Chương 48: Chuẩn bị cho Tô Tiểu Bảo đi học (Phần 1)

Nhưng có một chuyện cười lúc hắn ta vào nhà, ngay cả hắn cũng không biết hắn sinh năm nào, hỏi Lạc Thiếu Kiết cũng không biết, vậy nên hắn đã chọn một năm gần đúng, còn ngày sinh nhật là do Lạc Thiếu Kiệt chọn.

Năm đó ông nội cho hắn tự chọn ngày, Lạc Thiếu Kiệt không chút do dự, trực tiếp dùng ngày sinh nhật của Tô Dịch Thần.

Ngay cả bây giờ, sinh nhật của họ cũng trùng ngày, nhưng đối với Lạc Thiếu Kiệt, ngày sinh nhật chỉ có ý nghĩa là ngày sinh của Thần Thần.

Vậy nên, khi về đến nhà, nhìn thấy một bàn đầy những món ăn ngon do Tô Dịch Thần làm, hắn vẫn rất ngạc nhiên.

Đây thực ra là những trải nghiệm mà Tô Dịch Thần cùng con trai mình từ từ khám phá, năm đó Tô Tiểu Bảo vì một số lý do mà mới sinh rất yếu ớt, từ 1 đến 5 tuổi, Tô Dịch Thần đã ôm bé vào lòng, chăm sóc thằng bé rất cẩn thận nên nhóc mới có thể khỏe mạnh như bây giờ.

Ngay cả bây giờ Tô Tiểu Bảo vẫn thấp hơn so với các bạn cùng trang lứa, một đứa trẻ năm tuổi trông chỉ cao bằng đứa trẻ ba bốn tuổi của người khác, nên thằng bé càng dính với Tô Dịch Thần.

Trên đường trở về, Lạc Thiếu Kiểu để tài xế lái xe đến siêu thị, chọn ngẫu nhiên vài món đồ chơi lớn để người phục vụ gói lại, sau đó đi đến một cửa hàng bánh ngọt.

Khi ra khỏi siêu thị, hắn ta mang theo hai hộp điểm tâm nhẹ tinh xảo, tài xế đã đặt đồ chơi vào cốp xe.

Tình cờ lúc Lạc Thiếu Kiệt trở lại, Tô Dịch Thần vừa mới làm xong việc trong bếp, lúc anh đi ra, hắn đang đưa đồ chơi súng nước cho Tô Tiểu Bảo, có vài món đồ chơi còn chưa mở được chất đống ở cửa.

“Ôi, sao anh lại mua cho bé con nhiều đồ chơi như vậy!” Tô Dịch Thần đi ra, trên người vẫn còn buộc một chiếc tạp dề.

Anh đã mua chiếc tạp dề này khi đi chợ hôm nay, anh còn mua thêm hai cây lau nhà dọc đường để lau tầng trên và tầng dưới.

Lạc Thiếu Kiệt đưa cho anh gói điểm tâm nhẹ: "Cái này là cho em."

“Cái gì vậy?” Tô Dịch Thần sửng sốt, giơ tay nhận lấy, nhìn thấy bên trong là bánh ngọt nho nhỏ tinh xảo, kêu lên: “Oa.”

Đó là món ngọt yêu thích nhất của anh. Chiếc bánh nhỏ xinh trông thật ngon miệng.

Lạc Thiếu Kiệt biết anh thích đồ ngọt từ khi còn bé, thấy anh thích, hắn mỉm cười, cởi cà vạt cùng áo khoác, đặt chúng lên ghế sô pha.

Lúc này, Tô Tiểu Bảo đã vui vẻ chạy quanh phòng với một khẩu súng nước cao bằng nửa người bé, thậm chí còn đưa nó vào phòng tắm, nhưng may mắn thay Tô Dịch Thần đã kịp thời ngăn lại.

"Ở nhà con không được chơi súng nước. Hôm nay ba ba đã lau chùi rất vất vả lắm con thấy không?"

"Ồ ~", Tô Tiểu Bảo bực bội đặt súng nước xuống, bất đắc dĩ nói: "Vậy ba ba, ngày mai chúng ta đi công viên chơi được không?"

“Con chỉ biết chơi thôi, sao không đến lớp?” Thằng nhóc này, hai ngày không lên lớp là xương cốt đã lười nhác rồi, nó hận không thể từ nay về sau không bao giờ phải đến lớp nữa, chỉ chuyên tâm vào việc chơi!