- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hào Môn Thế Gia
- Hắc Nguyệt Quang Của Thái Tử Gia Bắc Kinh
- Chương 8
Hắc Nguyệt Quang Của Thái Tử Gia Bắc Kinh
Chương 8
Nói rồi, Đỗ Lam đẩy tôi lên trước, còn nhỏ giọng dặn dò bên tai tôi, "Nói rõ ràng mọi chuyện, có gì thì gọi điện cho chị, chị bảo vệ sĩ tới cứu em."
Tôi khẽ lảo đảo, suýt nữa không đứng vững.
Khoảng khắc ngẩng đầu lên, tôi thấy Thẩm Tiêu vươn tay ra, nhưng cũng mau chóng rụt lại, nắm chặt tay.
Năm đó, anh cũng nắm chặt tay như vậy, bị tôi cạy từng ngón tay ra.
Tôi thở dài, "Đi thôi."
Ra khỏi hội trường đã gần 12 giờ.
Tôi tưởng anh sẽ tìm một quán cà phê nào đó rồi nói chuyện với tôi, không ngờ anh lại đưa tôi về thẳng nhà.
Anh xuống xe trước, nhìn tôi ngồi thấp thỏm trong xe, "À, thôi em không vào đâu, vợ chưa cưới của anh mà biết thì không hay."
"Không có vợ chưa cưới." Thẩm Tiêu đột nhiên ngắt lời tôi, khẽ nói.
"Hả?"
"Cô Giang, hôm nay Thẩm tổng của bọn tôi không đính hôn. Tối nay chỉ là bữa tiệc của hai gia đình nhà họ Thẩm với nhà họ Quý thôi." Tài xế quay đầu lại nói, "Thẩm tổng tham gia sự kiện nên không tới bữa tiệc."
Tôi ngẩn người nhìn thoáng qua Thẩm Tiêu, nếu anh không có vợ chưa cưới thì tin tức đó là ai tung lên?
Chắc không có người dám đồn tin giả về thái tử nhà họ Thẩm đâu ha.
Chẳng lẽ là Thẩm Tiêu tự tung tin? Đây chẳng phải là đang trêu đùa người trong giới sao?
"Đúng, là tôi tung tin." Thẩm Tiêu búng nhẹ chuỗi vòng Phật trong tay, trực tiếp giải đáp nghi ngờ của tôi, "Nếu tôi không nói mình đính hôn thì em có đến Bắc Kinh không?"
"À...." Đúng là không thật.
"Còn không xuống xe?" Vòng Phật trong tay Thẩm Tiêu xoay chuyển, "Sao nào? Năm đó còn dám ngủ trong phòng nghỉ của tôi, bây giờ lại không dám vào nhà tôi?"
"Khoan đã." Tôi dừng chân, bỗng nhiên ngẩng đầu, cảnh giác nhìn căn nhà của Thẩm Tiêu, "Em vào rồi có ra được không? Anh không định giam cầm em đấy chứ?"
Chủ yếu là lần này gặp lại Thẩm Tiêu, tôi cảm thấy có gì đó không ổn.
Ánh mắt Thẩm Tiêu nhìn tôi bây giờ rất lạ, chính là kiểu ánh mắt mà chỉ cần anh nhìn tôi một cái, toàn thân tôi sẽ run lên.
Anh như sắp giải tôi về phía nhà anh.
Thật sự không thể không khiến tôi nghĩ nhiều được.
Sau khi tôi hỏi, không khí trở nên trầm mặc.
Ngay cả vòng Phật trên tay Thẩm Tiêu cũng dừng lại một giây, sau đó lại thong thả chuyển động, anh còn cười khẽ một tiếng, "Nếu vậy thì sao?"
Tôi nhìn tràng hạt trong tay anh, giọng nói lanh lảnh mà nặng nề truyền đến, tôi vội vàng xin lỗi, "Xin lỗi gì đã mạo phạm anh."
Tôi nghĩ cái gì vậy, anh chính là Thẩm Tiêu, sao anh có thể làm ra chuyện thất đức như thế chứ.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hào Môn Thế Gia
- Hắc Nguyệt Quang Của Thái Tử Gia Bắc Kinh
- Chương 8