Chương 40: Bát canh nấm (Phần 1)

Có lẽ những gì Lạc Thiếu Kiệt vừa nói đã cho anh cảm giác gần gũi, khiến anh không còn cảm thấy xa lạ với Lạc Thiếu Kiệt như trước.

Lạc Thiếu Kiệt nhìn xuống bàn tay đang kéo ống tay áo của mình đôi mắt nặng trĩu khẽ chuyển động.

Nhìn anh hồi lâu, hắn mới chậm rãi nói: "Dù sao cũng không có gì quan trọng, em đã trở về rồi, yên tâm ở lại chỗ này đi."

Một lời giải thích đơn giản, nhưng hắn vẫn không tiết lộ điều gì, Tô Dịch Thần biết Lạc Thiếu Kiệt đang cố tình che giấu điều gì đó, vậy nên hắn mới không muốn nói thêm bất cứ điều gì, vì vậy dù anh có hỏi thế nào cũng không tìm được lý do.

Lúc này, cửa bị đẩy ra một chút, Tô Tiểu Bảo lặng lẽ thò đầu từ ngoài vào.

“Bảo bối, sao vậy con?” Nhìn thấy con trai, Tô Dịch Thần mở cửa đi ra ngoài.

Tô Tiểu Bảo liếc nhìn hai người họ, rồi ôm chặt đùi của ba ba mình: "Hai người đã nói chuyện rất lâu rồi, con đói."

Tô Dịch Thần nhìn đồng hồ giật mình nhận ra bây giờ đã bảy giờ tối.

Theo bản năng anh quay đầu nhìn Lạc Thiếu Kiệt, Lạc Thiếu Kiệt đi ra ngoài: "Chúng ta ra ngoài ăn cơm đi."

-

Lạc Thiếu Kiệt lái xe đến một nhà hàng Trung Quốc có tuổi đời hàng thế kỷ.

Ông chủ có quen biết với Lạc Thiếu Kiệt nên đã trực tiếp đưa họ đến phòng VIP trên tầng ba.

Tô Dịch Thần dẫn con trai đi theo người phục vụ ở phía trước, Lạc Thiếu Kiệt đi sau hai bước.

Ông chủ nhìn đứa bé trước mặt rồi khen không ngớt: "Lạc tiên sinh, con trai anh thật đáng yêu."

Lạc Thiếu Kiệt sửng sốt một lúc, nhìn theo ánh mắt của ông ta rồi không nói gì.

“Ba, đó là loại cá gì vậy?” Tô Tiểu Bảo chỉ vào hồ trang trí gắn trên tường ven đường hỏi.

Tô Dịch Thần một đường đi theo bé, cùng nó nhìn kỹ một chút: "Miệng nó dài, là cá mỏ vịt..."

Hai người vừa hỏi vừa đáp, ông chủ phía sau sửng sốt, liếc nhìn Lạc Thiếu Kiệt cười nói: "Hóa ra là hiểu lầm."

Trên mặt Lạc Thiếu Kiệt không có biểu cảm gì, ông chủ nhìn kỹ hơn, vẫn cảm thấy rõ ràng đứa trẻ này có chút giống hắn.

Mấy người đã đến phòng riêng, ông chủ đích thân tiếp đãi bọn ho.

Món ăn đặc sản của quán là món súp nấm vừa mới bước lên đặt lên bàn đã tỏa ra hương thơm kí©h thí©ɧ vị giác, hương vị thơm ngon đã giúp nó trở thành món súp mặc định của quán.

Nhưng Tô Dịch Thần lại trực tiếp bỏ qua canh nấm: "Con tôi dị ứng với nấm, xin đổi sang canh trứng và cà chua nhạt giúp."

Ông chủ gật đầu, vừa định gạch đi, lại bị Lạc Thiếu Kiệt ngăn lại: "Tôi muốn ăn một chút canh nấm."

Tô Dịch Thần vốn tưởng rằng chính hắn muốn uống, không ngờ khi canh đến, hắn cũng không động đậy mà đặt bát trước mặt Tô Dịch Thần trước: "Bảo bối không uống được, em thì có thể uống đi."

Hắn đưa Tô Dịch Thần đến cửa hàng này là vì anh trước kia rất thích món súp nấm, ở đây có loại nấm mà anh yêu thích.

Súp nấm rất tươi, Tô Dịch Thần uống hai bát liên tiếp, Lạc Thiếu Kiệt đã giữ anh lại lúc anh muốn lấy thêm súp.