Anh lớn hơn cô 3 tuổi là bạn của anh cô. * Năm cô 9t tuổi anh 12 tuổi* " Hàn, em thích anh" "...." * Năm cô 12 tuổi anh 15 tuổi* " Hàn, em rất thích anh" " Nhưng tôi không thích cô" "..." cô quay lưng đi. * Năm cô 15 tuổi anh 18 tuổi * "Hàn, đây là bánh em làm cho anh" cô mỉm cười đưa bánh cho anh. "Tôi đã nói không thích cô, cô đừng làm phiền tôi nữa, như vậy cô ấy sẽ không vui" anh lạnh nhạt nói. " vâng" cô quay đi lặng lẽ rơi nước mắt. * Năm cô 18 tuổi anh 21 tuổi" " Hàn, anh có thể nhận món quà này không " cô cầm 1 hộp quà đưa cho anh. Nhưng anh lại không nhận mà gạt đi làm nó rơi xuống đất. Bộp....chiếc áo sơ mi mà cô dùng số tiền tiết kiệm để mua cho anh rơi ra. " Tôi đã nói cô đừng làm phiền tôi nữa rồi mà". Cô cúi xuống nhặt chiếc áo lên. Mỉm cười nói với anh. " Chỉ cần anh nhận món quà này sao này em sẽ không làm phiền anh nữa" " cô chắc chứ??" "Em chắc" Anh đưa tay nhận chiếc áo mà cô đang cầm rồi nói. " tôi nhận rồi sau này cô đừng làm phiền tôi nữa". "..." Cô không nói gì, chỉ quay đầu bước đi. Có lẽ cô không còn hy vọng gì về cuộc tình đơn phương này nữa. Có lẽ đây cũng là lần cuối cùng anh gặp cô. "Tạm biệt anh, người em từng thương" cô khẽ nói.