
Tề Nhạc ở trong nước nhảy nhót tưng bừng, có lúc thì nằm lên lưng Chu Hạo có khi lại lặn xuống kéo kéo chân hắn.
Chu Hạo đeo theo Tề Nhạc ở trong nước bơi qua bơi lại mấy cái, lúc đến bờ bên kia, đột nhiên Tề Nhạc ôm chầm lấy Chu Hạo, đem đầu chôn vào bả vai hắn, buồn buồn nói: “Không thoải mái.”
Hai người bọn họ đều chỉ mới mười bốn, mười lăm tuổi, mới nếm thử ***, cơ hồ không thể ngăn cản được, Tề Nhạc sau khi hưởng thụ qua sự hầu hạ của Chu Hạo, lúc tự mình làm không thể cảm nhận được cảm giác mãnh liệt.
Chu Hạo vừa nhìn biểu tình của Tề Nhạc liền đoán được ý cậu, ở trong nước ôm lấy eo Tề Nhạc: “Chịu đựng một chút”
Tề Nhạc đi lên phía trước một bước, cả người dán vào Chu Hạo, nghiêng đầu cắn lên cổ hắn một cái.
Chu Hạo xoa xoa cổ mình: “Cậu cũng không phải tuổi chó, sao lại thích cắn người như vậy.”
“Há, tớ chỉ thích cắn cậu mà thôi.”Tề Nhạc ngước cổ, thừa dịp Chu Hạo cúi đầu thì cắn lên miệng hắn.Đôi môi Chu Hạo ẩm ướt lành lạnh, Tề Nhạc không nhịn được hôn nhiều thêm một chút, Chu Hạo cũng chậm rãi đáp lại cậu.
Nguyên bản đang cùng Hầu Gia Kha đùa giỡn, Hứa Đồng Đồng quay đầu lại thấy được, ở trong nước nhảy dựng lên chỉ vào hai người hét to: “Hai người các cậu làm gì đấy?”
Tề Nhạc quay đầu nhìn cô, rất hào phóng nói: “Hôn môi đó.”
Hầu Gia Kha chìm vào trong nước, nhỏ giọng thầm thì: “Tôi không thấy kinh ngạc chút nào cả.” Từ nhỏ hắn đã biết hai người này như keo như sơn, buổi tối còn ôm nhau nằm ngủ, hôn môi cũng chả có chút kỳ quái nào.
(hủ nam….???:v)
Hứa Đồng Đồng trợn mắt lên: “Hai người đều là nam, làm sao có thể hôn môi?”
“Tại sao không thể?” Tề Nhạc ôm lấy cổ Chu Hạo kỳ quái hỏi: “Bọn em còn ngủ cùng nhau nè.”
Hứa Đồng Đồng ngây ngẩn cả người, đôi mắt đột nhiên đỏ ửng, ném viên đá vào trong nước, nhìn Hầu Gia Kha hét: “Hầu nước mũi, đi!”
Hầu Gia Kha vội vã từ trong nước nhô ra, mặc quần áo vào rồi chạy theo sau Hứa Đồng Đồng.
“Ah, chị họ tớ tức giận rồi kìa.” Tề Nhạc cảm thấy rất khoái trá, một bên bơi về phía Chu Hạo nói: “Cái này thì có gì kỳ quái cơ chứ.”
Chu Hạo ngụp vào trong nước buồn bực một hồi, rồi nhấc đầu lên nói: “Bọn họ cảm thấy, hai chúng ta hôn con gái mới là bình thường.”
“Đó mới gọi là không bình thường á, tớ thích cậu, dựa vào cái gì mà phải hôn con gái, cậu cũng không được!”
Chu Hạo cười, lặn vào trong nước, túm lấy mắt cá chân kéo cậu xuống, Tề Nhạc sợ hết hồn, suýt chút nữa một cước đạp trúng đầu Chu Hạo, chờ đến khi Chu Hạo ở trong nước ôm lấy mới phản ứng lại.
Hai người bọn họ lặn đến đáy nước, Chu Hạo hôn lên môi Tề Nhạc, Tề Nhạc cũng vội vã ôm Chu Hạo thật chặt, mãi đến khi hôn đến hít thở không thông mới nhô ra khỏi mặt nước.
Hứa Đồng Đồng khóc cả một đường, mối tình đầu của cô chết non sao không thương tâm cho được, hèn gì từ nhỏ Tề Nhạc luôn muốn tranh Chu Hạo với cô, cô còn tưởng rằng là Tề Nhạc không thích cô, thì ra dĩ nhiên là như vậy.
Hầu Gia Kha trước bận bịu, sau bận bịu an ủi Hứa Đồng Đồng, hết đưa khăn tay sau lại đưa kem, Hứa Đồng Đồng cầm lấy cây kem hung hăng cắn một cái, không để ý đến Hầu Gia Kha nữa, quay người trở về nhà mình.
Đến buổi tối, Tề Nhạc liền chui vào trong nhà Chu Hạo, hiện tại cậu thi xong rồi, ba mẹ cậu cũng không quản cậu nữa, ngược lại nói, chỉ thả cho cậu một tháng chơi đùa sau đó lại đi học thêm.
Sau khi chờ Chu bà bà ngủ say, hai người nằm trên giường, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, giải phóng ra du͙© vọиɠ ban ngày chưa được phát tiết.
Ai cũng không chú ý đến, cửa phòng không khóa trái bị đẩy ra một khe nhỏ, Chu bà bà kinh ngạc đứng ở trước cửa phòng Chu Hạo, suýt nữa chịu không được mà té xỉu.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Hai Đứa Nhỏ Vô Tư
- Chương 8