Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hạ Dài

Chương 20

« Chương TrướcChương Tiếp »
“…”

Vẻ mặt Vu Hạ có chút xấu hổ, vừa mở miệng đột nhiên không biết nên giải thích như thế nào.

Dù sao cũng không thể nói là bởi vì câu đùa vui vớ vẩn kia của Quý Thanh Dư mà cô không nghe rõ lúc sau anh nói gì được.

Tống Dao thấy thế liền đập cốc trên tay xuống bàn, tức giận trừng mắt nhìn bọn họ: “Các cậu thẩm vấn tội phạm à?”

Quý Thanh Dư nhướng mày thu hồi ánh mắt, chân dài đá lên ghế của Giang Bình Dã, cười nói: “Công chúa tức giận rồi, mau dỗ cậu ấy đi.”

Tống Dao không nhịn nổi, hung dữ trừng mắt nhìn anh: “Quý Thanh Dư!”

“Ừm?”

Tống Dao hung hăng trừng mắt nhìn anh: “Nếu cậu lại gọi tớ là công chúa, tớ sẽ không để yên cho cậu đâu!”

Quý Thanh Dư không có thành ý đáp lại: “Đã biết thưa công chúa.”

“…”

Tống Dao đảo mắt, không thèm để ý đến anh, quay sang nói với Vu Hạ: “Hạ Hạ, hôm qua cậu làm xong bài trong đề vật lý chưa, tiết sau là tiết Vật Lý cậu cho tớ mượn chút.”

Vu Hạ lắc đầu: “Tớ cũng chưa làm, tớ chỉ mới làm được một nửa.”

“Tớ làm rồi.” Giang Bình Dã rút tờ giấy kiểm tra vật lý từ trong ngăn bàn ra, đặt lên trên bàn, hào phóng nói: “Xem của tớ đi!”

Tống Dao chưa kịp mở miệng, một giọng nữ quen thuộc vang lên sau lưng: “Chép cái gì, cho tôi chép với?”

Cả lớp im lặng trong giây lát.

Giang Bình Dã vừa quay đầu đã thấy giáo viên vật lý đang đứng phía sau anh.

Có lẽ bọn họ nói chuyện vui vẻ đến mức không nhận ra giáo viên vật lý đã vào lớp, mà Giang Bình Dã là người xui xẻo nhất hôm nay.

Quý Thanh Dư hơi nghiêng đầu, cong môi xem náo nhiệt.

Giang Bình Dã cười gượng hai tiếng: “Cô… Cô Trương, hôm nay cô lại xinh đẹp như vậy, tóc cô mới đi làm đúng không…”

Giáo viên vật lý là một cô giáo đã ngoài 30, yêu cái đẹp và rất thích nghe những lời nịnh nọt của Giang Bình Dã.

Quả nhiên, không đợi Giang Bình Dã nịnh hót xong, cô giáo dạy vật lý đã liếc mắt nhìn cậu: “Được rồi, đừng lắm lời nữa.”

Nói xong, giáo viên vật lý xoay người trở lại bục giảng: “Được rồi, lấy tờ giấy kiểm tra vật lý đã phát ngày hôm qua ra. Hôm nay cô sẽ dạy lớp các câu hỏi trong tờ giấy kiểm tra.”

Dứt lời, trong lớp vang lên tiếng sột soạt của giấy.

Ngay khi Vu Hạ lấy tờ giấy kiểm tra ra trải trên bàn, Quý Thanh Dư quay sang phía cô rồi hạ giọng nói: “Này, thật không?”

Quý Thanh Dư nhìn sang, một đôi mắt đào hoa sáng rực, chăm chú nhìn vào mắt cô.

Có lẽ khoảng cách quá gần, nhịp tim Vu Hạ nhất thời trở nên hỗn loạn, cô mím môi cố gắng bình tĩnh lại, liếc mắt nhìn rồi nhanh chóng dời đi: “Cậu đang nói gì vậy?”

Quý Thanh Dư có chút kinh ngạc: “Vừa rồi cậu không nghe thấy tôi nói chuyện với Giang Bình Dã à?”

Vu Hạ nắm chặt cây bút trong tay, nghiến răng nói dối không biết lần thứ bao nhiêu trong ngày: “Không có.”

“Thật không?”

Quý Thanh Dư cười nhẹ, từ từ thu hồi ánh mắt của mình: “Vậy được rồi.”

Tan học môn Vật Lý, Vu Hạ cùng Tống Dao cứ theo mọi khi ra hành lang hít thở.

“Hạ Hạ cậu nghe nói chưa, cô giáo Ngô hình như đang dư định tìm lớp trưởng.”

Vu Hạ đối với cán bộ lớp gì gì đó đều không có hứng thú, cô lắc đầu: “Thật sao? Cậu nghe ai nói vậy?”

“Giang Bình Dã hồi sáng theo cô giáo Ngô xuống văn phòng rồi trở về nói, đoán chừng đúng khoảng tám chín phần đi.”

Nói xong Tống Dao bĩu môi: “Nhưng mà công việc lớp trưởng này có chút hơi vất vả, sợ là không ai nguyện ý làm.”

Vu Hạ gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Vậy năm trước lớp chúng ta ai là lớp trưởng thế?”

Tống Dao: “Lớp 10 là một bạn nữ, tên là Trương Thiến sau đó học kỳ này phải chuyển sang lớp học văn, cuối học kỳ cô giáo Ngô liền ấn đầu Quý Thanh Dư làm lớp trưởng tạm thời, Quý Thanh Dư không làm, vừa lúc Trương Thiến xuất hiện liền đẩy cho cậu ấy.”

“Học kỳ đầu cậu ấy làm rất tốt, trước đây cậu ấy đã phải hy sinh thời gian của mình rất nhiều để ghi thông tin liên lạc gia đình của từng người. Nhận chức vụ này một năm cô ấy đã chăm chỉ làm việc cho cả lớp, chỉ tiếc phải đi học văn, cũng không biết lần này ai sẽ xui xẻo nhận công việc cực khổ đây.”
« Chương TrướcChương Tiếp »