Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 49: Tình Nhân Thế Thân (12)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edt: Mítt

Sáng sớm Tô Duệ đã đưa Tô Vãn đến công ty, hơn nữa trực tiếp cùng cô ký một năm hợp đồng làm người phát ngôn, sau khi kí xong hợp đồng, Tô Duệ cũng không dừng lại, cùng Tô Vãn nói chuyện về quy định quay quảng cáo, sau đó hắn gấp không chờ được nên rời đi.

Đem hợp đồng của Tô Duệ giao cho trợ lí mới nhậm chức, Tô Vãn thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, chuyện này cuối cùng cũng xong.

Kỳ thật từ lúc bắt đầu, mục tiêu được chọn của cô chính là Tô Duệ, trước nay đều không phải là Tiêu Cảnh Mặc.

Theo thói quen mở ra xu thế cổ phiếu, nhìn giá cổ phiếu của tập đoàn Hạo Nguyệt, cổ phiếu lại tăng, tuy rằng chỉ là tăng lên rất ít, nhưng lại ở mức vững vàng như vậy, không có bất kì cái gì tin tức có lợi, tốc độ tăng như vậy đã có thể khiến cho tập đoàn Hạo Nguyệt coi trọng.

Không phải là Tô Duệ chứ?

Tô Vãn nghĩ nghĩ, có khả năng hắn cũng giống mình đang âm thầm không ngừng thu mua cổ phần của cổ đông Hạo Nguyệt, trừ Tô Duệ ra, còn ai vào đây nữa?

Bất quá, nếu người kia thật là Tô Duệ, Tô Vãn chỉ có thể cảm thán phương diện tài chính của hắn vẫn là có chút yếu đi, mấy ngày nay tốc độ tăng có chút rõ ràng, chỉ sợ sẽ rút dây động rừng lập tức khiến cho Tiêu Cảnh Mặc cảnh giác, chuyện này thật không phải chuyện tốt gì.

( Vấn đề cổ phiếu mình không rành lắm. Nên khúc nói này hơi mơ hồ khó hiểu. Mọi người thông cảm. Mà hiểu chung là Tô Vãn cùng Tô Duệ có chung mục đích ấy)

Tô Vãn nghĩ nghĩ, vẫn là nhắn cho quản lý về việc thu mua cổ phiếu, kêu hắn mấy ngày nay không cần mua cổ phiếu của Hạo Nguyệt nữa.

Gửi xong tin nhắn, Tô Vãn lại vùi đầu xử lý công việc sắp tới, cho đến khi trợ lý tân nhiệm Hứa Kiệt gõ cửa tiến vào, Tô Vãn lúc này mới xoa xoa bả vai có chút ê ẩm nhìn nam nhân có đôi mắt văn nhã trước mặt.

“Tô tổng, đã đến giờ cơm trưa, cô nghĩ trưa muốn ăn cái gì?”

Hứa Kiệt là bí thư bộ phận nhân sự được trực tiếp điều lại đây, hắn làm bí thư nhiều năm rồi, làm bất cứ chuyện gì đều đặc biệt có trật tự, so với tên Thẩm Vĩ kia đáng tin cậy hơn nhiều.

“Đến nhà ăn công ty gọi giúp tôi một phần cơm hộp đi!”

Tô Vãn theo bản năng trả lời Hứa Kiệt một câu, Hứa Kiệt gật gật đầu, đang muốn xoay người rời đi, trong văn phòng Tô Vãn bỗng nhiên nhìn thấy lịch bàn trên bàn làm việc, ngày hôm nay là……

“Từ từ!”

Tô Vãn gọi lại Hứa Kiệt: “Chúng ta đi ra ngoài ăn đi, hôm nay tôi mời, xem như chúc mừng cậu làm trợ lý tân nhiệm!”

Hứa Kiệt hơi hơi vuốt mũi, vẻ mặt như cũ văn nhã nhìn Tô Vãn.

“Vậy cảm ơn Tô tổng.”

“Khách khí cái gì!”

Tô Vãn lấy túi xách tự mình mang theo Hứa Kiệt trực tiếp tới bãi đỗ xe ngầm lấy xe, lần này cô lựa chọn ăn cơm trưa ở trung tâm thành phố Tương Thành, hai người ăn một bàn cơm trưa khá phong phú, từ nhà ăn đi ra, Tô Vãn cũng không về ngay công ty, mà là lôi kéo Hứa Kiệt đi đến một bên bán hàng trong trung tâm.

Nhìn thấy Tô Vãn dừng lại ở một cửa hàng đồ nam, trong mắt Hứa Kiệt hiện lên một trận kinh ngạc.

Nhãn hiệu EVFA này ở Tương Thành cũng không thấy nhiều, hơn nữa bởi vì cùng tập đoàn Hạo Nguyệt vẫn luôn là quan hệ hợp tác, trang phục nam của EVFA vẫn luôn chỉ có ở phòng marketing của tập đoàn Hạo Nguyệt.

(Dạng dạng như Hạo Nguyệt được độc quyền bán đồ của EVFA ý)

“Hoan nghênh quý khách!"

Hai người vừa vào cửa, liền có nhân viên hướng dẫn mỉm cười đón tiếp.

“Xin hỏi có yêu cầu gì cần tôi giúp không ạ?”

“Tôi muốn mua cà vạt cho bạn trai. ”

Tô Vãn hướng về phía nhân viên hướng dẫn cười cười, Hứa Kiệt một bên theo bản năng lui ra phía sau nửa bước, cùng Tô Vãn bảo trì khoảng cách an toàn.

Ngày hôm qua thời điểm biết sẽ đảm nhiệm chức trợ lí của Tô tổng, Hứa Kiệt còn đến riêng lầu bốn tìm Thẩm Vĩ một chút, muốn tìm hiểu một chút người lãnh đạo mới của mình có tính tình cùng yêu thích gì.

Kết quả Thẩm Vĩ chỉ là liếc mắt nhìn Hứa Kiệt một cái liền vô cùng bình tĩnh nói.

“Chị Vãn không có gì không tốt khi ở chung, chân chính không tốt khi ở chung là nam nhân của chị ấy.”

Nói xong, Thẩm Vĩ còn hướng về phía Hứa Kiệt giơ cằm lên, nhìn đến khuôn mặt thảm không nỡ nhìn của hắn, cho dù là người bình tĩnh như Hứa Kiệt cũng phải rùng mình một cái, đối với vị “Bạn trai” trong truyền thuyết kia càng thêm kiêng kị……

Đến khi Tô Vãn đi vào quầy trưng bày cà vạt mới phát hiện Hứa Kiệt còn đang đứng ở chỗ rất xa.

“Cậu đứng chỗ đó làm gì? Lại đây giúp tôi thử cái này xem!”

Tô Vãn quay đầu hướng về phía Hứa Kiệt hô lên một tiếng.

Hứa Kiệt bước từng bước nhỏ đi đến giống như là một cô vợ nhỏ, vẻ mặt u oán nhìn Tô Vãn.

“Tô tổng, đây là cô mua cho nam nhân của cô, không phải, là cô cho mua cho bạn trai của cô, tôi thử…… Không tốt lắm đâu?”

Nghe Thẩm Vĩ nói chỉ là một lần làm bạn nam đi dự tiệc cùng Tô Vãn liền thiếu chút nữa bị đánh đến sinh hoạt cũng không thể tự lo được, Hứa Kiệt lúc này đang vì an toàn của sinh mệnh chính mình mà lo lắng.

“Có cái gì không thích hợp? Cậu lại không phải tiểu thư khuê các, ở chỗ này ngượng ngùng với tôi cái gì?”

Tô Vãn đúng là không dự đoán được trợ lý mới của mình là một người đặc biệt như vậy.

Đương nhiên, cô nếu biết làThẩm Vĩ rốt cuộc phổ cập khoa học cái gì cho Hứa Kiệt, khả năng cô sẽ không suy nghĩ như vậy nữa.

“Tô tiểu thư?”

Ngay lúc Hứa Kiệt rối rắm công việc cùng an toàn tánh mạng cái nào quan trọng hơn, một giọng nữ bỗng nhiên ở phía sau hai người vang lên.

Thanh âm này đối với Hứa Kiệt mà nói quả thực chính là âm thanh của tự nhiên a!

Hắn lập tức xoay người, khi hắn nhìn đến nữ tử trước mặt, cả người lại nhịn không được ngẩn ngơ......

Người này, lớn lên thật giống Tô tổng, không phải là em gái thất lạc nhiều năm của cô ấy chứ?

"Lạc Sơ Sơ!”

Tô Vãn lúc này cũng thấy được Lạc Sơ Sơ, cô lập tức mỉm cười đi tới.

“Thật trùng hợp a! Chúng ta lại gặp mặt.”

“Ân, đúng vậy!”

Lạc Sơ Sơ nhìn Tô Vãn lại nhìn Hứa Kiệt đang đứng một bên.

“Cô cùng bạn đến mua đồ sao?”

Nghe được Lạc Sơ Sơ hỏi chuyện, Tô Vãn chần chờ một chút, Hứa Kiệt đứng một bên lập tức có thiện ý giải thích.

“Tôi là trợ lý của Tô tổng, tôi bồi cô ấy đến đây mua cà vạt cho bạn trai.”

Quả nhiên, bên người có loại trợ lí hiểu lòng người như vậy, nhân sinh thật là quá tốt đẹp.

“Tô tiểu thư, cô có bạn trai?”

Nghe được Hứa Kiệt nói, Lạc Sơ Sơ lập tức mở to hai mắt không thể tưởng tượng được hỏi một câu, thanh âm của cô có chút kích động, bởi vì âm lượng quá lớn, cũng khiến cho vài nhân viên trong tiệm nhìn sang.

Thấy mọi người đều nhìn mình, Lạc Sơ Sơ cảm thấy có chút quẫn bách, theo bản năng cúi đầu, thói quen túm túm góc áo của mình.

“Thật ra cũng không phải là bạn trai của tôi.”

Tô Vãn làm như không thấy Lạc Sơ Sơ đang quẫn bách, cô hơi rũ mi mắt, biểu tình trên mặt nhu hòa vài phần.

“Tôi rất thích hắn, nhưng không biết hắn có thích tôi hay không.”

Nói tới đây, giọng nói Tô Vãn mang theo một tia sung sướиɠ.

“Phải, phải không?”

Nghe được Tô Vãn nói, thần sắc Lạc Sơ Sơ tối sầm lại.

“Người kia, người kia thật hạnh phúc, tôi…… Tôi có biết hắn không?”

Thấy bộ dáng Lạc Sơ Sơ do do dự dự ấp a ấp úng, Tô Vãn liền biết tiểu cô nương mẫn cảm này đã liên tưởng đến cái gì.

Tô Vãn cũng không nói toạc ra, chỉ là hướng về phía Lạc Sơ Sơ thần bí cười cười.

“Người kia cô cũng biết hắn, nhưng mà hiện tại tôi không thể nói cho cô được. Về sau hắn chính là người phát ngôn sản phẩm mới của công ty chúng tôi, cô rất nhanh sẽ biết hắn là ai, hôm nay tôi lại đây chính là để giúp hắn chọn một cái cà vạt thích hợp, chờ đến ngày chụp ảnh sẽ dùng đến.”

Nói xong, Tô Vãn không nhìn Lạc Sơ Sơ nữa, mà ngược lại gọi người hướng dẫn đem cà vạt kiểu dáng mới nhất trong tiệm đều lấy ra.

Kỳ thật Tô Vãn muốn chọn cà vạt của công ty mình, căn bản không cần tự mình tới, hôm nay sở dĩ tới nơi này chính là bởi vì Tô Vãn trong lúc vô ý nhìn lịch ngày hôm nay, biết được chính mình hôm nay sẽ lại ở chỗ này gặp được Lạc Sơ Sơ.

Hôm nay là ngày kỉ niệm quen nhau hai năm của Lạc Sơ Sơ và Tiêu Cảnh Mặc, Lạc Sơ Sơ cầm mấy tháng tiền tích góp của mình, chuẩn bị mua một cái cà vạt ở EVFA tặng Tiêu Cảnh Mặc……

Nghĩ tới chuyện này, Tô Vãn cảm thấy mình hẳn là nên thuận tiện làm cái gì đó, tranh thủ tốt để có thể sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ của thế giới này.

Quả nhiên, nghe được lời nói của Tô Vãn, Lạc Sơ Sơ đã không còn ý định mua cà vạt nữa, một mình thất hồn lạc phách rời đi.

Thấy Lạc Sơ Sơ đi rồi, Tô Vãn tùy tiện cầm lấy hai cái cà vạt mới nhất trên giá, tùy ý ở trước người Hứa Kiệt so sánh.

“Lấy hai cái này đi!”

Hứa kiệt:……

Tùy tiện như vậy, thật sự tốt sao?

Hai cái cà vạt đắt tiền được đặt ở trong hai chiếc hộp tinh xảo, sau đó Tô Vãn trở về văn phòng, tùy tiện xé hai tờ giấy ghi chú, viết hai câu nói khác nhau vào hai tờ giấy, đem giấy ghi chú bỏ vào hộp cà vạt.

Làm xong này hết thảy, lúc này Tô Vãn mới ngẩng đầu cười tủm tỉm nhìn Hứa Kiệt vẫn luôn đứng ở trước bàn của mình.

“Này, giao cho cậu hai nhiệm vụ.”

Tô Vãn đem hai cái hộp đẩy đẩy đến trước mặt Hứa Kiệt.

“Hộp có viền màu lam đưa đến tập đoàn Hạo Nguỵêt, cần phải trước giờ tan tầm hôm nay giao cho Tiêu tổng. Hộp màu tím viền vàng đưa đến tập đoàn tài chính, giao cho…… Ân, Phương Tử Mộ!”

“Đã biết.”

Hứa Kiệt lấy hai hộp quà, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.

Hôm nay Phương đại thiếu cùng công ty ký hợp đồng người phát ngôn, chuyện này tạm thời đối với bên ngoài là bảo mật, nhưng hợp đồng là Hứa Kiệt soạn, hắn so bất luận người nào hiểu rõ chuyện này nhất, cho nên hôm nay ở trung tâm mua sắm, Hứa Kiệt đã biết người Tô Vãn thích chính là Phương đại thiếu.

Nghĩ lại thương thế của Thẩm Vĩ, Hứa Kiệt cảm thấy thời gian Tô tổng của mình cùng Phương đại thiếu gia bên nhau không xa.

Nhưng mà, Tiêu tổng của tập đoàn Hạo Nguyệt cùng Tô tổng lại có cái quan hệ gì?

Hứa Kiệt có điểm buồn bực về chuyện Tô Vãn phân phó, bất quá chuyện này không phải một tiểu trợ lý nhỏ bé như hắn nên nhọc lòng, Hứa Kiệt thái độ làm việc nghiêm túc, trước tiên liền lái xe tới tập đoàn Hạo Nguyệt, bởi vì có quan hệ hợp tác tốt đẹp, hắn thực thuận lợi gặp được Tiêu Cảnh Mặc. Hơn nữa đích thân đem lễ vật Tô Vãn chuẩn bị đưa qua.

“Đây là lễ vật Tô tổng đưa cho ngài, cô ấy dặn dò tôi phải đích thân giao cho ngài.”

Nghe được lời nói của Hứa Kiệt, Tiêu Cảnh Mặc hoảng hốt một chút, mà Hứa Kiệt đã làm tốt mọi chuyện tại lúc Tiêu Cảnh Mặc sững sờ liền cung kính đi ra ngoài, phải biết rằng công ty Phương Tử Mộ ở một khu khác của Tương Thành, muốn lái xe đi qua là rất tốn thời gian.

Hứa Kiệt không nghĩ đi lên vết xe đổ ngày xưa của Thẩm Vĩ, tưởng tượng đến vị Phương đại thiếu kia ngày thường ở trên thương trường cường thủ ương ngạnh, nghĩ đến hắn đối Thẩm Vĩ hạ thủ, Hứa Kiệt cơ hồ một khắc không dám dừng lại, bước chân vội vàng bước ra cửa của tập đoàn Hạo Nguyệt.

Bởi vì thất thần cùng quá mức vội vàng, Hứa Kiệt cũng không có phát hiện thế nhưng chính mình ở cửa của Hạo Nguyệt gặp Lạc Sơ Sơ mà giữa trưa đã từng gặp đi thoáng qua nhau........

~~~~~~~~
« Chương TrướcChương Tiếp »