Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Chương 203: Chính phủ ra tay

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trên một con đường của thành phố KF, Đường Phong và Hứa Cường ngồi trên xe, mười mấy phút trước hai người vừa đến thành phố KF, còn bọn Pháo Thủ thì toàn bộ quay trở về tp 7 ở phía nam, đi cùng bọn Đường Phong đến đây chỉ có 500 thành viên của Hoa Hưng Xã, những tiểu đệ này mặc quần áo bình thường, trà trộn vào trong đoàn người sẵn sàng đợi lệnh của Đường Phong.

Chuyện ngày hôm nay đã rất lớn rồi, nhìn tình hình hiện nay, đem nhiều người hơn nữa đến cũng không có tác dụng gì, nhìn trên phố chốc chốc lại có những cảnh chiến đấu chém gϊếŧ xảy ra, Đường Phong trong lòng cười khổ, tất cả những điều này đợi đến ngày mai phải kết thúc như thế nào đây?

“Hữu Thủ, tình hình thế nào rồi?” Đường Phong gọi điện thoại cho Vương Thắng.

Bọn Vương Thắng bên đó hình như đang tiến hành cuộc tàn sát kịch liệt, những tiếng đao phớ chạm vào nhau, những tiếng kêu thảm thiết hòa lẫn vào nhau. Nghe thấy giọng nói của lão đại, Vương Thắng cười hihi, nói: “Lão đại, tạm thời thì thấy Nghịch Thiên Hội đã bị chúng ta đè bẹp rồi, có điều trước đó không lâu một lượng lớn người của chúng quay về chi viện, hiện nay chúng đang có xu thế phản kích trở lại”.

Nghĩ một lát rồi Đường Phong nói: “Gọi điện cho Ma Ngũ, chuyện này cần kết thúc rồi, cứ tiếp tục như vậy đều không tốt cho bên nào cả”.

Nói xong hắn cúp máy, châm một điếu thuôc ngồi đợi tin tức.

Trong một đêm này, số người chết ít nhất cũng lên đến nghìn người, điều này tuyệt đối là sự kiện thanh toán lẫn nhau nghiêm trọng nhất giữa các bang phái xã hội đen từ khi lập quốc đến nay, chỉ sợ đến lúc đó phía bên trên muốn dập cũng không dập được. Đường Phong hiện nay đã bắt đầu tính toán xem làm thế nào để ứng phó với bên trên. Thật ra hắn cũng hoàn toàn không phải là lo lắng, lúc hắn nhận nhiệm vụ này thì đã nghĩ đến là sẽ xảy ra những chuyện gì, hắn cũng biết bên trên chắc chắn sẽ không hạ thủ đối với Hoa Hưng Xã, sự phát triển của Hoa Hưng Xã hiện nay có thể nói là làm cho bên trên cảm thấy rất hài lòng.

Điều mà hắn băn khoăn là sẽ có người lợi dụng cơ hội này làm mưa làm gió, ảnh hưởng đến sự ổn định của quốc gia. Trận chiến tối hôm nay hoàn toàn được bộc lộ trong tầm mắt của những người dân bình thường, nghĩ ra thì quốc gia muốn dẹp loạn thì không có khả năng lắm, họ cần phải có hành động thực tế để vỗ về lòng dân, mà biện pháp tốt nhất là tiêu diệt kẻ gây nên chuyện này, Nghịch Thiên Hội hoặc Hoa Hưng Xã, Hoa Hưng Xã không cần quá lo lắng. Nhưng Nghịch Thiên Hội thì lại khác, lần này có thể nói là chết chắc!

Cho nên Đường Phong không cho rằng Hoa Hưng Xã và Nghịch Thiên Hội vẫn cần thiết phải tiếp tục chém gϊếŧ lẫn nhau nữa, cứ tiếp tục như vậy sẽ chỉ làm càng nhiều người phản cảm với Hoa Hưng Hội, sẽ chỉ tự bản thân đi vào tử lộ! Điều đó không phải là điều mà Đường Phong muốn.

Mấy phút sau, Vương Thắng gọi điện đến nói, Ma Ngũ từ chối đàm phán!

Đường Phong khóe miệng khẽ giật giật vài cái, sau đó bảo bọn Vương Thắng thu về một chút, không được động thủ trên phố nữa. Cúp máy xong, Đường Phong cười lạnh trong lòng, xem ra Ma Ngũ định chơi một trận sống mái với mình đây! Khóe miệng hắn nở nụ cười nhìn rất gian xảo. Đường Phong tiếp tục gọi điện cho Ám Lang.

“Nói cho ta biết vị trí hiện nay của Ma Ngũ và bên cạnh hắn có bao nhiêu người bảo vệ”. Đường Phong nói.

“Ma Ngũ hiện nay đang ở trong biệt thự ở số 15 hoa viên Kim Phúc, đó là căn biệt thự trước đây hắn tặng cho người tình của hắn, hiện nay cả Tà Long và lão Mạc đều có ở đó, xem tình hình thì hình như chúng đang chuẩn bị bỏ trốn. Những thành viên ở trong biệt thự không nhiều, chỉ có 30 người của Thiên Tổ. Ma Ngũ dường như muốn che mắt Hoa Hưng Xã, hắn bố trí binh lực ở tổng bộ, nhìn thì có vẻ như hắn muốn chúng ta nghĩ rằng hắn đang ở trong tổng bộ”. Ám Lang có chút khinh thường nói, tổng bộ của Nghịch Thiên Hội, Ám Lang vẫn chưa có thể xâm nhập vào được, nhưng Ma Ngũ lúc đi ra khỏi tổng bộ bị người của hắn phát hiện, kể cả Đường Phong không gọi cuộc điện thoại này cho hắn thì hắn cũng sẽ gọi cho Đường Phong.

Đường Phong ở khóe miệng hiện càng rõ, nhàn nhạt nói một câu: “Rất tốt”. Sau đó hắn cúp máy.

“Thông báo cho Thiết Thi, bảo chúng đem người đến biệt thự ở số 11 hoa viên Kim Phúc bắt hết toàn bộ bọn Ma Ngũ về đây cho ta. Bảo họ nhã nhặn chút, đừng để những người khác chú ý, đến lúc đó Ma Ngũ mà chạy thoát ta sẽ không tha cho hắn đâu!”. Đường Phong thở ra một hơi thật sâu, sau đó nhắm mắt lại dựa vào thành ghế phía sau.

Hứa Cường gật gật đầu lập tức dặn dò xuống dưới.

Những thành viên của Nghịch Thiên Hội hiện nay ở KF có hơn 4000 người, còn Hoa Hưng Xã chỉ có 1500 người, trong đó còn có 500 người là hắn vừa dẫn đến. Bọn Vương Thắng lúc nào cũng đánh du kích với đối phương, thấy đối phương người ít thì chiến, người nhiều thì tránh. Nhưng cứ tiếp tục như vậy sớm muộn cũng sẽ bị đối phương bao vây.

Chỉ dựa vào những người này muốn gây chút rắc rối cho Nghịch Thiên Hội thì hoàn toàn có thể, nhưng muốn tiêu diệt tận gốc Nghịch Thiên Hội thì chắc chắn là không thể.

Hiện nay còn có vô số các tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội đang phóng về hướng KF, nếu như đợi những người này toàn bộ về đến đây mà mọi việc vẫn chưa được giải quyết xong, thì chắc chắn sẽ lại là một trận huyết chiến.

Hiện nay những người bên cạnh Ma Ngũ không nhiều, dự định của Đường Phong là rất đơn giản. Bắt giặc thì bắt thằng cầm đầu trước, bắt sạch bọn Ma Ngũ, trong tình trạng rắn mất đầu thì Nghịch Thiên Hội sẽ không cầm cự được bao lâu. Mà lão đại bị bắt rồi, thì chúng còn muốn đánh đấm để làm gì? Chỉ sợ đến lúc đó huynh đệ của Nghịch Thiên Hội đều sẽ giải tán hết.

Buổi chiều hôm nay, vốn dĩ là thời gian để thủ tướng Trịnh đi khảo sát doanh nghiệp nào đó của SH, nhưng thời gian thì đến rồi nhưng người vẫn chưa đến. Mấy vị lãnh đạo của thành phố SH, dưới sự bảo vệ của các vệ sĩ của thủ tướng Trịnh đi đến phòng của thủ tướng Trịnh.

Ai ngờ lúc này mới phát hiện thủ tướng Trịnh đã tắt thở, họ vội vàng gọi xe cấp cứu đến. Đồng thời phong tỏa tin tức, xét cho cùng thì là thủ tướng của một quốc gia đột nhiên tử vong, điều này nếu như nói ra ngoài sẽ gây nên sự náo loạn.

Tại bệnh viện, lúc bác sĩ kiểm tra, bí thư thành phố SH , nóng ruột đến vò đầu rứt tóc, hắn là người ủng hộ theo bè cánh của thủ tướng Trịnh, hiện nay thủ tướng Trịnh lại chết trên địa bàn của hắn, lúc này hắn không biết phải kết thúc việc này như thế nào? Nhưng người ở bên trên đều biết được hắn là thuộc vào bè phái của thủ tướng Trịnh, hiện nay lão đại chết rồi, kẻ làm tiểu đệ như hắn sẽ sống tiếp thế nào đây? Phái số 1 có thể tha cho hắn sao?

Sau khi được bác sĩ kiểm tra, cuối cùng xác định được thủ tướng Trịnh chết là do bệnh tinh tái phát đột ngột, không ai nghi ngờ gì về điều này. Việc thủ tướng Trịnh có bệnh tim trong người là ai cũng biết cả.

Nhưng sau hồi tĩnh lặng, rất nhiều người đều bắt đầu đặt ra sự nghi vấn, thủ tướng Trịnh mỗi ngày đều có đem theo thuốc trong người, vậy tại sao lúc bệnh tim của ông ta phát tác lại không uống thuốc? Mà nhìn bộ dạng lúc chết của ông ta, không thấy một chút đau đớn nào, nằm ngay ngắn trên mặt đất, điều này có chút gì đó khó hiểu.

Sau khi trải qua cả một buổi chiều thảo luận kịch liệt, cuối cùng số 1 đích thân hạ lệnh không điều tra vụ việc này nữa. Đương nhiên, tuyên bố với bên ngoài vẫn là thủ tướng trịnh chết là do bệnh tim tái phát!

Trong cuộc điều tra này, đối tượng bị nghi ngờ nhiều đến 30 mấy người, những người này đều là những kẻ từng tiếp xúc với thủ tướng Trịnh sau khi ông đến SH, nhưng trong số những người này tự nhiên cũng bao gồm Đồng Vệ.

Sau khi thủ tướng Trịnh được xác nhận là đã tử vong, có một người đột nhiên biến mất, người này chính là đội trưởng đội vệ sĩ cận thân của thủ tướng Trịnh, tên là Tiểu Vương, lúc này trong phòng họp, cục trưởng cục tình báo quốc gia chỉ vào tấm ảnh trên màn hình giảng giải cho mọi người bên dưới.

“Người này tên là Vương Đức, năm nay 28 tuổi, 3 năm trước trở thành vệ sĩ cận thân của thủ tướng Trịnh. Trải qua điều tra, chúng tôi phát hiện tên Vương Đức này có rất nhiều điểm đáng nghi ngờ, đầu tiên, trong tư liệu về hắn hiển thị hắn từng là lính trong đơn vị bộ đội đặc chủng của sư đoàn nào đó của quân khu NJ, nhưng sau khi chúng tôi điều tra, đơn vị bộ đội đó căn bản là không có người này!”. Cục trưởng cục tình báo trầm giọng, nói.

Những người ngồi dưới lập tức xôn xao, bắt đầu có người gõ mặt bàn, kháng nghị nói: “Cục tình báo các anh làm ăn như thế nào vậy? Sao lại để những người thân phận không rõ ràng này trà trộn vào đây? Mỗi một người ở bên cạnh lãnh đạo trung ương đều cần phải được có mặt trong danh sách trọng điểm điều tra của các anh, thế nhưng hiện nay tên Vương Đức này là như thế nào? Còn nữa, hắn hiện nay lại đi đâu rồi?”.

Cục trưởng Phương trên mặt khẽ hiện ra nét khổ não, tiếp đó nói: “Tên Vương Đức này do trước đây là người trong bộ đội, cho nên lúc đó được bộ phận tình báo của bộ tổng tham mưu phụ trách điều tra….”.

“Được rồi, lúc này không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, lão Phương, ông tiếp tục nói đi, tên Vương Đức này hiện nay ở đâu?” Số 1 thấy hai người chuẩn bị có xô xát, liền vội vàng lên tiếng.

Cục trưởng Phương gật gật đầu, tiếp tục nói: “Sau khi thủ tướng Trịnh chết , tên Vương Đức này không hiểu sao tự nhiên mất tích, trải qua điều tra, tên Vương Đức này vào lúc 9h 20 phút tối nay dùng hộ chiếu của Nhật Bản để mua vé máy bay!”.

Lúc này những người bên dưới đều sửng sốt, còn số 1 và Trương tướng quân nhìn nhau không nói gì.

“Người đâu? Kẻ này ở bên cạnh lão Trịnh lâu như vậy, nhất định hắn đã nắm bắt được một số những tài liệu cơ mật của chúng ta, tuyệt đối không được để hắn tháo chạy sang Nhật Bản!”. Trương tướng quân trau mày, nói.

Cục trưởng Phương gật gật đầu, nói: “Người thì chúng tôi đã khống chế được, có thể bắt bất kì lúc nào”.

Những người ở dưới ào ào tranh luận, thậm chí có người trực tiếp lên tiếng nói cái chết của lão Trịnh có liên quan đến tên Vương Đức này! Số 1 và Trương tướng quân không nói năng gì, có liên quan đến ai cũng chẳng sao cả, chỉ cần đừng có liên quan đến họ là được rồi!.

“Số 1, tôi thỉnh cầu lập tức đề xuất kháng nghị với phía Nhật Bản! Tên Vương Đức này rất có khả năng là gián điệp của người Nhật Bản phái đến nước ta! Hiện nay cái chết của lão Trịnh chắc chắn có liên quan đến Nhật Bản. Đồng thời, tôi yêu cầu nghiêm túc xử lí những người có liên quan của bộ tình báo tổng cục tham mưu!”. Trương tướng quân đẩy thuyền theo nước, đứng dậy nghiêm túc nói. Người nắm quyền của bộ tình báo tổng cục tham mưu cũng là người của phe lão Trịnh. Đến nay thủ tướng Trinh đã chết, số 1 và Trương tướng quân tự nhiên sẽ bắt đầu tiến hành xử lí đối với những người của phái Trịnh.

Những người khác tuy một số người trong lòng cũng có ý kiến, nhưng họ cũng biết nếu như bây giờ mình đứng dậy phản đối, vậy thì chắc chắn sẽ gặp phải sự công kích của người khác, họ cũng chỉ biết thi nhau gật đầu biểu thị sự tán thành đối với ý kiến của Trương tướng quân.

Số 1 trong mắt toát lên nét vui tươi, sau đó nói: “Được, chuyện này sẽ do cục tình báo phụ trách, lãnh đạo của bộ tình báo tổng cục tham mưu tạm thời đình chức để xử lí, đợi sau khi điều tra rõ ràng sẽ tiếp tục quyết định”.

“Ông nói đi”. Số 1 nói. Chuyện này hắn đã biết rồi, cũng chính là hứn bảo cục trưởng Phương đề xuất ra vào lúc này, bởi vì hắn muốn giáo huấn cho một số người nào đó.

“Buổi tối ngày hôm nay ở tình N nổi lên nhiều vụ chém gϊếŧ giữa các thế lực hắc bang, tính đến 30 phút trước, số người chết đã đạt đến con số 2000 người! Đó tuyệt đối là vụ thanh toán lẫn nhau đẫm máu nhất nghiêm trọng nhất từ khi thành lập nước đến nay! Trong mắt những người này không hề có quốc gia, còn dám tiến hành chém gϊếŧ lẫn nhau ngay trên đường phố, trong số những người chết có một bộ phận không ít là những quần chúng bình thường, hành vi của chúng hiện nay đang gây nên sự bất mãn cực độ của quần chúng, nếu như không nhanh chóng làm điều gì đó, chỉ sợ đến sáng mai chuyện này sẽ bọ một số những kẻ cơ hội lợi dụng, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến sự an toàn và ổn định của quốc gia”. Cục trưởng Phương trau mày, nói.

Những người bên dưới liền lập tức xôn xao, một người trong số đó ngay tức khắc cao giọng, nói: “Đúng là phản rồi, điều này còn cần phải thương lượng sao? Lập tức phái bộ đội tiến hành chấn áp! Hễ là người tham gia tuyệt đối không nhân nhượng!”.

Số 1 và Trương tướng quân liếc nhìn nhau, trong mắt đều là tràn đầy sự hớn hở. Số 1 bình đạm nói: “Vậy nói tường tận một chút về tư liệu của hai băng nhóm xã hội đen này”.

Cục trưởng Phương gật gật đầu, sau đó cầm ra một quyển sổ, nói: “Các bên tham gia là Nghịch Thiên Hội của tỉnh N và Hoa Hưng Xã của tỉnh SX__tình hình đại khái là như vậy”.

Cục trưởng Phương đọc đến mười phút mới đọc xong, có thể thấy những tư liệu về các băng nhóm xã hội đen trong nước mà họ nắm bắt được là đầy đủ đến thế nào.

“Tác phong của Hoa Hưng Xã này cũng không tồi, tên đặt cũng rất hay. Đặc biệt là 7 điều không cho phép trong hắc đạo, nếu như những thế lực ngầm trong nước đều có thể dựa vào đó để yêu cầu các thành viên của mình, vậy thì sự phồn vinh của quốc gia có thể nói là sẽ đến trong một ngày không xa”.

Một người sau khi nghe được bang quy và những điều đã làm của Hoa Hưng Xã liền gật đầu, nói.

“Nói như vậy thì cũng không phải là không đúng, có điều bọn họ gây nên ảnh hưởng lần này là quá xấu, nếu như không xử lí thì khó có thể xoa dịu được sự oán giận trong dân chúng”. Trương tướng quân nói một cách ẩn ý.

Số 1 cười hihi, nói: “Được rồi, cứ để quân đội đi trấn áp trước, bắt toàn bộ những kẻ cầm đầu, còn về xử lí thế nào thì chúng ta từ từ nghiên cứu. Nói chung đối với những thế lực và cá nhân dám thách thức sự uy nghiêm của chính phủ, tuyệt đối sẽ nghiêm trị”.
« Chương TrướcChương Tiếp »