- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Góp Một Viên Gạch
- Chương 3
Góp Một Viên Gạch
Chương 3
Ban đêm là thời điểm kiếm tiền tốt nhất, những người có tiền ban đêm sinh hoạt phong phú hơn ban ngày, 1 góc khu thương nghiệp đèn đuốc sáng trưng, những gì phồn hoa nhất đều tập trung tại đấy, hội cú đêm của khu nhà hoang cậu ở cũng sắp đến giờ xuất phát.
nhưng khu cậu ở cách đó 3 km lại im ắng vô cùng, Tiểu khuyết không dám đi ra ngoài thời gian này, bởi ban đêm người say rượu, đua xe, hút thuốc phiện rất nhiều, cậu chân cẳng không tốt, cẩn thận thế nào cũng không tránh được.
Hơn nữa nhân tài có thể đảm nhận địa bàn không bao giờ là cậu cả, cậu chỉ cần 2h đúng thức dậy đi lấy nước sạch về thôi.
Lúc chạng vạng toàn bộ khu nhà như trống rỗng, gió từ mọi phương hướng thổ vào, cậu nhanh lấy gỗ vụn ném vào thùng lửa, cậu muốn nấu cơm nhanh hơn chút, vì hai người bây giờ đã đói lả, hơn nữa đang còn rất nhiều người muốn dùng thùng lửa này.
Cái thùng lữa này là Hồng Laox đại đặt mua cho mọi người dùng, ai cũng có thể dùng, lữa không bao giờ tắt, trong tòa nhà lúc nào cũng có người bệnh chết, đói chết hoặc phạm tội bị đánh chết, thông thường những tên du côn sẽ đem người vứt vào thùng đốt, ngọn lửa bập bùng tỏa ra hương vị sặc người, than của nó hôm sau sẽ được đem vào trạm xử lý rác, từ đây không còn dấu vết gì nữa.
Tiểu khuyết lần đầu nhìn thấy cảnh đó, gắt gao ôm cha cậu, sợ tới mức muốn đi khỏi nơi này, ban đêm khóc tỉnh rất nhiều lần, bởi vì cậu khóc ầm ĩ mà cha cậu bị đánh, nằm mất hai ngày mới có thể đi lại bình thường, từ đấy cậu khi thấy cảnh như vậy đều sẽ trốn đi nơi khác, tránh không được thì cố nhịn cho qua, cậu không khóc, không ầm ĩ, dần cậu cũng quen luôn nói chuyện rất nhỏ.
Cơm chiều cậu nấu thêm một ít gạo mới, bởi sáng nay bị hù sợ quá sức, nên cần bồi bổ.
cậu nấu canh củ cải đậu phụ, còn bỏ thêm rong biển, bỏ thêm một thìa tương khuấy vào nồi canh. cậu đút cho Ha Ha từng thìa 1.
sau khi cho Ha Ha ăn no, cậu trộn tất cả cơm với thức ăn lại với nhau, thức ăn nóng hổi làm cậu đổ cả mồ hôi.
ăn cơm no, cậu lấy bìa giấy trải trên nền đất để Ha Ha tập đi, nhóc con ngoan ngoãn để cậu dẫn đi, tuy lắc lư lão đảo, nhưng mỗi bước đều rất chức chắn.
Một lúc sau cậu bắc thùng thuếc nấu một thùng nước nóng, lấy nước lạnh rửa sạch hộp nấu cơm, lại lau qua giường đệm, rèm cũng buộc chắc chắn, làm xong thì nước cũng sôi, cậu đem Ha Ha bến đến bên giường, lột sạch nhóc ra lấy nước ấm lau từ đầu đến gót chân, lao sạch sẽ cậu nhét nhóc vào trong chăn, gói lại kín mít, như vậy sẽ rất ấm.
cậu cũng nhanh chóng cởi sạch, đem quần áo gấp gọn đặt dưới đuôi giường, cậu dùng chút nước còn dư lại lau sạch thân thể, chỗ nào cũng lau, mông cùng tiểu đệ đệ cũng lau sạch sẽ, nhưng duy chỉ có mặt là cậu không lau, bên trong tấm rèm chỉ có một chút ánh trăng, thân thể của cậu trông tái nhợt.
Nước ấm rất thoải mái, cậu nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng lấy trên đầu giường một cái bình to, bên trong có một ít cao mỡ màu trắng, tiểu khuyết lấy ra một ít để vào lòng bàn tay, xoa xoa khắp thân thể, đặc biệt là lòng bàn chân cậu lại bôi nhiều thêm chút, đầu giường còn có nhiều bình, lọ sứ to nhỏ khác, cậu lấy một cao khác có mùi thơm bôi lên hai điểm nhỏ trước ngực, sau lại nâng mông lên bôi bên dưới.
Xong việc vẫn chưa đến 8h, mắt Ha Ha nháy nháy, nó nhìn chằm chằm cậu, cậu nhớ khi xem cha mình bôi cao kia cậu cũng tò mò coi nó là gì, cậu chui vào chăn vỗ Ha Ha ngủ.
Khi nghe thấy âm thanh thở đều, cậu chắc Ha Ha đã ngủ say, cậu mặc quần áo đứng dậy, cậu không thể đi ngủ, cậu cao cao thấp thấp đi đến trước phòng của Lão đại.
"Nhóc què, muộn như vậy tìm ca có chuyện gì?"
Trước cửa có 3 tên đàn ông thô bỉ, thấy cậu nên trêu đùa.
"Tìm Đại Hổ ca" cậu cúi đầu nhỏ giọng nói. Đại hổ gần đây thiếu tiền, cả ngày lúc ẩn lúc hiện.
3 người làm mặt quỷ cười cười, "Chờ ta đi vào hỏi chút"
trong đó một người lảo đảo lắc lư đi vào, người bên ngoài lại châm trọc "Nhóc què, có phải lại không có cơm ăn, ngươi tới chậm rồi, tiểu Khiêu đang ở trong đó"
Câu cúi đầu đứng, làm bộ nghe không hiểu.
Cậu biết tiểu Khiêu là cậu trai nuôi 3 đứa em nhỏ, thân cao khoảng 1m70, dáng người tinh tế, so với cậu còn gầy hơn chút.
Cậu ta thân thể khỏe mạnh, không như cậu lúc nào cũng chậm rì rì, cậu ta động tác nhanh chóng, công việc cũng bận rộn hơn, cho nên gầy hơn cậu.
"Vừa nãy âm thanh kêu to như vậy, lãng như vậy, đại hổ ca nhà chúng ta đúng là lợi hại" một tên khác cũng cợt nhả không ngừng, bọn hắn nói đến nghiện, đặc biệt đệ tử của đại hổ đi vào báo tin, dư lại hai tên là người của Đại Long nên càng làm càn.
Lạch cạch cửa lớn bị đẩy tung ra, Đại hổ đi ra, hai người kia lập tức im miệng, nịnh nọt vây quanh hắn, "Đại Hổ ca"
hắn đối với thủ hạ của mình thì ôn hòa hơn nhiều nên hắn gật đầu xong đi đến trước mặt tiểu Khuyết, "Đại Hổ ca" Tiểu khuyết ngẩng đầu nhìn đại hổ nhẹ nhàng nói " Đệ có việc muốn hỏi"
Đại hổ một tay ôm lấy eo của cậu, ôm cậu lên tầng trên của tòa nhà nơi không có ai, hai người đứng ở góc tường, đại hổ châm điếu thuốc, trong bóng đêm điểm đỏ không ngừng di động "Hỏi đi, chuyện gì?"
"Đại Hổ ca, chúng ta có phải sắp dọn đi không?" cậu vội vàng hỏi
"Nhóc què còn rất thông minh nha, nhìn thấy đội thi công bên đối diện"
đại hổ một tay cầm thuốc, tay còn lại trực tiếp sờ vào trong quần áo cậu, thưởng thức làn da trơn bóng mềm mịn "Trong khu này không ai có được làn da tốt như tiểu Khuyết, những người phụ nữ bên ngoài cũng so không được với đệ"
"Đại Hổ ca, đệ sống ở đây 20 năm, lần đầu thấy có người muốn xây nhà cao tầng ở đây, ở đây cách bãi rác gần như vậy sao còn có người muốn đến?" cậu đem hai tay bắt lấy tay đang sờ loạn của Đại Hổ, đáng tiếc không có tác dụng gì.
"Tiểu Khuyết, đệ đem mặt lau sạch." Đại Hổ không trả lời, trầm thấp nói một câu không thể hiểu được.
"Đại, Đại Hổ ca." Tiểu Khuyết co rúm lại, "Không có nước".
Đại Hổ không nói một lời, xuống lầu cởϊ áσ sơ mi, ở thùng nước nhúng ướt, lại đi lên, đưa cho Tiểu Khuyết.
Tiểu Khuyết phát run cầm áo sơ mi, nhìn đến đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm mình của đại hổ, ánh sáng cuối cùng của tàn thuốc phát ra màu hồng. Tiểu Khuyết nhớ tới cha dặn cậu phải để cho mặt thật dơ bẩn, cậu dúi đầu vào vải bông, hương vị thuốc lá chui vào mũi.
Đại Hổ hai tay ôm Tiểu Khuyết đi vào chỗ cửa sổ trống, nơi này ánh trăng sáng hơn, hắn có thể thấy rõ ràng.
Tiểu Khuyết quay đầu lại theo cửa nhìn thấy mặt đất đen xì bên dưới, giống như ngã xuống là có thể nuốt hết cậu. Mà ký túc xá đối diện cũng có thể xem đến rõ ràng, bọn họ bên kia có điện, ánh đèn sáng tỏ.
Đại Hổ xoay mặt Tiểu Khuyết lại, chuyên chú nhìn. cậu đưa lưng về phía cửa sổ, chỉ cần cử động là cậu có thể rơi xuống, cậu gắt gao tới gần Đại Hổ.
Đại Hổ thấp giọng thong thả nói, "Nơi này rất nhanh sẽ trở nên phồn hoa, tiểu khu, cao ốc đều sẽ xây lên. đất cũng đắt lên gấp trăm lần, càng không ngừng tăng lên, chúng ta đều phải dọn đi, ngày mai sẽ có chủ đầu tư tới xem."
Đại Hổ nhìn khuôn mặt tinh xảo của cậu, so với lúc còn là cậu nhóc càng xinh đẹp hơn, hắn dùng tay sờ sờ lông mi Tiểu Khuyết, Tiểu Khuyết sợ hãi chớp chớp mắt.
"Chúng ta, chúng ta muốn đi đâu, tất cả mọi người đều có thể dọn đi sao?" Tiểu Khuyết bị Đại Hổ nhìn đến không được tự nhiên.
"Không, người hữu dụng mới có thể đi." Đại Hổ tàn nhẫn nói, Tiểu Khuyết có hữu dụng hay không, do hắn định đoạt. Hắn làm Tiểu Khuyết kéo áo đến cổ, lộ ra thân thể trắng tinh phát sáng, Đại Hổ vùi đầu liếʍ láp.
"Là đi địa bàn của Đại Long sao?" Đại Long không muốn nhận người nhặt rác, hắn cho rằng người giống Tiểu Khuyết nuôi chỉ lãng phí lương thực, tốt nhất là mổ bụng bán nội tạng là tốt nhất. May mắn Hồng lão đại hiện tại còn chưởng quản nơi này, bằng không Tiểu Khuyết hoặc Ha Ha đều bị lấy nội tạng.
"Đại Long?" Đại hổ nghe thấy tên này, ngẩng đầu lên không hôn tiểu khuyết nữa, sắc mặt đen tối, hắn dùng tay bóp nắn hai điểm trước ngực cậu, kinh miệt nói "cha đang còn sống, hắn có địa bàn, có thủ hạ, tiền tài cái gì cũng có, đúng là lợi hại"
Đại hổ ban sáng đã phát tiết trên người tiểu Khiêu, tối lại cùng huynh đệ chơi, hiện tại thấy tiểu khuyết vẫn muốn nhào vào, nhưng thân thể lại không thấy phản ứng, đành phải tăng thêm lực trên tay, hắn như kìm sắn, nắn bóp khiến cậu đau đến kêu lên.
"Đại Hổ ca, khi đổi địa bàn, mang theo đệ cùng tiểu bảo bảo đi cùng" thân thể cậu đau đớn, chụi đựng đau mà khẩn cầu, tay cũng không giám ngắn hắn chỉ có thể nắm lấy quần áo.
Nếu khi đổi địa bàn, Đại Hổ không bảo vệ bọn họ thì nhất định Đại Long sẽ đem họ đi lấy nội tạng bán, những người lưu lạc trong thành phố, không được phép vào tòa nhà này sinh hoạt đều bị lấy nội tạng, xác bị vứt vào thùng thiêu rụi, chuyện này là cậu chính mắt nhìn thấy, những việc này đều do thuộc hạ của Đại Long làm, ban đầu Hồng lão đại còn quản, gần đây giống như cũng không quan tâm nữa.
Đại Hổ kéo quần của cậu xuống, chiếc quần đơn sơ vắt vẻo dưới hai ống chân, chân của cậu đứng không thẳng, nên chỗ đầu gối có khe hở, quả mông trắng như tuyết lộ ra dưới ánh trăng nhu hòa "Về sau kêu đệ là đại Khâu nha, tiểu khiêu thức khuya dậy sớm kiếm tiền, còn gầy hơn đệ, đi đường không tốt nhưng lại đem cơ mông rèn luyện vừa vễnh, vừa tròn"
Đại Hổ vừa nói thô tục, vừa sờ nắn chân cậu, mông của cậu lộ ra ở cửa sổ, bị gió thổi đến phát run, cái tay chai sần trên người lại làm cậu thêm run rẩy.
Đại hổ tầm mắt nhìn thấy bóng người đong đưa bên đối diện, có mấy công nhân thân hình cao lớn nhìn về phía này, ánh đèn bên công trường rất sáng, Đại Hổ cố ý chọc ghẹo nắn bóp mông của Tiểu Khuyết. Hắn nhìn thấy đôi mắt quen thuộc, sáng nay hắn đã gặp qua, ánh mắt sắc bén của đốc công, hắn định bàn việc đất đai với cha nhưng sau khi dạo quanh một vòng thì lập tức rời đi, cũng là người thông minh.
Đại hổ nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của đốc công dưới ánh đèn, hắn tà ác hướng mông của tiểu khuyết về hướng đó ra sức nắn bóp, cậu đau đến nỗi kêu to, dưới lầu mấy tên tay chân nghe thấy thì chửi rủa, cùng khạc nhổ.
ĐỐi diện đốc công vẫn luôn nhìn không biết nói gì đó, người của ký túc xá đều về phòng, hắn quay đầu lại nhìn lên cửa sổ tầng 2 đối diện, nét mặt tựa cười như không, rồi cũng đóng cửa vào phòng, công trường lập tức yên ắng.
Đại Hổ cũng tha cho cậu, nhu hòa hôn hôn đôi mắt cậu " Trở về nghỉ đi, ca mang theo đệ cũng mang theo đứa nhóc mà đệ nhặt về"
"Cảm ơn Đại hổ ca" có bảo đảm cậu nhanh chóng mặc quần áo.
"Đệ xem công trường đối diện" hắn lạnh lùng nói "Nơi này của chúng ta chất đất không tốt, không thể xây cao ốc, người bên đó có thể thiết kế ra phương án, tạo ra kết cấu mới gì đó, thông qua thẩm tra của thành phố, nên nơi này của chúng ta cũng có giá"
Hắn nhìn cậu "Đi bôi đen mặt đi" hắn còn hung hăng nói "Còn có, ngoài ca ra không được để cho ai nhìn thấy mặt của đệ"
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Góp Một Viên Gạch
- Chương 3