Tại Đại học Kinh Đô, Hình Tại Vũ và Tống Lạc là đối thủ được cả trường biết đến.
Khi đề cập đến các chủ đề liên quan đến họ, chỉ có học bá cạnh tranh, không nhượng bộ nhau.
Nào ngờ hai người cạnh tranh nhau, sớm đã đến với nhau từ lâu rồi.
Hai người vốn tuân theo quy định, đã đến muộn trong một cuộc thi ở thành phố và thậm chí không thể vào cổng địa điểm thi.
Tống Lạc sợ bị cha mắng, sắc mặt ụ xuống, Hình Tại Vũ người cũng lo lắng bị mẹ mắng lại hỏi kiểu đáng đánh: “Có cần phải muốn sống muốn chết vậy không?”
Tống Lạc không trả lời, Hình Tại Vũ cùng cô ngồi tại địa điểm thi, đến khi trăng lên và mặt trời lặn.
Bình thường Hình Tại Vũ hay tỏ vẻ học sinh ngoan, bây giờ lại cà lơ phất phơ hỏi cô: “Cậu không cảm thấy chúng ta đã quá ngoan sao?”
Tống Lạc đã từ từ lung lay: “Hay là chúng ta thử không ngoan xem thế nào?”
Từ đó, học sinh ngoan trước mặt mọi người sau lưng lại cấu kết với nhau, tận hưởng cuộc sống một cách phóng túng.
Có một lần vào giờ ăn trưa, Tống Lạc và Hình Tại Vũ đồng thời xuất hiện, căng tin vốn dĩ rất náo nhiệt bỗng chốc yên tĩnh ngay lập tức, những bình luận trên trang mạng của trường liền xếp chồng lên nhau, mọi người đều đang muốn xem kịch.
Bạn thân Hình Tại Vũ khuyên cậu rời đi, cậu ta không trả lời mà chỉ đang cúi đầu bấm điện thoại.
Bên này bạn cùng phòng của Tống Lạc, cũng muốn kéo cô rời đi.
Điện thoại nhận được tin nhắn từ người con trai đối diện, Tống Lạc ngẩng đầu nhìn cậu ta cười cười, bạn còn phòng của cô bất an hỏi chuyện gì vậy, cô thảnh thơi trả lời: “Tin nhắn khêu khích.”
Lời nói vừa thốt ra, trên trang mạng của trường mọi người lập tức thảo luận sôi nổi.
Bạn thân của Hình Tại Vũ lập tức hỏi cậu: thật sự không sợ phiền phức xảy ra?
Nghe xong Hình Tại Lạc lập tức cất điện thoại, nghĩ đến nội dung hai người nhắn tin với nhau.
[Tối nay đi đâu?]
Cậu ta chưa kịp trả lời, cô lại nhắn.
[Lại nhà tớ đi.]
Trong lòng nghĩ thầm cô gái cũng thật dám nói, rõ ràng là cô ấy khêu khích trước.
Tại lễ tốt nghiệp, mọi người đều tò mò lúc đó tin nhắn khêu khích cũng Hình Tại Vũ quá đáng lắm đúng không.
Tống Lạc mỉm cười và nói: “Tin nhắn khêu khích không có, thư tỏ tình thì có một thùng.”
Mọi người đều sửng sốt, hai người họ thân nhau từ khi nào?
Trong bức thư tỏ tình mà Hình Tại Vũ viết cho cô:
[Tớ sẽ luôn chung thủy với cậu, giống như Hiến pháp đối với luật pháp chung, có giá trị cao nhất, không một ngoại lệ.]