Vụ Lang Hoa Tra không ngừng tìm kiếm trong rừng, trong bóng tối, máu từ vết thương hắn không ngừng chảy xuống mặt.
Hắn cũng không phải sợ mắt mình bị mù, mà là không biết vận mệnh mình, người phía sau đã dựa vào lưng hắn ngủ rồi, người này hành vi có xu hướng quái đản, xong chuyện diệt khẩu hắn, cũng là chuyện vô cùng có thể, nhưng hắn lại không dám manh động, năng lực người này siêu phàm, hắn không có lòng tin có thể thật sự ám toán gã.
"Tim anh đập nhanh lắm đấy." ngay lúc Vụ Lang Hoa Tra đột nhiên nổi sát tâm, muốn ra sức liều một phen, sau lưng truyền đến một giọng lười nhác, khiến hắn như ngã vào hầm băng, trong nháy mắt tất cả sát tâm liền bay biến.
Tiểu Trương Ca sau lưng hắn ắt cảm thấy chuyện càng lúc càng kỳ quái, vừa nãy lúc vào Bách Nhạc kinh, tất cả đều vẫn bình thường, sao qua một lúc, đội đưa dâu bình thường này, lại trở nên quỷ dị như vậy, người ở đây hành sự đều quái đản như thế sao?
Tiểu Trương Ca chỉ thích người khác nhìn mình không tỏ, không thích nhìn không thấu người khác.
Gã không tin trùng hợp, vừa nãy đi trên đường cùng Trương Hải Kỳ, gã có hơi đứng núi này trông núi nọ, có hơi kích động quá mức, lúc này bình tĩnh lại, cô dâu đó xuống ngựa cắn gã, có khi nào chỉ là trùng hợp, dù sao cả cái chợ chỉ có hành vi của gã khác người, thu hút sự chú ý của cô dâu, gã không phải là định mệnh, chỉ là một người ngẫu nhiên thuận tiện bị chọn trúng.
Cô dâu vô cùng tuyệt vọng, tùy tiện tìm một cọng rơm cứu mạng trên phố.
Nhưng gã nào có giống cọng rơm cứu mạng, vừa nãy ở trên phố trông gã đúng là một tên biếи ŧɦái.
Nếu không phải như vậy, chuyện sẽ trở nên rất khoa trương, gã không tin tùy tiện gặp được một cô dâu, đã có thể có phản ứng với hình xăm của gã, phản suy sự việc, phương thức duy nhất khiến chuyện này hợp lý, chính là tất cả người ở Bách Nhạc kinh, đều biết hình xăm này, tộc trưởng có sức ảnh hưởng cực lớn ở đây.
Nghĩ vậy gã liền hỏi Vụ Lang Hoa Tra: "Hê." gã chồm người tới dưới nách Vụ Lang Hoa Tra, kéo áo mình ra, đánh hỏa chiết tử lên, chiếu sáng vùng ngực mình kéo áo: "Người chỗ các anh biết hình xăm thế này không?"
Vụ Lang Hoa Tra nhìn ngực Tiểu Trương Ca, nhìn thấy hình xăm, gần như trong nháy mắt mặt hắn tái đi, Tiểu Trương Ca lập tức biết được đáp án, đã thấy Vụ Lang Hoa Tra dừng ngựa lại, quỳ xuống: "Tiểu nhân có mắt không thấy Thái Sơn, đại gia lợi hại như vậy, tôi sớm nên nghĩ đến đại gia là người của Phi Khôn Ba Lỗ."
"Phi Khôn Ba Lỗ?" Tiểu Trương Ca ngẫm nghĩ.
Ba Lỗ nghĩa là dũng sĩ, đây là xưng hô trong thần thoại.
Tiểu Trương Ca xuống ngựa, mặc lại áo, "Người chỗ các anh đều quen đại gia Phi Khôn của chúng tôi?"
"Mười dặm tám thôn nơi đây, đều thờ Phi Khôn Ba Lỗ, tín đồ đều xăm hình xăm thế này ở ngực, có chuyện bất bình, tìm bọn họ, Phi Khôn Ba Lỗ sẽ có thể ra mặt." Vụ Lang Hoa Tra cúi đầu nói.
"Hả?"
Tiểu Trương Ca sờ cằm, "Lãnh tụ tôn giáo?" mắt gã sáng lên, "Tộc trưởng không hổ là tộc trưởng, không chỉ đã khai tông lập phái ở đây, thế mà tôn giáo cũng có rồi."
Tất cả đều đã giải thích được, Tiểu Trương Ca sờ sau gáy, "Vậy Phi Khôn Ba Lỗ của các người có trang thờ không?"
"Có miếu, nhiều miếu lắm."
Tiểu Trương Ca gần như sắp bật cười, "Tôi tưởng Trương gia đã toi đời rồi, thì ra, đến miếu Trương gia cũng có rồi."
Gã nhìn nhìn đội ngũ đưa dâu đằng xa, trong lòng chỉ muốn bỏ hết tất cả, lập tức đến miếu xem thử, nhưng Trương Hải Kỳ ở trong đội ngũ, gã nhíu mày: "Vậy đội ngũ đưa dâu này, đã là một chuyện đơn giản rồi." Vụ Lang Hoa Tra đột nhiên nói: "Đúng rồi, cô dâu này, tối nay sẽ qua đêm trong một miếu Phi Khôn."
NOTE: Phi Phi Tỷ said "Hồ sơ Nam bộ ban đầu là Hạ Tuế Thiên 2018, viết được 14 chương thì ngưng dở. Sau đó được Tam Thúc âm thầm đăng lên một trang văn học khác. Bắt đầu lại từ đầu, trở thành một IP độc lập, còn có tên là Thực Nhân Kỳ Hoang hiện chủ nhà chưa rõ phần Hạ Tuế Thiên kia còn được tính không, nên vẫn để lại. "