Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, ngược thân ngược tâm, tra công,… Couple: Hách Liên & Viêm Liệt. Năm xưa tựa bên dòng Thanh Giang Tương ngộ cùng ai mối tình nồng Bây giờ ngày nay bên sông đó Chỉ còn tiế …
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, ngược thân ngược tâm, tra công,…
Couple: Hách Liên & Viêm Liệt.
Năm xưa tựa bên dòng Thanh Giang
Tương ngộ cùng ai mối tình nồng
Bây giờ ngày nay bên sông đó
Chỉ còn tiếng sóng gọi tri âm
Biệt ly đường cũ chia đôi ngả
Tình khúc Thanh Giang sóng vỗ hoài
Nhớ người đến nỗi tình ngây dại
Đàn cũ ngân hoài tiếng nhớ ai?
—————————————
Liệt Hoả quốc, một quốc gia hiếu chiến, muốn làm bá chủ thiên hạ. Vì thế, quốc pháp cho phép nam nam thành thân, để nam thê cũng có thể cùng trượng phu xuất đầu lộ diện, rong ruổi sa trường hay kinh thương buôn bán.
Liễu Hách Liên – Liễu gia nhị công tử, văn võ song toàn, song không màng danh lợi, tiêu sái như phong. Liễu Hách Liên có một ca ca song sinh là Liễu Hàn Lam, là tài tử nổi danh kinh thành.
Năm đó Liễu Hách Liên theo ca ca du xuân, gặp được Viêm Liệt, hoàng đế của Liệt Hoả quốc thì nhất kiến khuynh thành, tái kiến khuynh tâm… Từ đó, khuynh tẫn hết thảy đuổi theo ngọn lửa hừng hực ấy. Thế nhưng, Liệt Viêm lại chỉ để ý đến Liễu Hàn Lam, thậm chí còn muốn thú về làm hoàng hậu.
Liễu Hàn Lam lại có ý trung nhân, đêm tân hôn một mình bỏ trốn. Để Liễu Hách Liên thế thân gả vào hoàng gia. Liệt Viêm tức giận, nhưng người đã chạy, chỉ có thể trút giận lên Liễu Hách Liên. Liễu Hách Liên vì Viêm Liệt, liền thượng chiến trường, đánh đông dẹp bắc, hơn nữa còn phải chịu mọi dèm pha, một thân thương tích… Bao nhiêu cố gắng, một khoả tâm phủng vào lòng bàn tay dâng lên cho người, chỉ đổi lại được một câu nói:
“ Đời này kiếp này, người ta yêu chỉ có hắn, vĩnh viễn không phải ngươi.”
Tâm như tro tàn, Liễu Hách Liên trầm mình tại Thệ Vấn hồ, nhưng cuối cùng vẫn không dứt bỏ được hồng trần. Liễu Hách Liên từ đó, phiêu bạt giang hồ, chỉ là, tâm đã lặng như nước… Những tưởng sẽ vô vi, vô cầu như thế cho đến hết nhân sinh, nhưng lại gặp lại Liệt Viêm, bị hắn tử triền lạn đả (*), dứt mãi không ra…
(*) tử triền lạn đả: giống với kiểu bám dai như đỉa ấy.