Chương 27: Thời gian trôi nhanh

Lúc Hoa Yên tỉnh dậy thì thấy mình đang ở phòng ở biên cương, có Tuệ Ngôn cùng Tri Liên bên cạnh, còn cái người kia đã biến mất, nàng đã nghĩ rằng một giấc mơ đẹp, nhưng khi ngồi dậy cái cảm giác ê ẩm bên dưới thật sự mách bảo nàng đó không giải giấc mơ

Tri Liên thấy công chúa đã dậy nhưng rất nhanh từ bình thường đôi chút đau khổ lại thành xấu hổ trong hạnh phúc, cũng đã đoán được giữa công chúa và phò mã đã xảy ra chuyện gì, "Công chúa, người nên ăn chút gì đi, rất nhanh phò mã sẽ đến đón người"

Tuệ Ngôn nghe vậy cũng mang chút cháo đến, "Công chúa đây", nhìn thần sắc còn tưởng công chúa ôm, "Tri Liên công chúa ốm rồi, sao đây, nơi này không có nữ đại phu không thể để nam nhân đi vào được"

Tri Liên thở dài, "Công chúa không sao, người chỉ là tràn ngập hạnh phúc thôi, chúng ta có đại phu riêng, chỉ cần công chúa có chuyện gì liền sẽ đến không thể nam nhân động vào"

Tuệ Ngôn đôi mắt rưng rưng cảm động, tỷ muội tốt nhất của nàng đã rất chu toàn, vui vẻ ra ngoài để đi ăn

Tri Liên nhìn mắc cười, "Một kẻ tham ăn", xong quay sang công chúa, "Công chúa lần sau đừng quá sức như vậy, người được mang về bởi phò mã, lúc thấy người nô tì đã rất hoảng loạn"

Công chúa Hoa Yên xấu hổ, "Được rồi, bổn cung sẽ không như vậy nữa"

"Chưa nói đến người cùng phò mã náo động Dương Lâm Thành, bây giờ phò mã hiện gán vào cái mác luyến ái nhân, lại bị hoàng thượng triệu về kinh"

"Phò mã không sao chứ"

"Nếu xảy ra chuyện thì đã không đem người về được rồi, đương nhiên không qua được, còn nữa thay đổi toàn hộ lũ tham ô hối lộ, chưa đến 10 ngày nữa sẽ có mặt tại biên cường, đương nhiên là Vĩnh tướng quân cũng đang ra sức tập luyện để cố giữ chân người rồi"

"Nhanh vậy sao"

"Phò mã nói, công chúa bị lao lực nên cho uống thuốc bổ, nên tạm thời ngủ dưỡng tầm 5 tháng, sẽ rất nhanh tỉnh, phò mã còn đoán được ngày công chúa tỉnh, không ngờ loại thuốc bổ thật sự thuốc bổ, có một sinh mệnh nhỏ bên trong công chúa, nên xin người đừng suy nghĩ nhiều hay là tức giận nhiều"

"Trong bụng bổn cung ... có đứa trẻ sao", Hoa Yên kinh ngạc xoa bụng mình

"Vâng đúng vậy, nô tì cảm thấy rất lạ tại sao phải ngủ đến 5 tháng"

"Thật tốt quá, nhưng chưa hỏi ý kiến bổn cung đã tự tiện chứ, tại sao bổn cung phải mang thai chứ?"

"lần ở phủ hai người thật là, ban ngày ban mặt mà quấn lấy nhau còn khiến nhưng người âm thầm theo cũng phải xấu hổ"

"À được rồi Tri Liên chuyện cũng xảy ra rồi, nghe cũng đã nghe rồi, mau nói xem 5 tháng qua phò mã đã làm những gì"

"Sau khi tìm được 20 người thay thế tại chính điện hoàng cung, cũng xử lý xong đám tham quan, cũng lòi ra được vài tội trạng kinh khủng, phò mã lại dính vào cái tin đồn luyến ái nhân nam sủng vậy mà không ít nữ nhân vẫn theo đuôi, thời gian công chúa ngủ có vài lần phò mã bí mật đến rồi cũng nhanh chóng rời đi"

"Tại sao lại bí mật đến? Phò mã của bổn cung chứ có phải tình nhân riêng đâu"

"Nô tì cũng không rõ nữa nhưng nhất định phò mã có chuyện nên mới làm như vậy, thật không hiểu nổi người nữa, nhưng công chúa yên tâm phò mã luôn có chừng mực, sau đó từ các quận huyện khắp cả nước, bộ máy cơ cấu được thiết lập lại, chưa nói đến phò mã đẩy mạnh giao thương khiên cho nền kinh tế phát triển vượt bậc, trong 5 tháng ít ỏi mà số lượng thương gia đến nước chúng ta tăng rất nhiều"

"Còn hoàng muội Tâm Như thì sao?"

"Công chúa đã xuất giá rồi, bởi không có được tình cảm của phò mã nên người đã xuất gia, phò mã hiện đang thành khuôn mẫu của nam nhân, hiện tại người cũng đã xử lý xong mọi việc rồi, đang trên đường đến đây, chỉ có điều tình trạng nơi này nếu như phò mã thấy nhất định sẽ là một trận đánh"

"Tại sao vậy, phò mã rất hiền lành mà"

"Không rõ nữa, phò mã rất hay bộc phát sát khí, khiến cho mọi người sợ hãi, nhiều lần vì mấy tên quan tham kia mà đánh một trận nhừ tử vì không nhận tội trạng rành rành, nói chung phò mã bạo lực lắm"

"Tại sao lại bạo lực?"

"Nếu nô tì biết đã giúp phò mã xử lý rồi, nhưng có lẽ là do thiếu ngủ, căng thẳng quá độ dẫn đến tình trạng đó"

"Thiếu ngủ, căng thẳng? Bồn cung phải đi xem"

Tuệ Ngôn hớt hải chạy vào hô hào, "Công chúa phò mã đến, phò mã đã đến rồi, còn mang theo thánh chỉ nữa"

Cả ba cùng ra ngoài, Hoa Yên trông rõ được khuôn mặt tiều tụy của tiểu Thần, đôi mắt vẫn sáng ngời, mọi thứ vẫn bình thường nhưng có lẽ đôi mắt nàng đã trong thấy nơi cổ có cuộn băng quấn, 'Bùm' tất cả tất thảy được chuyển sang lo lắng, mặc kệ trước mặt bao người, nàng hùng dũng đi đến đưa tay chạm vào nơi được quấn băng, "Tiểu Thần, nơi này là sao?"

Y Thần biết sẽ không giấu được nàng nhưng không nghĩ lại sớm bị phát hiện như vậy, "Chỉ là chút xây xước nhỏ mà thôi, nàng đừng lo"

Duy Trọng hoàn toàn không thích cảnh tình chàng ý thϊếp này, hắn nói với giọng vô cùng tức giận, "Tham kiến phò mã"

"Đứng lên hết đi, đơn giản cái này là hạ lệnh cho Lưu thống soái giao lại ấn soái nơi này cho ta, trong vòng 1 năm ta sẽ trấn thủ toàn bộ biên cương, Lưu thống soái có cần ta nói rõ thêm nữa không?"

Lưu thống soái một đời anh minh nhưng vì nữ nhi của mình mà suýt nữa bán nước, được tha bổng chỉ lấy đi ấn soái, lại còn được phong hầu trở về quê nhà dưỡng tuổi già, mà người nhận lại là một phò mã nứt tiếng, ban đầu còn nghĩ sẽ giao lại cho một nhân tài Vĩnh Duy Trọng chỉ không ngờ đột biên xảy đến

"Phò mã, nếu như giao lại thì mạc tướng nghĩ không có chuyện gì cả nhưng để vạn quân nghe lời người e rằng rất khó phục"

"Chuyện này Lưu phò mã đừng lo vài ngày khổ luyện ắt hẳn sẽ hiểu được nguyên nhân mà thôi"

"Phò mã đây là những chiến sĩ sa trường không thể khổ luyện nhưng ngự lâm quân được"

"Tại sao không chứ, đánh cả bổ đầu của trấn còn đánh không lại chả lẽ lại dùng lượng hơn là chất"

"Lòng quân là vạn người, trăm người xin phò mã đừng miễn cưỡng"

"Ta chỉ cần trăm quân tinh nhuệ không cần vạn quân yếu đuối, với lại chắc Lưu thông soái cũng biết biên cường hay chiến loạn nếu không rèn luyện 10 ngày giữ nhưng chỉ mất mất trong 1 giờ, tình huống được thay đỏi hay không là di chính thời gian này"

"Vậy mạc tướng không giao ấn soái cho người bây giờ"

"Được vậy cứ giao cho ai mà Lưu thống soái tin tưởng"

"Không, mạc tướng sẽ không giao cho người đó, nhưng nếu phò mã khiến vạn quân quy phục thì sẽ sớm nhận được ấn soái của mặc tướng"

"Được, vậy thống soái có thể cấp cho ta 100 quân để rèn luyện, 100 người này sẽ trấn thành sau này cũng sẽ trở thành tướng nên xin thống soái hãy cấp người tốt, ta không cần tuệ căn chỉ cần kiên nhẫn là được"

"Mạc tướng tuân lệnh"

Y Thần bế công chúa đi mặc kệ ánh mắt quân sĩ, "Ta đến đón nàng như đã hứa, nàng đang mang thai đừng bạo loạn"