Chương 28: Phán Quyết

Mặc dù ban thưởng quân công mà Chris nói cực kì mê ngươi nhưng Đỗ Địch An vẫn rất tỉnh táo bỏ qua suy nghĩ nhận thưởng, hắn không chắc liệu Quang Minh Kỵ Sĩ có tra được manh mối quan hệ gì với hắn trong mật thất của vị luyện kim thuật sĩ đã chết kia không.

Mặc dù hắn đã đốt trụi nơi đó nhưng vết tích vụ nổ sẽ không biến mất, nếu như sau khi hắn lĩnh thưởng rồi được đưa tới trước mặt Quang Minh Kỵ Sĩ để tiến hành tra hỏi thì sẽ khó tránh khỏi bị lộ ra sơ hở.

Mà bên trong ống quần của hắn còn có bản chép tay luyện kim thuật kia, một khi bị điều tra ra thì hậu quả khó mà lường được, lúc này hắn chỉ muốn cách những Quang Minh Kỵ Sĩ đó càng xa càng tốt.

Nghĩ đến đây không khỏi thầm cười khổ, sớm biết như này thì mình đã không giữ lại bản chép tay đó, hiện tại lên nhận thưởng quân công rồi kiếm một lý do thoát thân, cố gắng chút là có thể qua mắt được rồi.

“Cơ hội trở thành kỵ sĩ a.....”

Đỗ Địch An thở dài từ đáy lòng, đau lòng vô cùng nhưng vẫn cắn răng bỏ qua, không nghĩ về nó nữa.

- Địch An, tốt quá rồi......

Rage tràn đầy hưng phấn, vừa định nói tiếp thì bị ánh mắt nghiêm nghị của Đỗ Địch An ngăn lại.

Ba người Mig, Sam, Rage không khỏi sững sờ, nhưng mà trải qua mấy tháng ở chung và thêm mười ngày cùng tôi luyện sinh tồn thì giữa bọn họ đã sớm phối hợp ăn ý, một ánh mắt của Đỗ Địch An cũng đủ để truyền đạt suy nghĩ, chỉ là bọn họ không khỏi nghi hoặc trong lòng, đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở a, có thể nói đây là một con đường bằng vàng rộng thênh thang đã được đưa đến dưới chân của Đỗ Địch An, đại biểu cho thân phận tối cao của bình dân, mà hắn chỉ cần bước lên một bước là được !

Đây chính là điều mà nhiều người tha thiết mong ước a !

Nhưng mà dưới ánh mắt của Đỗ Địch An, ba người họ liếc nhau một cái, vẫn là không nói gì, trong khoảng thời gian ở chung thì bọn họ đã sớm tin tưởng Đỗ Địch An, mặc dù cảm thấy vô cùng khó hiểu nhưng mà cũng không có ngăn cản lựa chọn của hắn.

Chris nhìn thấy cả đám người không có phản ứng gì thì khẽ nhíu mày, đúng lúc này bỗng có một giọng nói vang lên.

- Ta, là ta !

Người lên tiếng là một cậu bé lùn lùn, tay đang giơ lên, thần sắc có chút khẩn trương.

Chris thở nhẹ một hơi, nhìn chằm chằm vào hắn một hồi, mỉm cười nói.

- Chúc mừng ngươi, khen thưởng sẽ được Thác Bố giám quan ghi chép vào hộ tịch của ngươi, hiện tại thì để chúng ta thưởng thức xem Quang Minh kỵ sĩ trừng phạt ác ma như thế nào a.

Nàng vừa dứt lời thì một người liền chậm rãi bước ra khỏi xe ngựa màu trắng đen to lớn, đó là một người trẻ tuổi mặc áo giáp trắng bạc toàn thân, tướng mạo tuấn lãng dáng người thẳng tắp, áo giáp nhẹ nhàng rung động theo bước đi của hắn phát ra âm thanh êm tai tràn đầy mị lực.

Ánh mắt của tất cả hài tử đều lộ ra vẻ kích động, quý tộc tương đối kiêu ngạo chứ bình dân thì vô cùng sùng bái Quang Minh kỵ sĩ chính nghĩa và nhân từ.

Đỗ Địch An nhìn qua vị Quang Minh kỵ sĩ trẻ tuổi kia, trong đầu thầm suy sư lại sự tình lúc trước, chẳng lẽ luyện kim thuật sĩ mà Chris nói không phải là vị mà mình gặp phải ? Hoặc là câu bé lùn lùn kia đang mạo danh mình để nhận thưởng ? Mặc kệ là thế nào thì Chris hình như cũng không có ý định muốn kiểm tra lại, chỉ cần có người thừa nhận thì sẽ tin, điều này không khỏi khiến cho hắn có chút hối hận, biết sớm thế này thì hắn đã lên nhận thưởng, chỉ có thể trách mình suy nghĩ quá nhiều.

Hắn thầm thở dài, biết đã không có duyên với phần thưởng này và chỉ có thể chấp nhận, bất kể thế nào thì mạng cũng chỉ có một mà thôi, cẩn thận một chút sẽ không sai, về phần quân công....Hắn lắc lắc đầu, không nghĩ về việc này nữa.



Lúc này, vị Quang Minh kỵ sĩ trẻ tuổi kia đã đi tới trước mặt luyện kim thuật sĩ kia, trên mặt hắn mang theo nụ cười thản nhiên, chậm rãi rút ra bội kiếm kỵ sĩ bên hông ra giơ lên cao, ánh nắng chiều lên thân kiếm phản xạ ra hào quang bảy màu.

- Ta, Melk, lấy danh nghĩa Quang Minh Thần, phán quyết ma quỷ !

- Quang minh cuối cùng sẽ xua tan tất cả hắc ám!

Hắn nhẹ nhàng ngâm xướng, tụ lực vào bội kiếm trong tay, bỗng nhiên chém mạnh xuống.

Phốc một tiếng, vị luyện kim thuật sĩ đã sớm thoi thóp kia lập tức bị chém bay đầu, máu từ cổ phun ra ngoài, thân thể lập tức ngã xuống đất, máu tươi không ngừng chảy vào trong đất cát.

Một màn máu tanh như vậy dọa không ít hài tử phải lui lại một bước, nhưng mà rất nhanh thì bọn chúng liền hưng phấn trở lại, hét lớn lời nói được in ngoài bìa của Quang Minh Điển.

- Quang minh cuối cùng sẽ xua tan tất cả hắc ám!

Câu nói này không ngừng vang lên, dần dần chỉnh tề lại, quanh quẩn trên toàn bộ hoang mạc.

Đỗ Địch An không muốn bị phát hiện khác thường, cũng nhẹ hô lên theo, chỉ là trong lòng thầm nói.

“Chẳng lẽ các ngươi không nhìn ra được máu đang chảy trong huyết quản của người kia cũng đều là màu đỏ tươi như các ngươi sao !?”

Ở thế giới này, công khai thẩm phán phạm nhân là sự tình rất thường gặp, mỗi khi Sở Thẩm Phán phán quyết tội nhân có tội ác tày trời thì đều sẽ có vô số người vây xem, có lẽ trong cái thế giới mà việc giải trí nó rất đơn điệu thì đây cũng được gọi là một loại “náo nhiệt”.

Sau khi vị Quang Minh kỵ sĩ Merk kia phán quyết xong luyện kim thuật sĩ thì liền lau sạch bội kiếm, quay người rời đi.

Đỗ Địch An và những hài tử khác dưới sự hộ tống của Chris và Tobel thì được xe ngựa màu đen kéo về khu đặc huấn Thập Hoang Giả.

Trở lại phòng ngủ, tất cả mọi người đều có cảm giác sao mà căn phòng nhỏ đã từng như là rách rưới đơn sơ này lại ấm áp, kiên cố đến thế.

.....

.....

- Nghe nói lần này tổng cộng bắt được tám luyện kim thuật sĩ.

Da Sani dựa lên trên ghế êm ái, cười mỉm.

- Đây chính là công huân mà ngay cả ta cũng ghen tị a, ngươi là người phối hợp hành động lần này, cũng có thể được chia một chén canh, chắc chắn chờ nhóm đặc huấn này kết thúc trở về thì ngươi liền sẽ được đề bạt đến trường đào tạo Liệp thú giả, đến lúc đó ngươi sẽ được nếm mùi đau khổ khi quản giáo đám “quái vật” kia.

Tobel cười khổ, nói.

- Ngài cứ nói đùa, chuyện này đối với ngài mà nói thì chẳng khác gì mưa bụi cả, lần này công lao chủ yếu đều thuộc về vị thiên tài của gia tộc Mel kia, hôm nay hắn còn hành quyết một tên nhị tinh luyện kim thuật sư trước mặt mọi người.



- Xem ra gia tộc Mel sẽ quật khởi trở lại.....

Khóe miệng Da Sani lộ ra vẻ tươi cười.

- Nghe nói có một vị tam tinh luyện kim thuật sĩ bị luyện kim thuật sĩ khác gϊếŧ, có đứa bé trốn thoát từ chỗ của hắn đúng không ?

- Không sai.

Tobel thổn thức.

- Đứa bé kia đã bị Chris thẩm vấn, hẳn là sẽ tìm được chút manh mối gì đó, có thể gϊếŧ chết tam tinh luyện kim thuật sĩ hơn nửa phải là một vị luyện kim thuật sĩ khác, từ lời giải thích của Quang Minh kỵ sĩ mà nói thì hiện trường bị một loại lực lượng ma quỷ đáng sợ phá hủy, chỉ mong không phải là tứ tinh luyện kim thuật sĩ.

Da Sani hơi nheo mắt lại.

- Tứ tinh luyện kim thuật sĩ đã lâu rồi không có hoạt động bên ngoài, nếu như có tứ tinh luyện kim thuật sĩ ở trong hoang mạc này thì tỉ lệ cao rằng các ngươi và nhóm Quang Minh kỵ sĩ này sẽ đều không về được.

Tobel khẽ hít sâu một hơi, cười khổ.

- Nếu lần sau lại có chuyện như này, hi vọng ngài có thể sớm thông báo cho ta một chút, miễn cho ta mơ mơ màng màng như này.

Da Sani ngáp một cái.

- Ta mệt rồi, ngươi đi làm việc của mình đi.

Tobel cười khổ, chỉ có thể cung kính lui ra.

....

....

“Lịch Cự Bích năm 291, mùa mưa tai họa.”

“Thí nghiệm đã được chuẩn bị ổn thỏa, ta đã triệt để nắm giữ cấu tạo của thân thể con người, hôm này ta sẽ dùng thân thể của chính mình để tiến hành thí nghiệm, nhanh thôi, tên ta – Ross Adrian sẽ được khắc vĩnh viễn trên luyện kim điện đường, đời đời bất hủ, mà ta cũng sẽ trở thành tạo vật chủ mới......”

Lúc mà xung quanh không có ai, Đỗ Địch An lén lút đọc bản luyện kim bút kí, một chương này ghi chép lại việc vị luyện kim thuật sĩ kia dùng chính thân thể của mình để tiến hành thí nghiệm, từ nét chữ có thể lờ mờ thấy chút run rẩy, có thể thấy được hắn đang hưng phấn và kích động cỡ nào lúc đấy.

Dịch: Ám Hỏa Ma Đế.

Biên: Khangaca.