Chương 38: Nhập Hàng

Trang chủ thương thành hơi giống với đào bảo, nhưng cao cấp hơn ngàn lần, tất cả thương phẩm đề cử bày ra theo kiểu VR, chữ giới thiệu cũng có hiệu quả 3D. Nhấn đạo vào một món hàng sẽ hiện ra màn hình ánh sáng giới thiệu tỉ mỉ công năng thương phẩm, cách sử dụng các loại.

Giang Nam lỡ nhấn vào Búp Bê Trăm Biến, màn hình thuyết minh sử dụng bật ra. Búp Bê Trăm Biến giống hệt như người thật và ‘Giang Nam’ xảy ra hàng loạt chuyện ‘không thể miêu tả’. Đúng vậy, đối tượng là Giang Nam nhưng đó chỉ là ảo ảnh, có điều hình ảnh giống y như thật, làm hắn cảm giác như mình thật sự làm chuyện đó.

“Mợ nó, có độc!”

Giang Nam cảm giác thân thể mình biến đổi, ‘cậu em’ theo hắn hai mươi năm sắp chào cờ. Giang Nam vội dời chú ý khỏi hình ảnh thiếu nhi không nên xem, dứt khoát ra khỏi màn hình.

Giang Nam lặng yên giây lát, hít sâu:

“Phù.”

Cái này mà là màn hình thuyết minh sử dụng gì? Kí©h thí©ɧ còn hơn phim Nhật.

Giang Nam thầm càu nhàu:

“Hừ, hệ thống bán cả thứ không biết xấu hổ như vậy, tỏ rõ muốn đào rỗng thân thể kí chủ!”

Nhưng mắt hắn thì liếc hướng giá búp bê, hắn chỉ đơn thuần muốn biết một con bán bao nhiêu tiền, hắn tuyệt đối không muốn mua nó!

"999999!"

Giang Nam đếm sơ có sáu con số chín.

Giang Nam trợn trắng mắt, không có chút ý định mua nó:

“Đệt, tay phải vẫn đáng tin hơn!”

Vị trí dễ thấy nhất trong thương thành là biểu ngữ to ghi đề cử. Theo kinh nghiệm mua hàng trên mạng của Giang Nam thì thứ ở vị trí đó mỗi ngày sẽ thay đổi, dưới mấy cái đánh dấu đề cử là các mục lục phân loại.

Nhưng mục lục phân loại khác với trong tưởng tượng của Giang Nam, thương phẩm chia ra các đẳng cấp.

[Thương phẩm cấp 1.]

[Thương phẩm cấp 2.]

[Thương phẩm cấp 3.]

[. . .]

[Thương phẩm cấp 10.]

[Đẳng cấp của kí chủ quá thấp, tạm không có quyền đọc.]

Giang Nam nhìn dọc theo mục lục chỉ thấy đến thương phẩm cấp 10, xuống nữa không biểu hiện. Giang Nam phát hiện mục lục thương phẩm cấp 1, 2 trong trạng thái kích hoạt, còn mục lục thương phẩm từ cấp 3 trở lên là trạng thái chưa kích hoạt màu xám.

Giang Nam liên tưởng đến tin tức cửa hàng liền hiểu tiệm của hắn là cấp 2, tức là chỉ có thể bán thương phẩm cấp 2 hoặc thấp hơn.

Giang Nam tùy tay mở ra mục lục [Thương phẩm cấp 1], xếp đằng trước nhất là miếng lót giày, mặt nạ, áo mưa hắn từng bán. Hình như hệ thống có công năng ghi nhớ, xếp đồ Giang Nam từng bán lên trước nhất. Xếp phía sau là thứ Giang Nam chưa bán nhưng đều là một số vật dụng hằng ngày, như dầu gội đầu, kem đánh răng, vớ, băng vệ sinh, đồ lót, thuốc giảm đau . . .

Đủ loại hàng muốn gì cũng có, dưới mỗi món hàng có yết giá. Giang Nam cố ý nhìn miếng lót giày, mặt nạ, áo mưa mà hắn từng bán.

Miếng lót giày yết giá 1000, mặt nạ là 2500, áo mưa là 5000.

Giá cả ở đây rẻ hơn hệ thống định giá một nửa, chắc đây là giá nhập hàng.

Giang Nam trở ra [Thương phẩm cấp 1] nhấn vào mục lục [Thương phẩm cấp 2], đồ bên trong cao cấp hơn bên cấp 1.

Ví dụ thương phẩm cấp 1 bán vớ, lót giày, dầu gội đầu thì cấp 2 bán giày, quần áo, thuốc mọc tóc.

Nhưng giá thương phẩm cấp 2 mắc hơn cấp 1 nhiều, tiền nào của nấy, cũng bình thường.

“A . . . đây là cái gì?”

Giang Nam phát hiện một quyển sách trong thương phẩm cấp 2 tên Tu Hành Là Môn Kỹ Thuật Sống, bán với giá 9999, mắc nhất trong tất cả món hàng.

Giang Nam tò mò nhấn vào giới thiệu thương phẩm, có hàng chữ hiện ra.

[Tu Hành Là Môn Kỹ Thuật Sống do cường giả Mục Thập Nhất cấp Kim Cương tinh hệ Tiên Nữ biên soạn, một trong các bộ sách hệ liệt tu hành cơ bản bán chạy nhất vũ trụ, từng được thưởng sáng tạo tu hành cơ bản tốt nhất tinh hệ Tiên Nữ. giải thưởng bạc sáng tạo tu hành Đại Thiết Bổng Tử, giải thưởng đồng sáng tạo tu hành Quyền Liệt Tinh Không, đề cử giải thưởng lớn cả năm của tạp chí Thương Khung Thế Giới, được tác giả nổi tiếng vũ trụ như Lão Ma Đồng, Tân Phong, Ta Tối Bạch vân vân cùng đề cử . . .]

Giới thiệu rất tỉ mỉ dài ngàn chữ, tổng kết lại chỉ có một câu đây là một quyển sách tham khảo cho người không có nền móng cơ bản tu hành.

Tuy chỉ là sách dạy cơ bản nhưng đối với Giang Nam là bảo bối trong bảo bối. Trái Đất hiện nay có một số môn phái tu hành nhưng Giang Nam cảm thấy đa số là lừa đảo, hoàn toàn không thể so sánh với tu hành ghi trong Tu Hành Là Môn Kỹ Thuật Sống.

Giang Nam mừng rỡ nhấn vào nút mua:

“Biết ngay mà, đàn ông có hệ thống chắc chắn sẽ khác với người thường!”

[Đinh!

Hệ thống gợi ý: Kí chủ đang thao tác mua, mua vào thương phẩm Tu Hành Là Môn Kỹ Thuật Sống giá 9999, đồng ý hoặc từ chối mua.]

Đương nhiên chọn đồng ý!

Giang Nam mím môi, ‘bí tịch’ như vậy không mua chứ chẳng lẽ để dành tiền mua Búp Bê Trăm Biến?

[Đinh!

Chúc mừng kí chủ thành công mua vào thương phẩm.

Tiêu phí kim ngạch 9999, tài khoản còn dư 22501.]

Giang Nam nhìn con số dư trong tài khoản, vẻ mặt nghi ngờ:

“A, sao dư ra một khối tiền?”

Theo quy tắc nhập hàng của hệ thống thì Giang Nam chỉ có thể dùng tiền kiếm trong hệ thống để nhập hàng. Mới rồi Giang Nam lĩnh thưởng nhiệm vụ 22500, tức là hắn chỉ có thể tiêu phí số tiền này trong thương thành hệ thống. Nhưng sau khi Giang Nam mua một quyển Tu Hành Là Môn Kỹ Thuật Sống trị giá 9999 thì số tiền dư chẳng những không giảm bớt còn dư ra một khối, chuyện này là sao?

Không lẽ người đẹp trai thì có phúc lợi?

[Đinh!

Hệ thống gợi ý: Ha ha . . .]

Giang Nam đen mặt:

"Ha ha?"

Rõ ràng hệ thống đang trào phúng hắn.

[Đinh!

Hệ thống gợi ý: Hôm qua kí chủ bán ra hai đôi lót giày, thu lợi một vạn khối.]

“À, đúng nhỉ.”

Giang Nam chợt nhớ ra hắn bán hai đôi lót giày được thưởng từ hệ thống cho Thu Nguyệt Bạch với giá năm ngàn khối mỗi đôi, tuy sau đó chỉ đưa cho cô một đôi nhưng hắn cũng nhận tiền rồi.

Thì ra tiền bán thương phẩm thưởng cũng bị tính là thu nhập từ hệ thống, xem ra thu nhập này mới là khoản lớn. Kí chủ của thương phẩm thưởng có quyền tự định giá, còn không bị hệ thống rút phần trăm!

Mắt Giang Nam lấp lóe tia sáng:

“Thì ra có thể chơi như vậy.”

Hắn đã tìm được đường tắt làm giàu.