Tuy nhiên, khi Diệp Du Nhiên thức dậy vào sáng hôm sau, cô thấy mình đang nằm trong lòng Nam Bất ngờ phát hiện mình đang nằm trong vòng tay của người đàn ông, Diệp Du Nhiên gần như hét lên. May mắn thay, cô đã có thể kiềm chế bản thân và bình tĩnh lại khi kịp thời nhìn thấy khuôn mặt rất điển trai của Nam Cung Tước
Trời vẫn còn sớm, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa vẫn chưa tỏa nhiệt, không khí còn mát mẻ trong lành. Hiếm khi nào có thể thoải mái thưởng thụ không khí dễ chịu như thế.
Diệp Du Nhiên hít ra hít vào hai hơi trước khi rời vòng tay Nam Cung Tước, sau đó đứng dậy và thay quần áo bằng những động tác nhẹ nhàng.
Cô ấy im lặng, muốn đến trường trước khi Nam Cung Tước thức dậy. Nhưng khi đang xỏ giày vào, cô hoàn toàn giật mình khi nhìn thấy anh ta tỉnh dậy. Chân mày như nét mực sơn mài của người đàn ông, ánh mắt anh ta trong veo không một tia mê muội.
Cô không biết Nam Cung Tước đã thức dậy từ lúc nào và anh đã nhìn thấy được gì chưa ?
Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, Diệp Du Nhiên đã đè nén nó xuống, bây giờ không còn thời gian để nghĩ về nó!
“… Buổi sáng tôi có lớp tự học, nên tôi đi trước đây.” Diệp Du Nhiên da đầu cứng ngắc nói. Nguyên nhân chính là do đôi mắt của Nam Cung Tước quá nguy hiểm nên không thể bỏ qua.
Lông mi của Nam Cung Tước run lên, giọng nói có chút khàn khàn:
“Tôi sẽ để chú Vinh chở cô đi .”
“Cái gì?” Diệp Du Nhiên nghi ngờ hỏi và khi nhận ra chú Vinh là tài xế độc quyền của Nam Cung Tước và anh ta muốn mình đến lớp trong một chiếc xe sang trọng có thể làm mù mắt người khác, cô ngay lập tức dứt khoát từ chối: “Không, tôi không cần nó“
“Hãy nhớ rằng, với tôi, không nên nói lời từ chối ” Đôi mắt Nam Cung Tước trở nên lạnh lùng, anh thờ ơ cảnh cáo.
Diệp Du Nhiên tức giận, nhưng đang trong địa phận của Nam Cung Tước, khi cô còn nợ anh, rõ ràng cô không có tư cách hay khả năng để chống lại anh.
“Được rồi, tôi hiểu rồi.” Diệp Du Nhiên gật đầu rồi đi tắm rửa.
Cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc, không thèm nhìn Nam Cung Tước, người đang mặc trên mình bộ đồ pijama. Sau khi xuống nhà, cô từ chối bữa sáng của Sơ Luo và đến lớp trên xe của chú Dung.
Phiên bản giới hạn của Rolls-Royce Phantom với thân xe màu đen mượt mà, vừa quyến rũ lại vừa giàu sang.
Diệp Du Nhiên đến trường bằng một chiếc xe như vậy, và chú Dung tuân theo lệnh của Nam Cung Tước đưa cô đến trước trường học và kính cẩn mở cửa để cô ra khỏi xe.
Buổi biểu diễn này đã thu hút sự quan tâm của rất nhiều cựu sinh viên.
Diệp Du Nhiên là thành viên chính trong đội tranh luận của trường và là trưởng ban văn hóa thể thao của hội sinh viên. Đặc biệt trong tòa nhà của khoa Kinh tế và Quản lý, có rất nhiều người có thể nhận ra cô.
Nhìn thấy cô đột nhiên thay đổi phương tiện đến trường, ánh mắt của những người đó không tránh khỏi mang theo sự kỳ quái, thậm chí có người còn bắt đầu bàn tán.
Khi những câu nói như “ Dụ dỗ đàn ông giàu ”, “Làm sugar baby ” lọt vào tai. Diệp Du Nhiên mím môi im lặng, chỉ tăng tốc độ đi nhanh, muốn thoát khỏi đám đông càng sớm càng tốt.
“Diệp Du Nhiên? Thực sự là cậu!”
Một giọng nói trong trẻo vang lên, sau đó là một cái vỗ vai Diệp Du Nhiên nhẹ nhàng nói, “ Ê.”
Nhiễm Nhiễm liếc nhìn chiếc xe chưa rời khỏi con đường này, xúc động nói: “Chuyện gì vậy? Gia đình cậu làm ăn phát đạt?. Nhìn không ra nha ?
Diệp Du Nhiên bất lực lắc đầu: “Không.” Cô không muốn nói về chủ đề này và biểu hiện của cô có một chút từ chối.
Hữu Nhiễm Nhiễm cau mày nhìn cô, ánh mắt rơi vào một dấu hickey màu đỏ sau tai, cô đột nhiên kéo tay Diệp Du Nhiên : “Đi với mình!”
Diệp Du Nhiên đột nhiên bị cô kéo đi, rất kinh ngạc : “Sao vậy?”
“Đến chỗ khác nói chuyện đi.” Sau khi Nhiễm Nhiễm đáp, cô ấy im lặng và không nói gì.
Diệp Du Nhiên nhận ra điều gì đó và không hỏi lại.
Đến dưới gốc cây phượng vĩ ở phía nam sân chơi, Hữu Nhiễm Nhiễm kéo cô cùng nhau ngồi xuống , hỏi: “Mấy ngày nay, cậu bị sao vậy? Vết đỏ sau tai cậu là sao vậy? Chẳng lẽ là dì Trương sao? Cậu…”
Diệp Du Nhiên giật mạnh tay Nhiễm Nhiễm và ngăn suy đoán của cô lại: “ Im lặng ! Từ từ mình sẽ nói cho cậu biết, đừng vội”
Nhiễm Nhiễm tiếp tục thúc giục. Cô và Diệp Du Nhiên làm bạn được vài năm và biết một chút về tình hình của Diệp Du Nhiên, vì vậy cô rất lo lắng.
Chuyện xảy ra mấy ngày nay khiến trong lòng Diệp Du Nhiên ngột ngạt, lúc này được một người bạn hỏi thăm mới kể tình hình chung.
“Mọi chuyện là như vậy đấy.” Cuối cùng Diệp Du Nhiên kết luận. Nói xong, sự ủ rũ ủ rũ trong lòng cũng tiêu tan đi rất nhiều, nút vặn xoắn xuýt giữa hai lông mày cũng nới lỏng ra.
Nhiễm Nhiễm tức giận đá hất tung vài ngọn cỏ: “Thật quá đáng! Nam Cung Tước sao có thể lợi dụng sự khó khăn của người khác!”
“Mình đã chủ động chọn anh ấy sau khi cân đo đong đếm vào thời điểm đó.” Diệp Du Nhiên bình tĩnh nói. Ban đầu, Nam Cung Tước đã cưỡng bức cô, sau lần đó anh ta đưa tiền cho cô thậm chí còn hào phóng đưa cho cô gấp đôi số tiền cô cần.
Ngay lúc Nhiễm Nhiễm dừng lại động tác, tức giận nói: “Đó là lỗi của dì Trương! Cho dù công ty gặp khủng hoảng, cũng không thể dùng cô trả nợ!”
Diệp Du Nhiên nhìn lên bầu trời, mây trắng lững lờ trôi, cô chậm rãi nhếch lên khóe môi: “Rốt cuộc là bọn họ nuôi lớn mình.”
“ Cậu tốt thật ” Nhiễm Nhiễm chọc ghẹo nói : “Còn có thể cười! Giờ giải quyết chuyện Nam Cung Tước sao đây? Cậu thật sự muốn hiến thân cho anh ta sao? Tình một đêm !”
“Bằng không? Người có thân phận như anh ta cưới làm sao mà chịu cưới mình ” Diệp Du Nhiên thờ ơ nói ra sự thật: “Trong trường hợp này, tình một đêm bị bỏ rơi sau một khoảng thời gian ở bên anh ta.Thì ít nhất anh ta đã giúp mình. Sau một thời gian thì đường ai nấy đi , không còn liên can tới Nhiễm Nhiễm bất lực nhưng cô ấy cũng chỉ là người có gia cảnh bình thường dù bố mẹ cô rất thương cô nhưng cô chẳng giúp được gì cho bạn mình cả.
Cô nghẹn ngào hồi lâu nói: “ Nhưng thanh xuân của con gái quý giá lắm “
“Nhưng có ai được trả cái giá 1 triệu một lần như mình ?” Diệp Du Nhiên vỗ vỗ mu bàn tay an ủi: “Đừng nghĩ nữa”
“Ân.” Tâm trạng Nhiễm Nhiễm thấp thỏm, nhưng biết bạn mình so với mình còn buồn hơn rất nhiều, nàng quay đầu nói: “Cũng may hôm nay cậu đã trở lại, nếu không, người dẫn đường ăn không nổi liền rời đi”
Diệp Du Nhiên bị cô nói như vậy, nhớ tới lý do ngốc nghếch xin nghỉ phép, khóe môi đột nhiên kéo lên : “Lần trước mình xin nghỉ trong kỳ kinh nguyệt cũng chưa được nửa tháng, nếu anh ta hỏi tiếp thì mình sẽ lấy lí do đó “
Nhiễm Nhiễm xấu hổ kéo tóc cô: “Chà, Mình không nghĩ ra lý do nào khác.”
“Bị sốt cũng được mà .” Diệp Du Nhiên bất lực: “Chắc sau này không chạy được bài kiểm tra 3.000 chữ đó nữa “
Nhiễm Nhiễm nheo mắt lại và vỗ vào chân cô ấy một cách trượng nghĩa “ Mình sẽ viết nó cho cậu khi thời gian đến!”
“Điều cậu nói cũng là ý muốn của mình .” Diệp Du Nhiên cười và rất hạnh phúc.
“Được rồi, cậu thật sự là lừa gạt mình!” Nhiễm Nhiễm bất mãn nắm lấy cánh tay của cô, trong lòng đột nhiên nghĩ đến bạn mình đã xảy ra chuyện gì, vì vậy lại cất lên: “Quên đi, chỉ là chuyện nhỏ, mình giúp được”
Trái tim Diệp Du Nhiên hơi ấm lên: “Cảm ơn.”
“Sao cậu lại khách sáo với mình, sau khi tan học cậu mời mình một bữa trả ơn là được .” Nhiễm Nhiễm cười nói.
“Mình cũng không biết có được không tại chú Vinh sẽ tới đón mình.” Diệp Du Nhiên cười khổ.
Nhiễm Nhiễm tự mắng mình sao không biết suy nghĩ, vội bù lu bù loa: “Vậy đợi mấy hôm nữa cậu mời đi ăn cơm cũng được ” Nhân tiện cô sẽ giới thiệu cho Diệp Du Nhiên một anh đẹp trai, kẻo ế. Để xua tan đi những điều xui xẻo trước đây
Diệp Du Nhiên không biết Nhiễm Nhiễm đang nghĩ gì, cười gật đầu: “Thôi, chúng ta vào lớp nhanh thôi, tiết học đầu tiên là giảng viên khó tính đến phát điên ấy “
“A! A-” Nhiễm Nhiễm kêu lên: “Suýt nữa thì quên mất! Chết tiệt!”
Diệp Du Nhiên bị cô kéo chạy theo, tốc độ tăng vọt, gió mùa hạ phả vào mặt, cảm giác ấm áp dường như xua tan mọi mây mù trong lòng.