Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hai Chúa Tể Độc Thân

Chương 54: Chương 54

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm đó tin tức đứng đầu giới giải trí đều bị Trần Hàm Nhất cùng Bạch Dương chiếm trọn.

Hai năm trước đây, Hàm Nhất ra mắt album đã trở thành hiện tượng hot thời kỳ đó, doanh thu bán ra album đợt đầu càng làm mọi người khϊếp sợ.

Buổi biểu diễn đầu tiên sau kết hôn đã có màn show ân ái, hot search “Bạch Dương chiều vợ” đã leo lên vị trí đầu bảng.

Lối vào hội trường ký tên ngày đó chính là hiện trường của ảnh chụp, có lãng hoa, poster quảng cáo, bảng tên hình nhân vật, có người còn chụp cảnh Bạch Dương cầm tay Hàm Nhất.

Fan hâm mộ có mặt hôm đó đều có thu hoạch lớn, những người không tới chỉ có thể đỏ mắt ghen tị.

Kết quả cuối cùng được lợi nhiều nhất tự nhiên là hai nhà công ty quản lý.

Album mới của Hàm Nhất đã phá kỷ lục về lượng tiêu thụ, tính cả tạp chí quảng cáo cũng tăng theo chóng mặt chỉ trong 3 giờ.

Lượng hàng trữ trên website cũng bị quét sạch toàn bộ.

Bạch Dương ở trong mắt các nhà đào đài đã biến thành ông chồng cuồng vợ, vô số cành ô liu từ các nhãn hiệu đại ngôn ném ra, vì thế công ty quản lý được một phen bận rộn, chỉ có hai người trong cuộc là không quan tâm, như hết thảy cùng bọn họ không quan hệ.

Bạch Dương cùng Hàm Nhất về đến nhà.

Bạch Dương lấy thuốc đông y đem từ nhà cũ đến đặt lên bàn ăn, nghiên cứu thành phần bên trong cận thận, liều lượng dùng 1 lần được chia sẵn thành từng gói nhỏ.

Anh đun một bình nước nóng, đem 2 gói nhỏ đổ vào trong chén hai nước ấm.

Hàm Nhất đang ngồi trên sofa xem phim

“Xem phim đi, phải thừa nhận rằng hình thức rạp chiếu phim gia đình có màn hình TV lớn cùng âm thanh sống động thế này chính là một loại hưởng thụ khi xem phim”.

Hàm Nhất đặc biệt tuyển chọn một bộ phim hài kịch kinh điển “Vua cờ bạc”, cô chính là người hoài cổ, đối với những thứ cổ điển cô có một loại chấp nhất.

Hàm Nhất còn chưa nhận chén thuốc mà ngửi thấy hương vị đắng của thuốc xộc vào.

“Có thể không uống không?”

“Đương nhiên không thể, đây là tâm ý của mẹ, không thể lãng phí, bà ấy nếu biết em không chịu uống sẽ rất buồn”.

Bạch Dương mạnh mẽ giáo huấn cô

Hàm Nhất không tình nguyện nhận lấy, vẻ mặt nhăn nhó thật sự không cách nào nuốt xuống.

Bạch Dương đành dỗ dành cô: “em bịt mũi lại uống một hơi, anh cho em cây kẹo”

Chiêu dỗ trẻ con thế này không biết Bạch Dương học từ chỗ nào, những đối với Hàm Nhất lại có chút tác dụng.

Cô bịt mũi lại uống một hơi sạch sẽ, cả khuôn mặt nhăn đều nhăn lại, đầu lưỡi liếʍ môi một cái vẫn còn vị đắng trong miệng, cô muốn mở miệng đòi kẹo, Bạch Dương liền lột vỏ cây kẹo đưa vào miệng cô.

Thấy dáng vẻ ngậm kẹo đáng yêu của cô, anh không nhịn được đưa tay lên vuốt tóc làm Hàm Nhất bất mãn: “Anh cho rằng em là cún à? Cứ như đang vuốt lông vậy”

Vốn đang cảm thấy đáng yêu, kết quả nói một câu thật khiến người khác khó chịu, thật muốn lấp cái miệng nhỏ này lại mà.

Bạch Dương đem chén thuốc đi rửa rồi quay về sofa cùng Hàm Nhất xem phim, tình tiết phim còn chưa đến hồi gay cấn.

Bạch Dương cùng Hàm Nhất đã nóng đến mức đứng ngồi không yên.

Hàm Nhất bị nóng đến phải dùng tay quạt gió

“Sao lại nóng như vậy?”

“Không biết”.

Bạch Dương cũng không ngừng kéo cổ áo cho đỡ nóng.

Hàm Nhất đem cây quạt trong nhà ra bật lên.

Bạch Dương liếc nhìn nhiệt kế trong phòng rõ ràng chỉ có mười mấy độ, sao toàn thân lại nóng như lò lửa thế này, sờ trán cũng không thấy sốt, cái nóng như xuất phát từ bên trong cơ thể.

Ánh mắt Bạch Dương vô tình dừng lại trên người Hàm Nhất, áo ngủ màu xanh nhạt, có thể nhìn loáng thoáng bên dưới là áo ngực màu đen, càng nhìn Bạch Dương càng không thể dời mắt, như muốn nhìn xuyên qua làn da được giấu dưới lớp quần áo ấy, cơ thể anh không tự chủ nhích tới gần cô.

Hàm Nhất cảm giác luồng hơi thở thỉnh thoảng phảng phất phía sau cổ, quay đầu liền thấy gương mặt Bạch Dương gần trong gang tấc, theo bản năng cơ thể ngả về sau tránh, “Anh làm gì vậy?”

Bạch Dương xấu hổ chuyển sang bên cạnh một chút: “Anh hóng chút gió”

“Anh nóng sao không nói sớm”

Hàm Nhất không nghĩ nhiều bấm chuyển động quay cho quạt.

Quạt căn bản không giải quyết được vấn đề trước mắt, Bạch Dương lại không tự chủ tới gần Hàm Nhất lần nữa.

Hàm Nhất vừa nghe tiếng động sau lưng, nhìn anh đến gần với ánh mắt như muốn ăn thịt mình, cô liền giơ chân ngăn giữa hai người, “cách xa em một chút”.

Cô cũng không phải sợ anh muốn làm gì, mà là lúc này lý trí của cô cũng đang trên bờ sụp đổ.

Kỳ thật vừa rồi Bạch Dương lại gần cô có cảm giác rất dễ chịu, thậm chí khát vọng.

Bị ý nghĩ chân thực như vậy làm cho cô sợ hãi, cho nên khi nhìn thấy Bạch Dương lần nữa nhích tới, lý trí bảo cô nhất định phải cách xa anh, nếu không sẽ có chuyện xảy ra.

Bạch Dương cảm giác rõ ràng chỗ nào đó của cơ thể của mình phát sinh biến hoá khó lý giải, anh cuối cùng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề,

Bạch Dương nhìn hộp thuốc trên bàn ăn, nhớ đến lời nói của mẹ già, rốt cuộc hiểu rõ tác dụng của loại thuốc này.

Anh đứng dậy chuẩn bị đi tắm nước lạnh để hạ nhiệt, vừa đứng lên thì chân bị run không thể chống đỡ nổi cơ thể, cả người ngã về phía Hàm Nhất, trọng lượng cơ thể đều đè lên trên người đối phương.

Hai người dựa vào nhau khoảng cách gần như thế nhưng không làm tăng thêm sự nóng bức khó chịu trong người của cả hai mà lại giống như tìm được sự giải nhiệt mát lạnh lan toả bên trong, cảm giác này làm hai người có ảo giác nhiệt độ cơ thể hạ xuống ngay nhanh chóng, vì thế cả hai theo bản năng muốn đạt được nhiều hơn nữa

Suy nghĩ lướt qua này doạ Hàm Nhất sợ hãi, nhất thời không biết làm thế nào.

Hai người một trên một dưới bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt Bạch Dương nhìn cô một cách thâm thuý.

Cuối cùng, sau một giây, sợi dây cung đang kéo căng trong đầu Bạch Dương bị đứt đoạn, như con mãnh thú cuối cùng cũng thoát khỏi l*иg giam

Anh cúi thấp người, không cho Hàm Nhất cơ hội phản ứng liền phủ lên đôi môi cô, không giống nụ hôn trước đó, nụ hôn này mang tính mạnh mẽ xâm lược.

Anh dùng sức hôn, mυ"ŧ mạnh đôi môi cô, làm Hàm Nhất có chút đau nhưng cũng chỉ biết tiếp nhận nó, thỉnh thoảng phát ra âm thanh rên nhẹ cũng bị anh nuốt vào bụng.

Bạch Dương lại còn thấy chưa đủ, anh dùng đầu lưỡi mở lấy hàm răng đang khép chặt của cô rồi thừa cơ hội xâm nhập vào trong, giống như vừa tìm được bảo tàng mới, chỉ chốc lát đầu lưỡi anh liền bao trùm lên đầu lưỡi cô cùng răng môi quấn quýt triền miên hồi lâu

Kiểu hôn kịch liệt như vậy Hàm Nhất chưa từng thử qua, cả người như mê mang, xương cốt đều mềm nhũn, một chút sức lực đều không có.

Bạch Dương càng hôn càng muốn nhiều hơn nữa, chỗ nào đó trên cơ thể anh đang không ngừng kêu gào, Hàm Nhất bị Bạch Dương nằm đè trên sofa, cảm nhận được trên đùi có một vật thô cứng nhô lên.

Cô không phải là cô gái ngây thơ, đương nhiên biết đây là cái gì.

Suy nghĩ mê mang trước đó nháy mắt tỉnh táo lại, Hàm Nhất biết rõ sự biến hoá cơ thể của Bạch Dương mang ý nghĩa gì, càng ý thức được nếu sự tình phát triển đi xuống, thì thứ mà cả hai phải đối mặt là điều gì.

Nghĩ đến đó làm cả người cô cứng ngắc, cơ thể run lên, ánh mắt trở nên sợ hãi.

Cô thận trọng nhắm chặt mắt lại.

Bạch Dương cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể Hàm Nhất, anh chống hai tay dậy, nhìn cánh môi dưới bị cô gái cắn chặt, cả người đều là dáng vẻ sợ hãi, ánh mắt né tránh làm anh tràn đầy sự tự trách, tranh thủ thời gian bò dậy khỏi người cô liền nói:

“Anh xin lỗi”

Bạch Dương hơi thở gấp gáp, nặng nề đứng dậy một cách gian nan đi tới toilet,

Hàm Nhất lúc này mới ngồi dậy, vừa rồi quả thật nghìn cân treo sợi tóc, nếu không phải lý trí kịp thời quay về, chỉ sợ hiện tại xảy ra một màn không dám nghĩ tới

Dòng nước lạnh xả xuống từ vòi hoa sen xối mạnh từ đầu đến chân, đánh vào làn da đỏ ửng của Bạch Dương cũng không có chút tác dụng hạ nhiệt nào, anh dùng tay đánh mạnh vào tường, hối hận vì xúc động vừa rồi.

Bạch Dương không quên được ánh mắt để lộ sự sợ hãi, bất lực của cô.

Dòng nước lạnh lẽo không thể giải trừ sự khát khao của cơ thể, anh chỉ có thể tự mình giải quyết.

Phòng tắm truyền ra tiếng thở gấp của đàn ông, âm thanh truyền đến phòng khách làm Hàm Nhất nghe vào càng thêm xấu hổ.

Cô nhanh chóng xách quạt điện lên, lại từ trong tủ lạnh lấy một cục đá bỏ vào cái khăn sau đó mang về phòng mình, đóng cửa lại.

Cô đặt cục đá lại gần quạt điện muốn dựa vào hơi lạnh tản ra để hạ nhiệt.

Có thể vừa rồi phát sinh tình huống ngoài ý muốn nên bây giờ cô cảm giác nhiệt độ cơ thể đã giảm xuống không ít.

Bạch Dương ở bên trong hơn 40 phút mới bước ra ngoài.

Phát hiện phòng khách không còn bóng dáng của cô, đến quạt điện cũng không thấy, nhìn về hướng phòng ngủ đóng chặt của Hàm Nhất như nói lên tất cả, Bạch Dương mất mát cười khổ, cuối cùng mình vẫn doạ cô ấy sợ hãi.

Anh lấy từ trong tủ lạnh 1 chai coca, uống liền một mạch xuống bụng, sau đó tiện tay đóng cửa phòng chiếu phim rồi quay về phòng mình.

Hàm Nhất lắng nghe bên ngoài không còn động tĩnh, lặng lẽ mở cửa xác định chắn chắn không có người mới dám đi vệ sinh.

Vào toilet cô mới phát hiện bên trong hơi lạnh lẽo mới biết rằng Bạch Dương tắm nước lạnh, cảm thấy đau lòng và áy náy khó hiểu nảy sinh trong lòng cô.

Suốt cả đêm, hai người mang tâm sự riêng không cách nào ngủ, cũng không nhớ rõ khi nào thì thϊếp đi.

Ngày thứ hai, trời vừa sáng.

Hàm Nhất theo Hạnh Nhi đến công ty.

Lúc Bạch Dương tỉnh lại, trong nhà đã không còn bóng người, bỗng anh có cảm giác thất bại, giống như bị phán phạm tội lại không được khiếu nại.

Mẹ Bạch ở nhà đang chờ tin tức tốt của con trai nhịn không được nữa liền gọi điện thoại, lại bị Bạch Dương thông báo rằng, hộp thuốc đã bị rớt hỏng rồi chỉ có thể ném đi làm mẹ Bạch thất vọng hồi lâu.

Bạch Dương đem số thuốc cùng với thùng cartong đựng sách và đĩa dvd cất vào phòng kho.

Mấy ngày tiếp theo, hai người giống như ăn ý ngầm thống nhất, dù ở cùng một chỗ cũng không chạm mặt nhau, một người đi sớm, người còn lại thì về muộn.

Hàm Nhất không biết đối mặt với Bạch Dương thế nào, còn Bạch Dương thì lại không dám đối mặt với cô.

Hai người đều mang tâm sự nặng nề, lại không biết hoá giải tình trạng xấu hổ này như thế nào.

Sự việc xảy ra đêm hôm đó trở thành điều cấm kỵ mà cả hai đều không muốn nhắc đến.

Lý Hưởng là người đầu tiên phát hiện Bạch Dương có vấn đề, cả người anh ngày càng sa sút.

Lúc trước tinh thần sáng láng, nhan sắc rực rỡ bao nhiêu, thì bây giờ ủ rũ, xuống sắc bấy nhiêu làm anh có chút bận tâm: “Cậu sao thế?”

“Không có gì”.

Bạch Dương không biết giải thích thế nào, loại chuyện này thật khó mở miệng.

Anh chỉ mong sự tình có thể được giải quyết, nếu vì sự việc kia mà để Hàm Nhất rời xa mình đó chính là điều anh lo sợ nhất.

Hiện tại việc duy nhất anh có thể làm là xin lỗi cô, nhưng anh không biết nên xin lỗi thế nào, nếu sự việc như vậy xảy ra trên người của bất kỳ cô gái nào thì họ cũng không thể nào bình tĩnh hoà khí như không thèm để nói ra ba từ không sao cả.

Bạch Dương nghĩ cũng không dám nghĩ đến phản ứng của Hàm Nhất, trong lúc nhất thời anh bị mất phương hướng.

Hàm Nhất mấy ngày qua cũng không tốt hơn chút nào, sáng hôm đó sau khi nhìn thấy hộp thuốc đông y trên bàn cô liền hiểu nguồn gốc sự việc xảy ra là do đâu.

Hành vi của Bạch Dương không phải

do anh cố ý mà là bị thuốc chi phối.

Làm sáng tỏ được nguyên nhân nên Hàm Nhất cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhưng trong lòng thì lại càng khổ sở.

Nếu không phải do tác dụng của thuốc thì anh cũng không có hứng thú đối với cô, đồng thời cô cũng thấy may mắn vì kịp thời tỉnh táo lại mới không làm ra việc phải hối hận, với tính tình này của Bạch Dương, lỡ xảy ra chuyện gì anh cũng sẽ chịu trách nhiệm tới cùng.

Lúc đầu, cuộc hôn nhân này với anh đã không công bằng, nếu lại thêm chuyện ngoài ý muốn này thì càng thiệt thòi cho anh hơn, vì người khác mà anh phải từ bỏ tình yêu của chính mình, Hàm Nhất cảm thấy mình sẽ trở thành tội nhân thiên cổ mất.

Sự việc xảy ra hai người đều tự trách bản thân, không hề có ý trách đối phương, đồng dạng không biết nên giải thích với đối phương thế nào, càng lâm vào mê mang và bất đắc dĩ.
« Chương TrướcChương Tiếp »