Chương 142: Huyết chiến (2)

Hứa Cường liếʍ liếʍ vết máu trên khóe miệng, cười khà khà nói:"Bọn tao là ai hả? Chậc chậc, Nghịch Thiên Hội bất quá cũng chỉ như thế mà thôi. Đến bây giờ còn không biết bọn tao là ai?. Hôm nay lão tử mở lòng nhân từ, trước khi mày chết nói cho mày biết, bọn tao là Hoa Hưng Xã!" Hiện tại Hoa Hưng Xã cùng Nghịch Thiên Hội đã khai chiến toàn diện, cũng không cần phải giấu diếm thân phận mình nữa. Mà huống hồ với tình hình thực tế trước mắt, tổng bộ Nghịch Thiên Hội hội không chừng đã biết rồi.

"Hoa Hưng Xã? Sao tao chưa từng nghe nói nhỉ? Mày cho là tùy tiện bịa ra một cái tên là có thể lừa gạt lão tử?" Tà Long tức giận nói, hắn ghét nhất bị người khác lừa gạt, nhất là với tình huống như hiện tại. Bản thân hắn không phải là đối thủ của tên này, vậy mà đối phương còn lừa gạt hắn! Chẳng lẽ lại muốn sỉ nhục chỉ số thông mình của hắn?

Hứa Cường buồn bực ngoác miệng thật rộng, mẹ nó, xã hội hiện tại là kiểu gì vậy thế? Nói thật cũng chẳng có ai tin! Cái thằng này vậy mà không biết Hoa Hưng Xã? Lẽ nào Hoa Hưng Xã không đáng để trong mắt nó sao? Hứa Cường có chút bực bội, đảo cặp mắt trắng dã khinh hường nhìn Tà Long:"Mẹ kiếp! Bang hội nổi danh như vậy mà mày chưa từng nghe tiếng sao? Nghĩ kĩ lại đi, không phải chúng mày còn phái gián điệp làm con chuột nhắt sống nhiều năm nay ở địa bàn chúng tao sao?" Hứa Cường nhắc nhở đối phương, hắn không chịu nổi việc người khác coi thường Hoa Hưng Xã.

Tà Long suy nghĩ một chút, đôi lông mày nhíu lại, sau đó cả kinh kêu lên :”Bọn mày chính là bang phái mới nổi lên, Hoa Hưng Xã?”

Hứa Cường vừa lòng gật đầu, hăng máu nhìn Tà Long nói : “Đúng. Chính là chúng tao. Vốn dĩ mày còn có thể sống thêm vài ngày, nhưng mày đã đến XA rồi, thì ngày hôm nay mày phải chết!”

Tà Long nhìn vẻ mặt của Hứa Cường, toàn thân run lên, hắn biết, bản thân mình vô luận thế nào cũng không đánh lại Hứa Cường. Nhưng trong lòng hắn cũng rất phiền muộn. Hoa Hưng Xã này nghe nói chỉ có hơn 2000 tiểu đệ, mới thành lập có mấy tháng mà thôi. Cha hắn đã sớm đem trở thành một mục tiêu đơn giản của Nghịch Thiên Hội, không ngờ Hoa Hưng Xã này cũng dám chủ đông tới tỉnh N? Như vậy không phải là lấy trứng trọi đá sao?

“Hừ! Hoa Hưng Xã nho nhỏ làm lót giầy cho Nghịch Thiên Hội Hội chúng tao cũng không xong! Chúng mày hiện tại lại tự vác xác đến tận cửa? Lão tử hôm nay vận khí không tốt, cùng lắm là chết! Nhưng Hoa Hưng Xã chúng mày chắc chắn bị diệt trong tay Nghịch Thiên Hội!” Rất rõ nhận thấy, Tà Long có chút coi thường Hoa Hưng Xã.

Hứa Cường không những không giận mà trái lại còn cười ha ha hai tiếng, nói :”Tiểu tử, trước mắt mày lo cho thân mày đi đã. Tao có thể nói cho mày biết, Nghịch Thiên Hội của chúng mày hết đời rồi! Chúng mày sẽ trở thành đá lót đường cho bước chân hùng mạnh của Hoa Hưng Xã!”

“Giáo quan, phí lời với hắn làm gì? Để lão tử giải quyết hắn!” Thiết Thi lúc này đã tiêu diệt Thiết Mâu, mắt lộ ra tinh quang nhìn Tà Long nói. Hiển nhiên vừa mới cùng Thiết Mâu đánh một trận vẫn chưa làm cho hắn thỏa mãn. Phía trước bị lão đại tàn phá một trận, lúc này hắn rất muốn phát tiết.

Hứa Cường liếc mắt nhìn Thiết Thi nói : “Cút sang một bên, hắn là con mồi của tao!” Nói xong Hứa Cường hét lớn một tiếng ,đánh tới phía Tà Long.

Trong khi đó Đường Phong ở bên này cũng đã gϊếŧ hơn chục mạng. Đám côn đồ còn lại nhìn hắn ngập tràn sự sợ hãi. Tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội Hội thực lực không tệ, chết trong tay Đường Phong cơ bản đều là một ít tiểu đệ của thế lực bản thổ. Mặc dù lúc này tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội Hội chân tay đều đã nhũn cả ra, nhưng vẫn có thể kiên trì vung đao chém về phía Đường Phong. Mà những tiểu đệ của thế lực bản thổ này sau khi nhìn Thiết Mâu, không ít người đã quay người chạy trốn, có nhiều người thậm chí đến cả vũ khí cũng bỏ lại.

Tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội khi nhìn thấy Tà Long dần dần mất đi năng lực chống đỡ, mười mấy tiểu đệ hô to phóng về phía Hứa Cường, ý đồ giải cứu Tà Long

Hứa Cường mới vừa nắm được cổ Tà Long, định kết liễu cái mạng nhỏ của hắn,không ngờ bị tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội một đao bổ đến. Nhíu nhíu đôi lông mày, Hứa Cường đành phải buông Tà Long trong tay ra để né khỏi lưỡi đao sắc bén!

Mấy tên tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội cuốn lấy Hứa Cường, còn những người khác thì cuốn lấy Thiết Thi. Trong đó, một tiểu đầu mục la lớn : “Đường chủ, chạy mau!”

Tà Long nhìn thấy các huynh đệ của mình từng người ngã xuống, hắn biết, thời gian của mình không có nhiều, nếu không đi sẽ không kịp nữa!Tà Long hung hăng nghiến răng, hét lớn: “Hoa Hưng Xã! Tao sẽ nhớ kĩ! Tà Long tao nhất định sẽ không tha cho chúng mày!”

Hứa Cường có chút sốt ruột nhìn bóng lưng Tà Long, nhưng lúc này hắn rơi vào cảnh bất đắc dĩ bị các tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội bám lấy, muốn đuổi theo Tà Long, thì phải nghĩ cách giải quyết đám người này. Nhưng trong thời gian hắn giải quyết những tên này thì ai biết được Tà Long đã chạy đến chỗ nào rồi!

Quay đầu nhìn thoáng qua, Thiết Thi cũng bị mấy tên tiểu đệ vây lấy, còn lão đại đang quần đấu với hơn hai chục tên côn đồ.

Tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội hiên tại tâm cũng đã như tro nguội . Dưới dạng tâm tình như vậy, bọn họ liền đem tất cả ra đánh cược. Loại người nào là đáng sợ nhất? Chính là những kẻ không muốn sống. Tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội lúc này chính là loại người đó.

Trên người Đường Phong vết thương gia tăng không ít, nhưng những vết thương đó chẳng mảy may ảnh hưởng đến sức chiến đấu của hắn, từng đối thủ ngã xuống dưới chân hắn, toàn thân hắn nhuộm đỏ máu tươi. Điều này khiến cho hình xăm nguyên bản đã rất kinh khủng của hắn càng thêm chút quỷ dị.

Hứa Cường cùng Thiết Thi giải quyết mấy tên côn đồ cuốn lấy mình xong, vội vã xông lên trợ giúp Đường Phong. Đường Phong một tay nắm lấy cánh tay một tên tiểu đệ Nghịch Thiên Hội, dụng lực kéo hắn tới trước người mình, tay phải vươn ra nắm lấy cổ hắn, nâng bổng hắn lên. Nhe răng cười một tiếng, Đường Phong xuất lực bóp một nhát, cuống họng tên này tức thì lệch sang một bên, tắt thở.

Cảm giác bên sườn mình có người huy đao chém đến, Đường Phong cau mày, tay trái đoạt lấy cương đao mà tên tiểu đệ Nghịch Thiên Hội đang nắm chặt trong tay, không thèm quay đầu lại, hung hăng chém xuống một đao! Đầu tên tiểu đệ đánh về phía Đường Phong tức thì không rời khỏi thân thể, rơi xuống mặt đất.

Trong lúc đám người Đường Phong đang chiến đấu thì Quan Trí Dũng cũng không nhàn rồi. Ngày đó Đường Phong nói hắn cùng Vương Thắng ở lại, giao cho bọn hắn nhiệm vụ gian khổ nhất. Đường Phong biết, chì cần một khi khai chiến ở tỉnh N, Nghịch Thiên Hội không những sẽ điều tra được là do Hoa Hưng Xã gây nên, mà chắc chắc còn thừa dịp XA trống không tấn công vào tổng bộ của Hoa Hưng Xã. Đường Phong không muốn ngọn lửa chiến tranh lan tới XA, ngồi đợi đối thủ xuống tay, không bằng chủ động xuất kích! Bởi vậy, Đường Phong ra lệnh cho Quan Trí Dũng cùng Vương Thắng , khi mình đi rồi thì lặng lẽ dẫn người lẻn vào tổng bộ của Nghịch Thiên Hội ở KF, đợi khi nam bộ khai chiến, bọn họ sẽ tập kích vào tổng bộ của Nghịch Thiên Hội! Có Ám Lang phối hợp, đám người của Quan Trí Dũng sẽ rất thuận lợi tiến vào KF, đồng thời vẫn không khiến cho bất cứ cứ kẻ nào chú ý.

Làm vậy tuy rằng rất nguy hiểm, vì KF dù sao cũng là tổng bộ của Nghịch Thiên Hội, được bảo vệ tương đối mạnh hơn so với các thành thị khác, mà thành viên của Nghịch Thiên Hội ở đây đại bộ phần là thành viên kinh doanh. Nhưng làm như vậy rõ ràng có lợi. Bọn họ không chỉ có thể ngăn chặn Nghịch Thiên Hội, khiến chúng không thể tiếp viện Nam Bộ, hơn nữa còn có thể làm cho Nghịch Thiên Hội thêm khẩn trương. Chờ khi phía nam bị san bằng, Nghịch Thiên Hội muốn thu hồi lại thì đã khó lại càng thêm khó!

Nhằm mục đích đảm bảo an toàn, Quan Trí Dũng còn tìm tới Thân Chính Hoán, bản lĩnh ám sát của tiểu tử này đang dần dần hoàn thiện. Có hắn ở đây, toàn bộ cao tầng của Nghịch Thiên Hội đều sẽ bị uy hϊếp.

“Thứ Đao, các tiểu đệ đã hành động dựa theo kế hoạch rồi, chúng ta có nên đến góp vui một chút không? ”

"Ừm, có lẽ bọn lão đại bên kia đã bắt đầu hành động rồi, hiện tại thành viên tổng bộ của Nghịch Thiên Hội không đến 3000 người, Chúng ta cẩn thận một chút có thể hoàn thành nhiệm vụ lão đại căn dặn. Mày đi đi, nhớ kỹ lời lão đại, quan trọng nhất là bảo mệnh!" Quan Trí Dũng nhìn Vương Thắng thản nhiên nói

Lần này đến đây, bọn họ mang đến tổng cộng 800 tiểu đệ tinh anh, muốn dựa vào bọn họ để diệt Nghịch Thiên quả thực giống như chuyện đùa. Đường Phong chỉ giao cho bọn hắn nhiệm vụ ngăn chặn Nghịch Thiên Hội, làm cho Nghịch Thiên Hội có chút cố kỵ không dám vong động! Muốn tiêu diệt Nghịch Thiên Hội, 800 tiểu đệ của Hoa Hưng Xã căn bản không đủ, cần phải gây ra phiền phức, ngăn chặn Nghịch Thiên Hội từ phía sau, sau đó chỉ cần sử dụng hợp lý 800 tiểu đệ là được!

“Mày không đi sao?” Vương Thắng có chút kỳ quái nhìn Quan Trí Dũng

Quan Trí Dũng lắc đầu, cười thần bí nói : “Tao còn có việc quan trọng hơn phải làm”

Vương Thắng gật đầu, quay người rời đi.

Đợi sau khi Vương Thắng rời đi, Thân Chính Hoán từ trong toilet đi ra, nhìn Quan Trí Dũng cười hắc hắc nói :”Sư phụ, chúng ta cũng nên bắt đầu hành động thôi. Chỉ cần gϊếŧ chết một hai cao tầng của Nghịch Thiên Hội, những người khác tuyệt đối sẽ nơm nớp lo sợ.”

Quan Trí Dũng gật đầu, từ dưới giường lôi ra hai cái rương lớn, bên trong có gì căn bản không cần đoán. Với hai người bọn hắn, bên trong ngoại trừ súng bắn tỉa thì còn có thể là cái gì?

Tất cả tựa hồ đều rất thuận lợi, tại phía nam, XY, Nghịch Thiên Hội sẽ triển khai chiến đấu kịch liệt với lực lượng bản thổ, mà đám người Hoa Hưng Xã ngay khi song phương đều đã tổn hao lực lượng sẽ bất chợt xuất thủ. Cùng lúc đó bên trong 6 thành thị khác, cũng có không ít thế lực bản địa thành bia đỡ đạn, hơn nữa số người quay lại nơi này của Nghịch Thiên Hội cũng không nhiều. Cho nên Hoa Hưng Xã thương vong sẽ giảm xuống, hơn mười người tử vong, hơn một trăm người khác bị thương. Thành tích như vậy cũng đã rất không tệ rồi! Chí ít so với số người thương vong mà Đường Phong dự tính lúc đầu đã giảm đi rất nhiều!

Trong khi đó tại phía bắc tỉnh N, sào huyệt của Nghịch Thiên Hội ở bên trong thành KF, tiểu đệ của Hoa Hưng Xã đã xuất hiện bên trong các tụ điểm ăn chơi của Nghịch Thiên Hội, nhiệm vụ của bọn họ chỉ là gây rối, gây thêm phiền toái cho Nghịch Thiên Hội.

Ở bên trong tổng bộ của Nghịch Thiên Hội, Ma Ngũ rầm rầm đập bàn quát :"Mẹ nó, không ngờ lại là Hoa Hưng Xã!" Ma Ngũ thực sự rất không hiểu, thực lực của Hoa Hưng Xã so với Nghịch Thiên Hội hoàn toàn không cùng đẳng cấp, vì sao những người này có gan đến như vậy, dám vuốt râu hùm của Nghịch Thiên Hội ? Vừa nhận được điện thoại của con trai, hắn còn tưởng rằng mình nghe nhầm!

“Lão đại, việc cấp bách hiện tại là đánh đuổi Hoa Hưng Xã ra khỏi tỉnh N, sau đó tiêu diệt bọn hắn. Bằng không chúng ta sẽ mất hết mặt mũi với người trong giới mất?” Đường chủ Báo đường lớn tiếng nói.

Ma ngũ hừ lạnh một tiếng nói : “Cái này còn cần mày nói sao?”

Vừa mới dứt lời, điện thoại di động của mấy người đang ngồi cùng lúc vang lên, đôi lông mày họ nhíu lại, nghe tiểu đệ bên đầu kia báo cáo xong, người nào cũng nổi giận đập bàn lớn tiếng chửi bới.

“Làm sao vậy? Con mẹ nó lại xảy ra chuyện gì rồi?” Ma Ngũ sắc mặt bình tĩnh hỏi.

“Lão đại, không có chuyện gì nghiêm trọng, chỉ là mấy tên côn đồ đui mù gây rối trong vùng của chúng ta mà thôi.” Một người phụ trách trong đó nói.

"Mấy khu bên ta cũng vậy, chẳng có gì đáng lo, bình thường sẽ có vài tên côn đồ không biết sống chết gấy rối, giáo huấn một chút là được." Một người phụ trách khác nói thêm.

Ma Ngũ cau mày, tức giận nói :”Một đám ngu! Mẹ nó, làm gì có chuyện như thế được? Khốn kiếp, nhất định là có chuyện rồi!”

“Báo Tử, bây giờ mày dẫn người tới bắt đám gây rối đó cho tao! Phải bắt sống, hừ, nếu như tao đoán không sai, đây nhất định là do Hoa Hưng Xã giở trò quỷ!” Ma Ngũ nhìn Con Báo nói

Báo Tử gật đầu, đứng lên đi ra khỏi biệt thự. Ai ngờ hắn vừa rời đi, thì một âm thanh trầm muộn vang lên. Ngay sau đó, Báo Tử kêu một tiếng thảm thiết, thân thể mềm oặt ngã xuống đất.

“Không xong rồi! Có tay súng bắn tỉa!” Lão Mạc nghe được tiếng súng vang lên liền hô to. Đáng tiếc đã muộn : “Ai, Báo Tử có thể đã toi rồi!” Lão Mạc thở dài nói.

Khuôn mặt Ma Ngũ trở nên dữ tợn, tay súng bắn tỉa của người ta mò đến chặn ngay ở cửa, tin tức này mà truyền ra ngoài thì Nghịch Thiên Hội còn chút mặt mũi nào nữa? “Lão Mạc, gọi người của mày giải quyết tên bắn tỉa kia cho tao!” Ma Ngũ gào lên.