- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hắc Đạo Đặc Chủng Binh
- Chương 171: Sự hấp dẫn của mỹ nhân tóc vàng
Hắc Đạo Đặc Chủng Binh
Chương 171: Sự hấp dẫn của mỹ nhân tóc vàng
Trong một đêm liên tục thấy mấy mỹ nhân, điều này khiến Đường Phong có chút không tiếp nhận nổi, đặc biệt là thân hình kinh người của mỹ nhân tóc vàng trước mặt, ngốc nghếch nhìn mỹ nhân này, Đường Phong không khỏi nghĩ tới cảnh tượng nhìn thấy trong hoàng cung lúc trước, thân dưới cũng có chút phản ứng.
Mỹ nhân tóc vàng một chân đá tới Đường Phong, cho tới khi cảm thấy chân không mạnh mẽ đó, Đường Phong mới từ trong trạng thái ngơ ngẩn hồi phục lại.
Tay trái giơ lên chặn chân ngọc đang đá thẳng vào mặt mình, tay phải Đường Phong giơ tới bắt lấy cổ chân cô. Mỹ nhân tóc vàng lúc này trên mặt tràn đầy vẻ phẫn nộ, nghiến răng tức giận nói: “Ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì?”
Khả năng tự khống chế của Đường Phong vẫn rất mạnh, lúc này hắn đã hồi phục lại bình thường. Mặc dù trên mặt bên dưới mặt nạ vẫn có chút ửng đỏ, nhưng mỹ nhân tóc vàng này lại không nhìn thấy được.
“Xin đừng hiểu lầm, tôi không có ác ý, tôi chỉ muốn làm một vụ buôn bán với cô thôi” Đường Phong thản nhiên nói.
Nghe thấy Đường Phong nói như vậy, mỹ nhân tóc vàng đó rõ ràng hiểu lầm ý của Đường Phong, cô vẫn tưởng buôn bán mà Đường Phong nói là chỉ buôn bán xá© ŧᏂịŧ, húng dữ nhìn Đường Phong, cô nổi giận nói: “Người N* dơ bẩn, lẽ nào ngươi cho rằng ta và những cô gái không cần thể diện nước các ngươi giống nhau sao? Ta cảnh cáo ngươi lập tức thả ta ra”.
Đường Phong thấy cô gái hiểu lầm rồi, hắn cũng ý thức được mình lỡ miền vội vàng nói: “Có lẽ là tôi không nói rõ, buôn bán mà tôi nói không phải là cái đó, uh, nói chuẩn xác nên là tôi muốn làm một vụ buôn bán với nước các cô cũng chính là nước Mỹ”.
Mỹ nhân tóc vàng nhíu mày nhìn Đường Phong nói: “Ta không phải một thương nhân, muốn làm ăn ngươi không nên tới tìm ta. Hơn nữa ta thấy trang phục của ngươi cũng không phải một thương nhân”.
Đường Phong nhún nhún vai nói: “Được rồi, để chúng ta nói chuyện bình thường được không? Tôi nghĩ cô từ cục tình báo trung ương Mỹ được điều tới Nhật làm đại sứ chắc vẫn còn nhiệm vụ khác? Ví dụ thu thập tình báo?” Đường Phong sau khi biết được trước đây cô gái này là đặc công của cục tình báo trung ương liền biết thật ra cô chính là người Mỹ phái tới giám sát Nhật”.
Trong mắt mỹ nhân tóc vàng lóe lên một tia tàn khốc nói: “Nói chuyện đương nhiên có thể, nhưng ngươi có phải nên thả ta ra trước không?” Đường Phong lúc này mới nhớ ra mình vẫn đang nắm cổ chân người ta, trong lòng bỗng có chút xấu hổ. Theo đùi đẹp thon dài nhìn tới, do chân mỹ nhân tóc vàng đá quá cao, hơn nữa cô chỉ dùng khăn tắm quấn người, lúc này Đường Phong lại có thể nhìn rõ được rừng rậm đen cỏ thơm thành bụi.
Mỹ nhân tóc vàng để ý thấy ánh mắt của Đường Phong, khuôn mặt ửng đỏ vùng vẫy vài cái. Đường Phong vội vàng thu ánh mắt lại nói: “Xin lỗi, tôi không cố ý” Nói xong hắn vội vàng buông chân của mỹ nhân tóc vàng xuống.
Trên mặt mỹ nhân tóc vàng một màu ửng hồng, trong lòng hận không thể gϊếŧ chết Đường Phong. Vừa được tự do, cô lại bị tấn công tới phía Đường Phong, hình như muốn báo thù cho cái nhìn vừa nãy.
Trong lòng Đường Phong buồn bực, cô gái này ngu ngốc sao? Biết rõ đối thủ mạnh hơn cô, cô vẫn muốn đánh tới? Lẽ nào thật sự cho rằng mình sẽ thương hoa tiếc ngọc?
Nhưng Đường Phong không biết, mỹ nhân tóc vàng này từ nhỏ không cha không mẹ, 10 tuổi được cục tình báo trung ương chọn vào huấn luyện bí mật, cho tới khi 18 tuổi mới từ căn cứ ra ngoài, trở thành một thành viên của cục tình báo trung ương. Trong thời gian từ đó về sau, cô vẫn nỗ lực làm việc cho cục tình báo trung ương. Người được tẩy não như cô vẫn luôn cho rằng cục tình báo là tất cả. Cô chưa bao giờ có bạn trai, cho tới bây giờ cô vẫn là một gái trinh. Ở một đất nước mở cửa như Mỹ hình như là điều không thể.
Nếu là người khác có lẽ cô sẽ không tức giận như vậy, nhưng cô vẫn luôn cho rằng Đường Phong là người N*. Trong thời gian một năm này, cô hiểu biết rất rõ về người N*, đối với chủng tộc xấu xa thấp hèn này cô không hề có chút thiện cảm. Theo cô người N* chính là một bầy dã thú chỉ biết phối giống. Trước đây cô tiếp nhận không ít huấn luyện lấy lòng đàn ông, trinh tiết đối với cô mà nói chỉ là công cụ đổi lấy tình báo (tin tức), nhưng cho dù cô không xem trọng trinh tiết thế nào cũng không muốn để dã thú động tới mình.
Đường Phong né trái tránh phải để không chạm phải thân hình đối phương, nhưng thân thủ cô gái này quả là lợi hại, cho dù Đường Phong cũng trúng vài cái. Trong lòng hắn thầm tán thưởng, một cô gái, điều kiện trời sinh đã không bằng đàn ông, có thể có thân thủ như vậy cũng coi như giỏi rồi! Chắc hẳn trước đây cô đã chịu không ít khổ cực.
Mỹ nhân tóc vàng không ngừng tấn công khiến Đường Phong dần dần có chút chán ghét, hắn ghét nhất người không biết trời cao đất dày thế này, thực lực không bằng người khác vẫn muốn liều mạng, loại người thế này nói dễ nghe chút thì là anh dũng, nói khó nghe chút lại là đồ ngốc. “Đủ rồi” Cái tát của Đường Phong đánh rơi chân của mỹ nhân tóc vàng đá tới, gầm lên với cô một tiếng.
Mỹ nhân tóc vàng sững sờ, sau đó nhìn chằm chằm Đường Phong, hét lớn tiếng lại xông tới. Bây giờ cô đánh không phải Đường Phong chiếm lợi của mình mà đánh vì tôn nghiêm. Từ nhỏ tiếp nhận huấn luyện gian khổ, cô ở trong đặc công của cục tình báo trung ương cũng coi như một cao thủ, cho dù rất nhiều đặc công nam cũng không phải là đối thủ của cô. Đối với thực lực của mình cô vẫn luôn rất tự tin, qua thời gian dài, thực lực siêu cường chính là tài sản cô đứng vững trong cục tình báo.
Nhưng hôm nay cô gặp phải Đường Phong tới nay là tinh anh của bộ đội cao cấp nhất trên thế giới. Cô nhất định sẽ bị dánh tơi bời rồi.
Trong lòng Đường Phong có chút tức giận, một tay kéo cánh tay cô quăng mạnh trực tiếp túm lấy cô vào lòng mình, bẻ ngược tay, lấy cánh tay xiết chặt cổ cô.
“Tôi nói đủ rồi, cô nghe không hiểu sao?” Đường Phong lạnh lùng nói.
“Thả ta ra, tên khốn kiếp xấu xa ngươi” Mỹ nhân tóc vàng vừa ra sức giãy giụa vừa tức giận mắng. Cô không thể chấp nhận mình lại bại dưới người Nhật mình vẫn luôn xem thường.
Cùng với sự giãy giụa của mỹ nhân tóc vàng, khăn tắm quấn trên người cô dần dần tuột xuống, cả người trần trong lòng Đường Phong, cảnh tượng này có nhiều điều ám muội.
Góc độ của Đường Phong lúc này cúi đầu vừa hay nhing thấy đôi***cực lớn kinh người. Nhìn đôi*** này trong lòng Đường Phong lại không khỏi chủ động so sánh nó với của mẹ con Hạnh Tử. So ra, đôi gò bồng của mỹ nhân tóc vàng này lớn hơn của mẹ con Hạnh Tử không ít. Đường Phong cảm thấy toàn thân nóng bừng, bảo bối thân dưới cũng dần dần có xu thế ngẩng đầu lên. Hắn rất muốn buông cô gái trong tay mình ra, nhưng cánh tay hắn lại không nghe sai khiến của hắn, ngay cả hai mắt cũng không nỡ rời khỏi hai***đó.
Mỹ nhân tóc vàng lúc này cả người dính chặt trong người Đường Phong, cô có thể cảm thấy rõ thay đổi thân dưới Đường Phong, cảm thấy mông bị vật cứng gẩy mạnh vào. Mặt mỹ nhân tóc vàng đỏ lự, thở dốc nói: “Cầm thú, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Đường Phong gian nan thu lại ánh mắt, cố gắng bình tĩnh nói: “Tôi nói rồi chỉ muốn làm giao dịch với cô, nhưng cô lại không cho tôi cơ hội”.
“Được rồi, ngươi thả ta ra, ta đảm bảo sẽ không động thủ nữa” Mỹ nhân tóc vàng biết rõ mình không phải là đối thủ của Đường Phong, có tiếp tục kiên trì cũng không thú vị gì, nói không chừng còn kí©h thí©ɧ thú tính của đối phương.
Đường Phong buông lỏng cô ra, nhún nhún vai nói: “Khăn tắm của cô là tự rơi, không liên quan tới tôi” hắn chỉ muốn giải thích một chút, nhưng lại không biết lúc này càng giải thích càng tồi tệ. Ý lời này của hắn càng giống như đang nói :cho tôi xem, thật ra tôi cũng không muốn xem.
Mỹ nhân tóc vàng dùng ánh mắt gϊếŧ người lạnh lùng nhìn Đường Phong, dù sao đều bị nhìn rồi, cô cũng không ngại ngùng, nhặt khăn tắm từ đất lên mặc vào một người, sau đó nhìn Đường Phong nói: “Hi vọng ngươi có thể nói chút gì thực tế, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi”.
Hai người đi tới phòng khách, Đường Phong lấy thiết bị từ trong túi ra đặt trước mặt cô nói: “Tôi muốn dùng nó đổi lấy chút tiền tiêu. Đừng phản đối trước, đợi cô xem xong quyết định cũng không muộn.”
Mỹ nhân tóc vàng nhìn nghi hoặc một cái, sau đó đứng dậy cầm đồ thuần thục đưa tới đầu đĩa. Sau đó trên tivi hiện ra cảnh tượng mẹ con Hạnh Tử đồng thời phục vụ hai người đàn ông.
Mỹ nhân tóc vàng che miệng có chút không dám tin nói: “Trời ơi, sao lại có chuyện thế này? Đúng là một bầy cầm thú”.
Đường Phong tựa trên ghế sofa, hai mắt vẫn luôn nhìn phần lưng của mỹ nhân tóc vàng, trong đầu vẫn luôn nghĩ tới cảnh tượng hương diễm ở phòng tắm lúc nãy. Đều nói phụ nữ Mỹ da xấu, nhưng Đường Phong thấy, da của mỹ nhân tóc vàng này chẳng những không xấu mà ngược lại rất đẹp, mặc dù chỉ là tiếp xúc cánh tay, nhưng cũng đủ để Đường Phong cảm thấy sự trơn mịn của da dẻ cô.
Nói về màu da, cô gái này không được trắng nõn như mẹ con Hạnh Tử, nhưng có vẻ khoe mạnh hơn. Nói về thân hình, cô tập luyện thường xuyên cũng đẹp hơn mẹ con Hạnh Tử nhiều. Nói về tướng mạo, ba người mỗi người một vẻ có thể nói không thể phân biệt cao thấp được. Nói tóm lại, mỹ nhân tóc vàng này vẫn mạnh hơn mẹ con Hạnh Tử một chút. Chủ yếu nhất là mẹ con Hạnh Tử tính cách buông thả. Trong tiềm thức của Đường phong không có thiện cảm với họ, còn với mỹ nhân tóc vàng này lại khác, nếu nói sức hấp dẫn, rõ ràng sự hấp dẫn của mỹ nhân tóc vàng này với hắn lớn hơn.
Mỹ nữ tóc vàng xem hình ảnh hoang da^ʍ trên tivi, trên người dần dần hiện lên vẻ ửng đỏ, cô thậm chí cảm thấy thân dưới mình đã hơi ướt rồi. Cảnh tượng thế này cô lần đầu nhìn thấy.
Đặc biệt là nhìn thấy cái***cực đại của vương tử nước Anh***mạnh vào cơ thể mẹ con Hạnh Tử, và tiếng mẹ con Hạnh Tử luôn miệng kêu, điều này kí©h thí©ɧ cô quá lớn. Trong lòng cô thầm nghĩ: làʍ t̠ìиɦ thật sự sảng khoái như vậy sao?
Đột nhiên, mỹ nhân tóc vàng nhớ ra Đường Phong vẫn bên cạnh, cô vội vàng tắt tivi đi, sau đó giả bộ bình tĩnh nói: “Nói ngươi nói chính là***của hoàng thất Nhật, vậy xin lỗi, ta không hứng thú”.
Đường Phong nhìn kỹ cô một cái nói: “Tôi nghĩ cô quá vội vàng rồi. đó chỉ là tặng phẩm, giá trị đích thực vẫn còn ở phía sau” Nói xong Đường Phong lấy điều khiển từ xa, lại mở tivi lên, tua nhanh tới đoạn đối thoại của hoàng thái tử và vương tử nước Anh mới dừng lại.
Nếu nói lúc trước mỹ nhân tóc vàng khϊếp sợ, vậy thì bây giờ chính là tức giận. Nhật vẫn luôn theo sau đuôi Mỹ lại muốn thừa dịp Mỹ nguy nan cắn lại một cái.
“Tôi nghĩ nội dung đoạn này có thể bán giá cao chứ?” Đường Phong nhìn vẻ mặt cô, trong lòng cười thâm hiểm thản nhiên hỏi.
Mỹ nữ tóc vàng nhìn nhìn Đường Phong, cô không biết sao Đường Phong có được cái này, có thể quay lại cảnh bí mật thế này đủ để chứng minh người đàn ông này không đơn giản, hơn nữa sau lưng hắn có thể có một tổ chức lớn mạnh.
Trong lòng suy nghĩ, mỹ nữ tóc vàng nói: “Đồ vật này đúng là rất có giá trị, tôi thay mặt quốc gia chúng tôi cảm ơn anh. Nhưng tôi muốn biết, sao anh lại bán đứng quốc gia mình?” Đường Phong cau cau mày, có chút khó chịu nói: “Xin cô đừng lăng nhục tôi, tôi không phải người N*”.
Trong mắt mỹ nữ hiện lên tia khác thường, sau đó nói tiếp: “Xem ra là tôi đoán sai rồi. Nhưng bây giờ xin anh hãy mang đồ của anh rời khỏi đây, tin tức tôi đã biết rồi, lần nữa cảm ơn anh đã vô tư cung cấp tin tưc này cho chúng tôi” Cô gái này đánh bài hay. Cô thấy người đàn ông này quá ngốc rồi, chuyện này cô đã biết rồi. Ai còn bỏ tiền ra mua tin tức mình dã biết rồi chứ?
Đường Phong đã sớm nghĩ tới kết quả này, khẽ cười một tiếng nói: “Cô chắc chắn cô không cần thứ này?”
“Tôi đã biết chuyện này rồi, anh cảm thấy tôi vẫn còn cần thiết chi tiền mua tin tức mình đã biết sao?” Hai tay mỹ nữ khoanh trước ngực cười nhạt nhìn Đường Phong nói.
Đường Phong đứng dậy thu đồ, thở dài nói: “Xem ra tôi đánh giá cao trí thông minh của cô rồi, không có đồ này, cho dù các người biết thì có thể làm gì? Các người có chứng cứ tiến hành xử lý N* sao? Lẽ nào các người lại muốn dựa vào địa vị cường thế của mình không chút chứng cứ áp dụng hành động với N*? Thật là ngu ngốc? Cô sẽ không cho rằng nước Mỹ hiện giờ vẫn hùng mạnh như trước đây chứ? Có lẽ tối nay tôi hoàn toàn không nên tới. Nếu bán đồ này cho chính phủ N*, tôi nghĩ cũng có thể bán được giá cao đó”.
Mỹ nữ tóc vàng chỉ là bị hành vi lúc trước của Đường Phong chọc giận, một lòng muốn báo thù, nếu không cô sao có thể bỏ qua vấn đề không ngờ tới này?
Nghe thấy nhắc nhở của Đường Phong, nụ cười trên mặt cô biến mất, lặng lẽ nhìn Đường Phong một hồi, sau đó nói: “Coi như anh thắng rồi, chuyện này tôi phải bàn bạc với cấp trên một chút. Nhưng anh phải báo giá với tôi trước đã” Trong lòng mỹ nữ tóc vàng rất không cam tâm, mình lại lần nữa bại dưới tay người đàn ông đáng ghét này.
“10 triệu USD, thiếu một đồng cũng không được” Đường Phong kiên định nói.
Mỹ nữ tóc vàng mở to miệng nhưng không nói gì, lạnh lùng trừng mắt nhìn Đường Phong một cái rồi quay người rời đi. Nhìn bóng lưng của mỹ nữ tóc vàng, Đường Phong cười nham hiểm.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hắc Đạo Đặc Chủng Binh
- Chương 171: Sự hấp dẫn của mỹ nhân tóc vàng