Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Chương 170: Đêm do thám phủ đại sứ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đường Phong thấy trò chơi diễn xong rồi, hắn cũng không cần ở lại đây nữa. Sau khi Hoàng thái tử đi, hắn nhanh nhẹn rời khỏi Thường ngự điện, từ vị trí đi vào vượt ra ngoài.

Đi tới nơi các anh em ẩn mình, Hứa Cường và Thiết Thi đang vẻ mặt lo lắng đợi Đường Phong. Đường Phong sợ người khác phát hiện, sau khi liên lạc xong với bọn Hứa Cường liền cắt đứt máy bộ đàm, bọn Hứa Cường vẫn luông không thể liên lạc với hắn.

Đợi hồi lâu vẫn không thấy lão đại ra, bọn họ đều chuẩn bị vào trong cứu người, thấy lão đại đi tới, mấy người lúc này mới thở phào.

“Lão đại, rốt cuộc sao vây? Sao lại phải hủy bỏ hành động?” Thiết Thi thấy lão đại trở lại, có chút không cam lòng hỏi.

Đường Phong cười thâm hiểm nói: “Quay về rồi nói, tôi có một thứ rất hay, mọi người xem thì sẽ hiểu”.

Thông báo Đức Dã về công xưởng, Đường Phong cũng nhanh chóng rời khỏi đây.

Một tiếng sau, bọn Đường Phong tập hợp trong công xưởng, các thành viên khác Đường Phong đã sắp xếp cho họ tự do hoạt động, có thời gian thì đi tìm chút xúi quẩy của người Nhật, nhưng đừng gây ra chuyện lớn. Hắn và Hứa Cường, Thiết Thi và Đức Dã vừa trở về ngồi trên sofa thưởng thức tiết mục đặc sắc mình quay lại.

Xem xong video, Đường Phong tiện tay tắt tivi, châm thuốc nói: “Đây chính là nguyên nhân tôi bảo các cậu rút lui”.

Thân dưới Thiết Thi đã dựng lên một cái lều nhỏ, nhìn Đường Phong giơ ngón tay cái ra nói: “Lão đại chính là lão đại, cảnh tượng đặc sắc thế này cũng có thể cho anh đυ.ng phải, he he he, Hạnh Tử và mẹ cô ta đúng là lẳиɠ ɭơ, quả thật chính là thượng hạng trong kỹ nữ đó”.

Hứa Cường chưa từng thấy cảnh tượng hương diễm như vậy, trên mặt có chút ửng hồng, hai tay đặt ở đũng quần che bộ phận xấu hổ của mình, lườm Thiết Thi một cái không nói gì.

“Tuyệt lắm, tuyệt lắm” Đức Dã cười hì hì nhìn Đường Phong.

Đường Phong nhìn Đức Dã nói: “Chắc hẳn chú đã hiểu cháu muốn làm gì rồi chứ?”

Đức Dã hơi sững sờ, có chút buồn bực nói: “Cậu muốn làm gì sao tôi biết được?”

Đường Phong ngây ngốc nhìn Đức Dã, sau đó nói: “Vậy chú nói tuyệt lắm là ý gì?” Đường Phong cho rằng Đức Dã đã đoán được ý nghĩ của mình, nhưng biểu hiện của Đức Dã rõ ràng không phải là ý này.

“Trời, Tôi nói là thân hình của Hạnh Tử và mẹ cô ta thật tuyệt, đặc biệt là mẹ Hạnh Tử, he he, gần 40 mà vẫn giữ được nét như cô gái 20, không hổ là đệ nhất nghệ kỹ nước N*” Trong mắt Đức Dã hiện lên thần sắc phóng đãng, hình như vẫn còn dư vị của hai mẹ con lẳиɠ ɭơ trong đoạn video vừa nãy.

Thuốc trong miệng Đường Phong rơi xuống đất, trán hiện lên ba đường đen! Không ngờ quỷ vương này cũng là một tên háo sắc, là bản năng của ông như vậy hay là hun đúc ở Nhật nhiều năm nên biến thành thế này?

Thấy vẻ mặt phóng túng của Thiết Thi và Đức Dã, Đường Phong trợn trừng mắt nói: “Tôi định ngày mai công bố đoạn video này ra ngoài, mọi ngườicó ý kiến gì không?”.

“Được, nếu thứ này công bố ra ngoài, chắc chắn sẽ ầm vang, tới lúc đó hoàng thất Anh và N* sẽ ném mặt vào bồn cầu” Thiết Thi trên mặt bộ đạng chờ mong, hắn thật sự muốn xem sau khi nhân dân toàn thế giới xem được những cái này sẽ có thái độ thế nào. Dù sao Nhật và Anh xui xẻo rồi, đây là điều chắc chắn.

“Lão đại, anh nói sao thì làm vậy đi, em nghe anh” Hứa Cường hình như vẫn chưa hồi phục lại từ sự khϊếp sợ vừa nãy, trên mặt vẫn là vẻ đỏ ửng nói với Đường Phong.

Đức Dã lại nhíu mày, vuốt cằm, ông nhìn Đường Phong nói: “Tử Thần, cậu phải nghĩ kỹ, tuyệt đối không được nhất thời hồ đồ. Chuyện này liên quan tới ba quốc gia, nếu cậu công bố ra ngoài tất nhiên sẽ dẫn tới bạo động mang tầm quốc tế, hơn nữa cậu muốn thông qua phương thức nào để công bố? Tivi? Chuyện đó đừng nên nghĩ tới, ở Nhật, cho dù cậu dám gửi thứ này tới đài truyền hình, bọn họ cũng không dám phát. Inte? Tính nguy hiểm quá cao, dựa vào trình độ khoa học kỹ thuật bây giờ, cháu chỉ cần vừa công bố không bao lâu người khác có thể tra ra nguồn đăng, tới lúc đó các cậu sẽ bị cả nước Nhật đuổi gϊếŧ”.

Đường Phong hơi sững sờ, đúng là gừng càng già càng cay, những vấn đề này mình hoàn toàn không nghĩ tới! Dẫn tới báo động gì hắn mới mặc kệ, điều này không liên quan tới hắn. Cho dù ba nước lấy vũ khí hạt nhân ra hắn cũng không có ý kiến. Dù sao bọn họ đều không phải là người N*, nhưng Đức Dã nói đúng, phải dựa vào phương thức gì mới có thể thần không biết quỷ không hay công bố ra ngoài đây? Nếu mạo hiểm thông qua inte, điều đó rất có thể sẽ bị đối phương điều tra ra. Mặc dù Đường Phong tự tin, nhưng hắn cũng không tự đại, nếu chính phủ Nhật toàn lực đối phó bọn họ, vậy thì bọn họ chỉ có đường chết.

“Vậy chú có cách gì không?” Đường Phong buồn bực hỏi, cảm giác bây giờ của hắn giống như bóp được yết hầu của kẻ thù, nhưng lại phát hiện trên tay mình không có chút lực nào.

Đức Dã nghĩ ngợi, sau đó âm hiểm nhìn Đường Phong nói: “Có muốn kiếm một khoản lớn không?”

“Có ý gì?”Đường Phong có chút khó hiểu.

“Rất đơn giản, cháu có thể đem thứ này bán cho Mỹ, chắc hẳn bọn họ nhất định sẽ cho cháu giá tiền thỏa đáng. Chỉ cần thứ này tới tay Mỹ, cháu cho rằng một nước Mỹ luôn tự đại sẽ dễ dàng tha thứ cho con chó của mình cắn mình sao? Tới lúc đó bọn họ tất nhiên sẽ áp dụng hành động với hai nước. Để chứng minh mình không phải là người khơi mào chiến tranh, tới lúc đó bọn họ tất nhiên sẽ công bố đoạn video này. Như vậy hiệu quả cháu muốn cũng có thể đạt được, hơn nữa không ai có thể biết chuyện này có liên quan tới cháu”.

Lúc Đức Dã nói tới chính sự, trên mặt luôn giữ vẻ âm độc, nếu không phải Đường Phong tín nhiệm ông, hắn tuyệt đối không cùng làm việc với người âm hiểm như vậy.

Mắt Đường Phong sáng lên, bây giờ hắn cuối cùng cũng lĩnh giáo được quỷ vương danh xưng này không phải hư danh! Trong thời gian ngắn như vậy ông lại có thể nghĩ ra cách hay như vậy, không đơn giản!

“Ý kiến hay, nhưng muốn giao đồ này cho Mỹ cũng không dễ làm. Cũng không thể cầm đồ xông tới nước Mỹ đi gặp tổng thống của bọn họ chứ?” Thiết Thi có chút không cho là đúng.

“Hừ hừ, các cậu nghĩ quá phức tạp rồi. Các cậu có thể đem đồ này cho đại sứ Mỹ, chắc hẳn bọn họ sẽ rất hứng thú.” Đức Dã dựa trên ghế sofa nói khẽ.

Nhíu nhíu mày, Đường Phong lại hỏi: “Muốn gặp đại sứ Mỹ cũng không dễ đâu, thứ này lại không thể tùy tiện cho người khác xem”.

“Chuyện này phải xem tự các cậu thôi, nhưng tôi có thể giúp các cậu lấy được địa chỉ của đại sứ Mỹ” Đức Dã mặc dù không nói rõ, nhưng ngụ ý của ông quá rõ rồi, đơn giản chính là bảo bọn Đường Phong nghĩ cách ban đêm do thám nhà của đại sứ Mỹ, giao đồ này cho hắn. Đường Phong gật gật đầu, sau khi ngẫm nghĩ hắn nói: “Được, làm như vậy đi! Tốt nhất là bây giờ chú tìm địa chỉ của đại sứ Mỹ cho cháu, cháu muốn nhanh chóng giao thứ này cho hắn”.

Đức Dã trợn trắng mắt, trong lòng nói thầm: vội cái gì, video đặc sắc như vậy không hưởng thụ vài lần thật lãng phí. Mặc dù trong lòng không muốn, nhưng hắn vẫn gật gật đầu. Ai bảo tiểu tử này là người kế tục của lão gia chứ? Lão gia từng nói với hắn, phải hết sức phối hợp hành động với Đường Phong, hắn vẫn rất nghe lời của lão gia, dù sao có thể nói hắn là do một tay lão gia lôi kéo lớn lên.

Tốc độ của Đức Dã rất nhanh, không tới nửa tiếng chỗ ở chính xác của đại sứ Mỹ thường trú ở Nhật đã giao tới tay Đường Phong. Đường Phong nhìn vài lượt rồi nói: “Tả Thủ lát nữa lái xe đưa tôi đi, đích thân tôi sẽ giao đồ này cho đại sứ Mỹ” Hứa Cường gật gật đầu không nói gì.

“Đúng rồi, còn một điều phải nói với cậu, đại sứ Mỹ là một phụ nữ, hơn nữa còn là một đại mỹ nhân, nghe nói năm nay mới 27, trước đây là người của cục tình báo trung ương, đại sứ tiền nhiệm năm ngoái sau khi bị ám sát cô ta mới được phái tới đây làm đại sứ, hắc hắc, nhưng cậu phải cẩn thận chút, trẻ như vậy có thể làm đại sứ, hơn nữa còn là tới từ cục tình báo, chắc cũng không phải nhân vật đơn giản gì” Đức Dã phóng đãng nhìn Đường Phong.

Nhìn hắn khinh bỉ một cái, Đường Phong cuối cùng đã nhìn rõ bộ mặt thật của tên quỷ vương này: âm hiểm, xảo trá, háo sắc.. Người thế này nếu là kẻ thù thì là rác rưởi trong rác rưởi, nếu là người mình thì chính là thượng hạng trong thượng hạng.

“Cái này, lão đại, anh xem có thể copy video này lại không? Sau này lúc các anh em buồn tẻ khó chịu cũng có thể lấy ra tiêu khiển chút” Thiết Thi có chút ngập ngừng nhìn Đường Phong.

“Cút sang một bên, buồn tẻ khó chịu thì đi tìm đàn bà, thứ này giữ lại trong tay chính là tai họa” Đường Phong trừng mắt nhìn Thiết Thi, sau đó thu thiết bị lại.

1 giờ rạng sáng, Đường Phong và Hứa Cường lái xe ra khỏi công xưởng. Nhà của đại sứ Mỹ cách đây hơi xa, cho dù đi xe cũng cần nửa tiếng.

Trên đường đi, họ đi qua không ít đoạn đường phồn hoa, lúc này người đi làm bình thường đã ngủ say, nhưng trên đường vẫn người đến người đi. Không ít thiếu nữ thành niên mặc đồng phục đứng túm năm tụm ba đợi khách đến.Cánh đàn ông do dự như chọn gia súc ấy nhìn đi nhìn lại trên người những cô gái này, chỉ chỉ trỏ trỏ, xem cô nào thương lượng giá tốt thì dẫn rời đi.

Cảnh tượng như vậy gần như ở đâu cũng có thể thấy ở thành phố này, thật ứng với một câu tục ngữ: chỉ cần nơi có người thì sẽ có kỹ nữ.

Lắc lắc đầu, Đường Phong thở dài, trong lòng hắn tràn đầy cảm thông với những thiếu nữ vị thành niên này, nhưng đó chỉ là với người buộc vì kế sinh nhai hoặc đúng là gia đình khó khăn mới ra ngoài bán thân. Đối với những người ở tuổi vị thành niên cuộc sống vô ưu vô lo, hoàn toàn không có bất kỳ gánh nặng nào trong lòng hắn chỉ có cảm thông, hắn cảm thấy bi ai thay họ. Không thể không nói, người N*, chủng tộc hạ tiện này đã đem háo sắc phát triển tới cực điểm.

“Lão đại, tới rồi” Ô tô chạy vào một khu biệt thự, Hứa Cường dừng xe trước một tòa biệt thự.

Nhìn nhìn xung quanh, cơ bản đã một màu đen kịt, mà tòa biệt thự đối diện rõ ràng vẫn sáng đèn. Gật gật đầu, Đường Phong nói: “Cậu ở trên xe đợi tôi” Nói xong hắn xuống xe.

Đường Phong vẫn toàn thân màu đen đi trong đêm, sau khi đeo mặt nạ hắn chạy bộ hai bước, hai tay khẽ chống liền vượt qua lan can thép dường như chỉ có tác dụng trang sức. Bảo vệ ở cổng lúc này có lẽ đã ngủ ngáy o o rồi, hoàn toàn không chú ý tới bên này.

Khom người, Đường Phong cảnh giác nhìn bốn phía, đối phương là đại sứ Mỹ, chắc hẳn chỗ ở cũng có nhiều biện pháp bảo an. Kiểm tra kỹ một lượt, Đường Phong phát hiện bốn phía biệt thự đều có máy giám sát.

Cười cười, Đường Phong theo kinh nghiệm nhiều năm rất nhanh liền tìm được góc chết của máy giám sát, từ từ lần vào biệt thự. Trước đây ở hoàng cung, Đường Phong không phát hiện ra máy giám sát, đó là vì nơi hắn tới là chỗ ở của hoàng thất, nơi hoàng thất như thế tất nhiên sẽ không cho phép lắp đặt máy giám sát gì.

Đi tới dưới cửa sổ bên trái, Đường Phong nhíu nhíu mày, muốn vào trong xem ra chỉ có thể từ đây, theo góc độ của máy giám sát, chỉ có cửa sổ này một nửa thuộc góc chết, các cửa sổ khác và cửa lớn đều bại lộ dưới máy giám sát.

Nhìn nhìn cửa sổ đó, hình như không khóa, khẽ mở cửa sổ ra, Đường Phong nhanh chóng chui vào trong phòng.

Ở đây rõ ràng là nhà bếp. Đường Phong bò trên mặt đất, trước là nghe ngóng cẩn thận một chút, đợi xác thực xung quanh không có người, hắn mới khẽ khàng đi vào bên trong.

Để không gây ra phiền phức không cần thiết, Đường Phong quyết định khống chế đại sứ trước sau đó mới để cô ta xem video. Ở tầng một quay một vòng, tivi ở phòng khách đang mở, nhưng lại không nhìn thấy người.

Đường Phong từ từ đi lên tầng hai. Lên tầng hai rồi, hắn nghe thấy có tiếng nước chảy. Lẽ nào đối phương đang tắm rửa gì đó. Đường Phong không nghĩ rồi, nhẹ nhàng không tiếng động tới chỗ phát ra tiếng.

Tới cửa một căn phòng, Đường Phong xác định âm thanh truyền ra từ đây. Ngoài tiếng nước chảy, bên trong có có cô gái đang cười nhỏ.

Đẩy mạnh cửa phòng ra, Đường Phong định thừa dịp bất ngờ khống chế cô ta trước! Nhưng cảnh tượng nhìn thấy trước mắt, hắn đờ người.

Chỉ thấy một mỹ nhân tóc vàng cởi trần đang tắm, cùng lúc Đường Phong vào, trong mắt mỹ nhân tóc vàng lóe lên một tia tàn khốc, thừa dịp Đường Phong ngây người trong nháy mắt lấy áo tắm bên cạnh quây lấy toàn thân, sau đó tức giận hừ một tiếng giơ đùi ngọc đá tới Đường Phong ở cửa.
« Chương TrướcChương Tiếp »