Chương 155: Hội nghị cao cấp của Hắc đạo (2)

Mọi người đã đến đông đủ, sau khi mời bọn họ đến phòng họp thì chạy đến phòng làm việc gọi Đường Phong.

"Trên đường không có phát sinh chuyện gì chứ?" Đường Phong thản nhiên hỏi. Hắn đã sớm nghĩ đến chuyện một vài lão đại vì mình không tự thân đứng ra nghênh tiếp nhất định sẽ sinh ra tâm lý không hài lòng.

Nhắc tới chuyện này, Vương Thắng lại đầy bụng tức giận, liền kể lại toàn bộ chuyện về Hắc Hổ Hội cho Đường Phong nghe. Đường Phong cười cười, nhẹ giọng nói: "Xem ra, trong giới nói quả không phải giả. Tam đương gia của Hắc Hổ Hội này thật đúng lmột mãng phu. Bất quá lão đại của Hắc Hổ Hội cũng không đơn giản nha. Vừa rồi mày làm rất tốt, nếu như mày không tỏ ra cứng rắn một chút, họ khẳng định sẽ coi thường chúng ta. Lão đại của Hắc Hổ Hội kia thực sự muốn thử xem chúng ta nông sâu thế nào, bằng không hắn đã sớm can thiệp."

"Vừa rồi thủ hạ huynh đệ có phát sinh xung đột nào với họ không?" Đường Phong lại hỏi.

"Không có, chỉ là có mấy lão đại vì chúng ta không cho phép mang theo vũ khí và quá ba người tiến vào mà có chút bất mãn. Nhưng cũng không quá phận, sau khi được bọn Thiết Thi giải thích một phen thì đều tuân thủ cả." Vương Thắng trả lời. Những lão đại này coi như hợp tác, khi nghe đến yêu cầu của Hoa Hưng Xã đại bộ phận đều vui vẻ đáp ứng, chỉ có vài người cá biệt là có vẻ hơi bất mãn, bất quá cũng không thể kiếm chuyện. Thật ra bọn họ không việc gì phải lo lắng, cho dù cấp cho Hoa Hưng Xã mười lá gan, Hoa Hưng Xã cũng không dám làm gì bọn họ.

"Chúng ta đi thôi. Hội nghị lần này không giống như lần trước. Lần này mới chân chính là hội nghị cao cấp của hắc đạo, quá chậm trễ bọn họ có thể sẽ khó chịu." Nói xong Đường Phong mang theo Quan Trí Dũng và Vương Thắng cùng đi vào phòng họp. Là người lập ra quy củ, hắn tự nhiên cũng tuân thủ quy củ, chỉ dẫn theo Quan Trí Dũng, Vương Thắng và Thiết Thi ba người tiến vào.

Đi vào trong, thì các vị lão đại dựa theo sắp xếp từ trước đều đã an vị. Nhìn cảnh này, Đường Phong thầm gật đầu. Đầu sỏ hắc đạo rốt cuộc là đầu sỏ hắc đạo. Lần hội nghĩ trước là những người nào chứ, một điểm tố chất cũng không có, so sánh với những người này quả thực là một đám rác rưởi!

Sau khi ngồi xuống, Đường Phong còn chưa mở miệng, tam đương gia của Hắc Hổ Hội đã bắt đầu bới lông: "Ngươi chính là cái gì Tử Thần hả? Tiểu tử ngươi kiêu ngạo lắm. Nơi này tính ra Hoa Hưng Xã của ngươi yếu nhất, ngươi lại đến muộn nhất. Ngươi không tự mình đi đón chúng ta thì tính sao đây? Đến muộn như thế con mẹ nó có ý tứ gì? Có phải là không để những người chúng ta ở đây trong mắt hay không?"

Trong lòng Đường Phong bắt đầu bực bội, tam đương gia của Hắc Hổ Hội này cũng quá phận rồi. Thật đúng là định bắt nạt Hoa Hưng Xã sao? Trong lòng tuy rằng khó chịu, nhưng Đường Phong vẫn rộng lượng cười cười nhẹ giọng nói: "Không tự mình đi nghênh tiếp các vị thật sự là có nguyên nhân. Nghĩ các vị đều là bá chủ một phương, trong khi ta không có cách nào phân thân. Đi tiếp ai cũng đều sẽ khiến cho các lão đại khác bất mãn. Ta cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Về phần ta tới chậm, ta quả thực phải xin lỗi chư vị. Vừa mới nghe thủ hạ nói trên xe tam đương gia Hắc Hổ Hội răn dạy hắn, nguyên bản không có gì, ngàn vạn lần nên như thế, nhưng hắn lại còn già mồm! Sao có thể đối đãi như thế đối với tam đương gia Hắc Hổ Hội chứ? Trong giới ai không biết nhân cách của tam đương gia trước nay vốn hào sảng, có nói cái gì, cũng không cần hao tâm tốn sức lo lắng. Cho nên ta phải hung hăng mắng cho tên thủ hạ này một trận, do vậy nên mới làm nỡ chút thời gian, còn phải xin các vị thứ lỗi cho!"

Nghe Đường Phong nói xong, các vị lão đại cùng ồ lên bắt đầu cười ha hảm chỉ có tam đương gia Hắc Hổ Hội là có vẻ đắc ý, cho rằng Đường Phong lúc này thực sự đang lấy lòng hắn. Ai cũng có thể nghe ra trong lời nói của Đường Phong hàm chứa ý châm chọc, ám chỉ rằng tam đương gia của Hắc Hổ Hội nói chuyện không thông qua đại não, nhưng cái tên mọi rợ lỗ mãng này lại không nghe ra.

Lão đại Hắc Hổ Hội lúc này thực muốn tìm khe nứt nào mà chui xuống, đây chính là tam đệ của hắn, đánh nhau thì hay mà đầu óc lại quá đơn giản, ngay cả người khác châm chọc mà cũng không hiểu ra!

"Lão tam à, ngươi vui mừng cái gì đó? Tử Thần lão đại đây là khen ngươi nói chuyện không cần dùng đến đầu óc đấy!" Lão đại Hắc Hổ Hội thấy Đường Phong không nể mặt bọn hắn như vậy, quyết định cho Đường Phong một đòn ra oai phủ đầu!

Quả nhiên, tam đương gia nghe thấy đại ca nói như vậy, biểu tình từ từ trở nên nham hiểm, nhìn chòng chọc Đường Phong một hồi rồi hung tợn nói: "Tiểu tử, ngươi con mẹ nó dám mắng ông nội ngươi sao?"

Đường Phong nhún nhún vai nói: "Có sao? Sao ta lại không biết?"

Tam đương gia thấy tất cả mọi người xung quanh mang theo anh mắt khinh bỉ nhìn mình, lập tực vỗ vàn đứng lên chỉ vào mặt Đường Phong nói: "Con mẹ mày, mau ra đây cùng tao làm một trận! Ông nội mày không đánh cho mày răng rơi đầy đất!"

Đường Phong còn chưa tỏ thái độ, thì các vị lão đại xung quanh đã tỏ vẻ khinh bỉ. Tam đương gia của Hắc Hổ Hội này từ lâu được truyền trong giới là kẻ không có não, hôm nay vừa gặp quả nhiên không giống người bình thường nha! Nhưng bọn họ không ai ngăn cản, có kịch vui miễn phí bọn họ tư nhiên rất cam tâm tình nguyện rồi. Sau khi Hoa Hưng Xã và Nghịch Thiên Hội đánh một trận, cái tên Tử Thần đã truyền khắp toàn bộ hắc đạo, ngày hôm nay được kiến thức một chút cũng không tệ.

Lão đại Hắc Hổ Hội nhìn Đường Phong với vẻ mặt khıêυ khí©h, hắn không hề lo lắng bởi vì chuyện này mà mất đi tư cách cạnh tranh quyền tiêu thụ súng ống đạn được. Nếu như lão đại Hoa Hưng Xã quả thực làm thế, thì chỉ chứng minh Hoa Hưng Xã chẳng qua cũng chỉ như vậy thôi!

Đường Phong đưa ngón tay lên lắc lắc nói: "Ta xin hỏi ngươi lấy tư cách gì để khiêu chiến ta đây? Nếu như lấy thân phận tam đương gia của Hắc Hổ Hội, như vậy ngươi chưa đủ tư cách đâu! Hôm nay có thể ngồi ở chỗ này, chí ít ở trong phòng này, Hoa Hưng Xã ta cùng với Hắc Hổ Hội ngươi sẽ là ở vị thế ngang hàng, muốn khiêu chiến ta, chí ít cũng phải là lão đại của Hắc Hổ Hội mới đủ tư cách! Nếu như ngươi lấy thân phận cá nhân khiêu chiến ta, xin lỗi, ta không thể phụng bồi rồi! Hôm nay chư vị đến đây để bàn chuyện làm ăn, chuyện ca nhân xin mời đợi sau khi kết thúc đi. Ngươi nói có đúng không? Lão đại Hắc Hổ Hội?" Đường Phong không để chút mặt mũi nào cho Hắc Hổ Hội, đồng dạng khıêυ khí©h nhìn Hắc Hổ.

Vẻ mặt mọi người xung quanh rất bất đồng. Lão đại lang xã và lão đại Hồng Tinh Xã đều tán thưởng nhìn Đường Phong, mà những người khác ngoại trừ lão đại Hồng Bang mặt không chút biểu tình ra thì đều là vẻ mặt xem thường. Ông cụ non của Hoa Hưng Xã này quá mức tự đại đi!

"Ông mày không cần quản nhiều như vậy? Ngày hôm nay ông mày phải đánh vớ mày một trận!" Tam đương gia chẳng thèm suy nghĩ nói với Đường Phong. Đường Phong vừa dứt lời, hắn đã đi đến phía Đường Phong ở bên này.

Trên mặt Đường Phong lộ ra vẻ âm trầm tươi cười nói: " Nếu tam đương gia đã muốn đánh một trận, ta đây sẽ khiến huynh đệ của ta vui vẻ với ngươi được rồi, nếu như ngươi có thể thắng được hắn, ta sẽ phụng bồi bất cứ lúc nào!"

Hướng phía sau phất tay, Quan Trí Dũng lạnh lùng bước ra đi thẳng tới phía trước nghênh đón tam đương gia.

"Tiểu tử, cút ngay, ngươi chưa đủ tư cách đánh với ta! Lão tử muốn tìm lão đại của các ngươi đánh một trận!" Tam đương gia cau mày xuất thủ, ý đồ đẩy văng Quan Trí Dũng ra.

"Lão đại nói, nếu muốn đánh với anh ấy, ngươi phải thắng ta đã!" Vừa nói, Quan Trí Dũng đồng thời xuất thủ nắm lấy cổ tay tam đương gia.

Tam đương gia rút tay về mấy lần, nhưng căn bản vô pháp thu hồi, trong lòng kinh hãi, cùng lúc miệng hắn quát lớn: "Muốn chết!" Nói xong bổ một chưởng về phía Quan Trí Dũng.

Trên mặt Quan Trí Dũng lộ ra tia cười nhạt, thực lực người này so với Vương Thắng mạnh hơn một ít, còn so với Thiết Thi còn cách một chút. Muốn đánh bại hắn cũng không phải là việc khó! Nhưng Quan Trí Dũng hiện tại phải cân nhắc một vấn đề rất nghiêm trọng, là làm sao đánh bại hắn nhưng cũng có thể chấn nhϊếp toàn trường?

Trong mắt tinh quang hiện lên, Quan Trí Dũng buông cổ tay tam đương gia hung hăng đẩy mạnh tới. Tam đương gia lùi hai bước, một cước đá tới Quan Trí Dũng.

"Cơ hội tới rồi!" Quan Trí Dũng trong lòng vui vẻ, xoay người một cái, chân chà sát lên mặt đất lui mấy bước, tung ra nắm đấm nhắm vào gan bàn chân tam đương gia đánh tới.

Lấy quyền so với cước, nói theo lý luận Quan Trí Dũng chắc hẳn chịu thiệt thòi, nhưng tình huống thực tế lại hoàn toàn không đúng như thế. Trong lúc đó tam đương gia như bị sét đánh, miệng kêu lên một tiếng đau đớn, lui về phía sau.

Quan Trí Dũng cười hắc hắc, thừa dịp trọng tâm hắn bất ổn, chân trái đá tới bụng hắn. Tam đương gia đã kiến thức sức mạnh của Quan Trí Dũng, lập tức không dám sơ suất vội vã hạ song quyền xuống bảo vệ bụng.

Ai ngờ một cước này của Quan Trí Dũng chỉ là hư chiêu! Chân trái hắn chạm vào song quyền của tam đương gia, mượn lực tung người lên trời, bằng thế đảo quải kim câu cực đẹp đá chuẩn xác vào cằm tam đương gia!

"Muốn khiêu chiến lão đại, ngươi còn phải luyện thêm mấy năm nữa!" Quan Trí Dũng lạnh lùng nói, sau đó một lần nữa quay trở lại đứng ở phía sau Đường Phong.

Lúc này bên trong phòng họp, các vị lão đại kinh ngạc nhìn Quan Trí Dũng. Thân thủ của hắn mạnh hơn tưởng tượng của bọn họ quá nhiều. Ngay cả tam đương gia của Hắc Hổ Hội vốn được xưng là Bất Đảo Kim Cương cũng chỉ vẻn vẹn mấy chiêu đã bại! Ngay cả mắt lão đại Hồng Bang cũng xẹt qua một tia tinh mang! Thân thủ Quan Trí Dũng như vậy, chính là ở Hồng Bang cũng không nhiều lắm. Không ngờ Hoa Hưng Xã nho nhỏ này thực sự là nơi tàng long ngọa hổ!

Trong phòng hưng phấn vui vẻ nhất chính là lão đại Hồng Tinh Xã Trần Hạo Nam. Hắn luôn si mê quyền cước công phu. Thực lực bản thân cũng rất cao, nếu như đổi là hắn, hắn cũng có lòng tin trong vài chiêu sẽ đánh bại tam đương gia của Hắc Hổ Hội, nhưng hắn lại không biết Quan Trí Dũng có ẩn dấu thực lực hay không! Trong lòng hắn càng chờ mong được kết giao cùng Đường Phong!

"Lão đại Hắc Hổ Hội, thật xấu hổ, mong rằng ngươi đừng trách cứ!" Đường Phong hài lòng gật đầu với Quan Trí Dũng, sau đó cười nói với Hắc Hổ.

Hắc Hồ sao có thể nghĩ đến kết quả như vậy? Trong lòng thầm mắng chính mình vì sao không mang theo mấy cao thủ tới. Nhưng sự tình là do lão tam khơi mào, hắn cũng không biết nói gì cho phải, khẽ hừ một tiếng không thèm trả lời.

Nhìn điệu bộ Hắc Hổ như vậy, Đường Phong cười nhạt trong lòng. Một ngày nào đó ngươi sẽ phải mà trả giá cho thái độ của ngươi!

Thu hồi ánh mắt, Đường Phong nhìn thoáng qua chư vị lão đại, cất cao giọng nói: "Khúc nhạc đệm kết thúc, khiến mọi người tốn thời gian rồi. Mong mọi người đừng vì thế mà phiền lòng!"

Vừa dứt lời thì Ma Ngũ và lão Mạc xuất hiện trong mắt mọi người: "Lão đại Tử Thần thật sự không có thủ tín nha. Chẳng phải là sau khi mọi người đến đông đủ mới họp cơ mà sao đã vội quên ta rồi? Chẳng lẽ Tử Thần lão đại căn bản không thèm để Nghịch Thiên Hội trong mắt?" Ma Ngũ cười lạnh nhìn Đường Phong nói.

Đường Phong sớm đoán được Ma Ngũ nhất định sẽ đến. Cơ hội quấy rối tốt như vậy hắn mà bỏ qua mới là lạ! Đối sách đã được Đường Phong chuẩn bị tốt, hơi áy náy cười nói: "Gần đây địa bàn của Nghịch Thiên Hội đột nhiên giảm đi, Ma lão đại cũng chưa cho ta một cái tin chính xác là có đến hay không. Ta còn cho rằng Ma lão đại đang bận việc trong bang chứ. Nếu có chỗ nào chậm trễ xin lượng thứ cho!"

Ma Ngũ bị Đường Phong nhắc trúng chỗ đau, trên mặt co quắp vài cái, hừ lạnh một tiếng ngồi xuống chỗ trống duy nhất còn lại.

Các lão đại khác đều là người nhìn ta, ta nhìn ngươi, rất kinh ngạc khi gặp Ma Ngũ ở chỗ này. Lấy cục diện giữa Nghịch Thiên Hội và Hoa Hưng Xã hiện nay, lão tiểu tử này làm sao dám tới đây? Hắn chẳng lẽ không sợ Hoa Hưng Xã mượn cơ hội này gϊếŧ chết hắn sao? Hiện tại hai bang bọn họ đang ở quan hệ đối địch. Cho dù Tử Thần gϊếŧ chết hắn, người trong giới cũng không thể nói gì được!