Chương 14

Bước vào cửa hàng tiếp theo, thì gặp được một nhóm người ồn ào từ trong cửa hàng bước ra.

Hạ Lan Quyết duỗi tay che trán, nắm tay Đường Đường, nghiêng người đi vào cửa hàng.

Đi dạo qua vài con phố, có một cửa hàng trò chơi điện tử gia dụng, trời trưa nắng gắt, Đường Đường đề nghị đi vào hứng gió điều hòa.

Trong đám đông lại nhìn thấy một đám người, Cố Siêu và một vài bạn nam tụ lại chơi điện tử, bên cạnh còn có một đám người đứng xem, thỉnh thoảng còn có tiếng cổ vũ.

“Bọn họ đang chơi cái gì ở đây vậy? Sao náo nhiệt dữ dạ?”

Hai người cũng lặng lẽ chui vào trong đám đông, nhón chân nhìn người chơi đua xe, sau đó Hạ Lan Quyết nhìn chán rồi, đổi một chút xu chơi game, kéo Đường Đường đi chơi đập chuột.

Từ khu trò chơi điện tử ra ngoài, hai người đứng ngốc: “Đi đâu nữa?”

“Xem phim đi?” Đường Đường nhướng mày, "Đã lâu rồi chúng ta không đi xem phim.”

"Được.”

Hai người đi đến một tiệm net gần đó.

Tiền chơi trong tiệm net rẻ hơn tiền xem phim rạp nhiều, còn có ghế lô riêng, có điều hòa, trong tiệm còn có quầy bán bắp rang và hạt dưa.

Đường Đường đi mở ghế lô, Hạ Lan Quyết đi vào WC.

Điện thoại có cuộc gọi nhỡ, Triệu Linh gọi tới hai cuộc, còn gửi tin nhắn hỏi cô mấy giờ về, Hạ Lan Quyết sợ mẹ nghe thấy tiếng bàn phím lách cách xung quanh, không dám nghe điện thoại, đứng ở cửa toilet gửi tin nhắn cho Triệu Linh.

Đúng lúc có người từ toilet đi ra, cũng không nhìn đường, một cao một thấp, hai người "Bốp” mà va vào nhau.

Hạ Lan Quyết “A” thở ra hơi vì kinh ngạc, ôm đầu ngẩng đầu nhìn người đó.

Cố Siêu nhe răng trợn mắt vuốt ngực, thấy rõ người trước mắt, "chậc” một tiếng, cũng rất vui vẻ.

“Là cậu à.”

Khai giảng mới được một tuần.

Mà trong vòng một buổi chiều, gặp bốn lần, cậu ấy đi đâu, cô đi đó.

Cậu ấy mới vừa vào tiệm net, ngồi còn chưa nóng đít, cô cũng đã đi theo tới WC.

Ở trong lớp còn thường xuyên rình xem cậu ấy.

Bị vẻ đẹp trai của cậu ấy làm cho sặc nước miếng, suýt chút nữa liệm luôn rồi.

"Thật trùng hợp.” Cái trán Hạ Lan Quyết tê rần, cắn môi dưới, cảm thấy cũng không nên ngượng ngùng, thản nhiên chào hỏi, "Cậu cũng ở đây à.”

Đúng là trùng hợp.

"Cậu là Hạ Lan Quyết đúng không?” Cố Siêu cười nói, “Không phải họ Hạ Lan, mà là họ Hạ, gọi là Hạ Lan Quyết, tên này khá dễ nhớ.”

“Đúng vậy.” Hạ Lan Quyết cũng cười, “Cố Siêu, tên của cậu cũng rất dễ nhớ.”

"Cậu tới tiệm net làm gì vậy?”

"Tớ và bạn tớ tới xem phim.”

“A —— xem phim à—— khá tốt ——”

Không quá quen, bầu không khí cũng có chút xấu hổ.

Tẻ ngắt.

Hạ Lan Quyết lại cắn môi dưới, liếc mắt nhìn cậu một cái, sờ điện thoại của mình.