Sau khi trở lại căn cứ, đám người Đỗ Địch An lập tức thấy vô số thân ảnh đứng trên một mảnh đất cát hoang vu, bọn họ đều là những học sinh cùng tham gia khảo hạch, mặc dù số lượng ít hơn nhiều so với lúc trước nhưng vẫn phi thường khả quan.
- Không ngờ lại có nhiều người thông qua như vậy!
Migcan giật mình nói.
Đỗ Địch An cũng giật mình, bất quá rất nhanh liền bình thường trở lại. Mặc dù những đứa trẻ có mặt ở đây đều đến từ từng gia đình khác nhau, nhưng dưới sự tập huấn của Tobel, cho dù là gầy yếu hay mềm lòng đều thuế biến rực rỡ hẳn lên, nhìn chung thể chất của mọi người cũng không chênh lệch quá lớn, người đứng hạng nhất cùng người đứng cuối cùng tuy cách nhau đến mấy trăm người nhưng nếu đơn thuần chỉ so về thành tích cũng chỉ chênh lệch mấy phút mà thôi.
Hơn nữa khảo hạch sinh tồn lần này, sức bền chỉ là mang tác dụng phụ trợ, chân chính có thể trợ giúp bọn họ sống sót vẫn là dựa vào đầu óc cùng vận khí.
- Không ngờ lại có nhiều người lợi hại như vậy.
Migcan, sam và Rage có chút cảm khái,
- Vốn cho rằng chúng ta đã đủ chăm chỉ, đủ liều mạng, không ngờ tới những người khác cũng không chịu thua kém.
Những đứa trẻ khác cũng giật mình, trải qua sinh tồn mười ngày trong hoang mạc, mỗi người đều cảm nhận được sinh tồn gian nan, vốn cho là mình có thể cắn răng ngoan cường sống sót đã là kỳ tích, không nghĩ tới những người có thể sáng tạo cái gọi là "kỳ tích" lại nhiều như thế.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều ý thức được, trên thế giới này, mình không phải là người đặc biệt nhất, nếu muốn được chú ý chỉ dựa vào cố gắng là không đáng kể, còn phải liều mạng gấp mười gấp trăm lần mới được!
Mặt trời lăn về phía tây, đến khi chiếc xe lạc đà cuối cùng trở về, tất cả những người thuận lợi thông qua khảo hạch đều đã đến đông đủ.
Lúc này, một cỗ xe ngựa màu đen to lớn rông đuổi đến ngừng ở trước mặt mọi người, có hai người từ trên xe nhảy xuống theo thứ tự là Tobel cùng vị huấn luyện viên nữ Chris. Sau khi bọn họ xuống xe liền xoay người vén rèm lên, chỉ nghe tiếng xiềng xích va đập vang lên đinh đang, một thân ảnh vặn vẹo bị đẩy xuống dưới, ngã quỵ xuống đất bành một tiếng.
Tobel cùng Chris không có khách khí, thô bạo quăng người này xuống trước mặt đám trẻ.
Trong chốc lát, bầu không khí trở nên yên tĩnh.
Lúc Đỗ Địch An nhìn thấy thân ảnh này thì con người thít chặt lại, bàn tay nắm chặt lấy ống tay áo vì khẩn trương, mồ hôi lạnh chạy xuống ròng ròng, không ngờ thân ảnh bị xiềng xích trói lại kia lại là một vị luyện kim thuật sĩ! Người này cùng lão già lưng gù bị hắn gϊếŧ đều chung một phe phái luyện kim thuật sĩ "sinh mệnh", hơn nữa hắn cũng dùng chính thân thể mình để tiến hành sinh hóa cải tạo!
Nhưng vị luyện kim thuật sĩ này còn đáng sợ hơn!
Thân thể khôi ngô, đằng sau lưng mọc ra một đuôi rắn đang không ngừng vặn vẹo, trên khuôn mặt là lít nha lít nhít những viên thịt lồi, ở cổ tay trái thì nhô lên một cây dao găm bằng xương cực kỳ sắc bén, nhưng dòa người nhất lai là chỗ ngực của đối phương, nơi đó bị vỡ ra và từ bên trong có thể nhìn thấy vô số răng nanh bén nhọn!
Thứ này đã không thể gọi là "Người" nữa rồi!
Tất cả mọi người đều ngây người.
Có những đứa trẻ chưa từng gặp luyện kim thuật sĩ, mở to hai mắt với biểu lộ khó tin nhìn "Quái vật" trước mắt.
Tobel vẫn đang quan sát mọi người, cười nhạt một tiếng, nói:
- Đầu tiên ta muốn chúc mừng các ngươi đã thông qua khảo hạch sinh tồn lần này, có thể "được" ta tiếp tục chà đạp thêm sáu tháng. Tiếp theo có một số việc các ngươi cũng nên biết.
Nói xong, hắn một cước giẫm lên người tên luyện kim thuật sĩ kia, nói:
- Thứ này chính là luyện kim thuật sĩ mà cha mẹ các người từng khuyên bảo nhắc nhở, bọn chúng là ma quỷ sứ đồ!
Đám trẻ một mảnh xôn xao, không nghĩ tới bọn họ từ nhỏ đến lớn vẫn thường nghe ác ma do cha mẹ nói vậy mà thật sự tồn tại, hơn nữa còn xuất hiện ở trước mắt, nhất thời trong đầu đám trẻ hiện lên đủ loại truyền thuyết về tội ác của "Luyện kim thuật sĩ", mỗi một câu chuyện đều khiến người nghe không rét mà run, mà cái "Người" trước mắt đang vặn vẹo thân thể chính là bằng chứng tốt nhất —— đây chính là hóa thân của ác ma!
- Lần này, địa phương các ngươi tham gia khảo hạch lại xuất hiện "Luyện Kim thuật sĩ" ẩn nấp, dẫn đến không ít người ngoài ý muốn bị đào thải.
Lúc này, Chris đứng dậy, khuôn mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nói:
- May mắn là không xuất hiện thương vong, mà đáng mừng hơn chính là có không ít người gặp được "Luyện kim thuật sĩ" chẳng những không bị hù dọa, ngược lại phấn khởi phản kháng, hiệp trợ Quang Minh kỵ sĩ chế phục luyện kim thuật sĩ.
Nàng đưa tay chỉ, nói:
- Anh bạn trẻ này chính là một học sinh đã phối hợp Quang Minh kỵ sĩ phục kích chế phục luyện kim thuật sĩ đêm qua.
Nghe nàng nói thế, đám trẻ lại một lần nữa xôn xao, vừa sợ hãi thán phục cùng kích động.
Mặc dù Quang Minh kỵ sĩ không lệ thuộc vào quân bộ, nhưng bọn họ là kỹ sĩ Quang Minh Giáo Đình, là tượng trưng cho phẩm đức cao thượng phẩm cùng ý chí thuần khiết, cho dù là quý tộc cũng lấy làm vinh quang nếu được gả cho Quang Minh kỵ sĩ!
- Lại có Quang Minh kỵ sĩ tới.
- Không nghĩ tới trong đám người chúng ta còn có người lợi hại như vậy, có thể hiệp trợ Quang Minh kỵ sĩ bắt giữ tên ác ma này.
- Quá hạnh phúc, nếu để cho ta gặp phải Quang Minh kỵ sĩ thì tốt biết bao nhiêu, thật muốn tận mắt nhìn hình dáng của bọn hắn.
Ba người Migcan, Sam, Rage cảm khái nói.
Những đứa trẻ nói đến đây, mặt mũi tràn đầy hâm mộ, có thể hiệp trợ Quang Minh kỵ sĩ chế tài ác ma, ngẫm lại cũng làm người ta kích động cùng phấn khởi, đây là một chuyện vĩ đại dường nào a!
Chris mỉm cười, nói:
- Trong sự kiện lần này tổng cộng có ba mươi tám người gặp luyện kim thuật sĩ công kích, nhưng trong đó có mười bảy người chẳng những không có thần phục với ác ma, ngược lại kéo dài đến khi Quang Minh kỵ sĩ chạy đến, nhất là tối hôm qua anh bạn trẻ Loria này không những dưới bảo vệ tính mạng dưới sự công kích của luyện kim thuật sĩ, còn vụиɠ ŧяộʍ lưu lại tín hiệu, cũng nhờ đó mới để cho Quang Minh kỵ sĩ thuận lợi truy xét, nhất cử bắt giữ.
- Ở đây ta tuyên bố, tất cả những thí sinh hiệp trợ Quang Minh kỵ sĩ chế phục luyện kim thuật sĩ đều được khen thưởng nhị đẳng quân công, quân công này sẽ ghi lại trong hộ tịch các người, tương lai các ngươi trở thành thủ vệ binh sẽ trực tiếp tăng lên quân hàm Thượng úy, thu hoạch được quyền lợi xin trở thành kỵ sĩ.” “Kỵ sĩ” ở đây chỉ chính là kỵ sĩ trong biên chế quân đội.
Nghe nàng nói thế, tất cả mọi người hâm mộ không thôi.
Kỵ sĩ cùng thủ vệ binh hoàn toàn là hai cái cấp bậc!
Mặc dù quân bộ kỵ sĩ không thể sánh bằng Quang Minh kỵ sĩ của Quang Minh Giáo Đình, nhưng cũng là đối tượng yêu thích của quý tộc, cho dù là một người bình dân đều biết thân phận kỵ sĩ gần như là địa vị tối cao mà bọn họ có khả năng đạt tới, địa vị chỉ hơi kém so với quý tộc, mà kỵ sĩ thống lĩnh có địa vị còn cao hơn quý tộc mấy phần, về phần kỵ sĩ trưởng thì càng không cần phải nói, đó là nhân vật đứng ở đỉnh phong kỵ sĩ, quý tộc nhìn thấy cũng phải khách khí ba phần.
- Ngoại trừ chúng ta đã biết, mười ngày trước, ở cứ điểm bí mật của một vị luyện kim thuật sĩ, Quang Minh kỵ sĩ tìm tới mấy cái dấu chân, căn cứ suy đoán của bọn họ, có người bị vị luyện kim thuật sĩ kia bắt nhưng đã thành công bỏ chạy, không biết là anh bạn nào, xin đứng ra để cho ta ghi vào quân công.
Bỗng nhiên Chris nở nụ cười xinh đẹp nói.
Nghe nàng nói như thế, tất cả mọi người sững sờ, hai mặt nhìn nhau.
Đỗ Địch An lại căng thẳng, trông thấy Rage cùng Migcan, Sam trông lại, chuyện mình trốn thoát khỏi tay vị luyện kim thuật sĩ kia cũng chỉ có ba người bọn họ biết.
Nhìn thấy vẻ hâm mộ và hưng phấn trong ánh mắt ba người, nhưng trong lòng Đỗ Địch An lại nặng nề, hắn biết hơn phân nửa lúc mình chạy đi đã để lại dấu chân, về sau bị Quang Minh kỵ sĩ truy xét đến, chỉ là lúc sau được Rage nhắc nhở, hắn đã tận lực che giấu cho nên không có bị đuổi kịp.
Lúc trước sau khi hắn gϊếŧ chết vị luyện kim thuật sĩ kia liền căn bản không nghĩ phải che giấu hành tung, bởi vì hắn hoàn toàn không ngờ tới Quang Minh kỵ sĩ sẽ xuất hiện, sau đó tận lực che dấu chân cũng chỉ là vì ứng phó Rage mà thôi, giờ phút này ngẫm lại quả thực là may mắn, nếu không phải kịp thời che giấu, chỉ sợ đã sớm bị Quang Minh kỵ sĩ đuổi kịp, bên trong ống quần hắn thế nhưng là cột bản luyện kim chép tay a, nếu là bị tìm ra tư tàng vật phẩm này, không cần nghĩ cũng biết đây chính là tội lớn bực nào.
Editer: ƯngVinh95
Biên: KhangaCa