Chương 14

Nhưng Vu Vũ Thanh không đồng ý yêu cầu kết bạn của Tông Chính Hàng.

Tông Chính Hàng cũng không để tâm, một con nhóc ngực còn chưa to bằng quả táo như cô thì là cái thá gì? Vưu vật ngon miệng hơn cô hắn quơ đại một cái cũng được một bó to.

Hắn lượn weibo của cô.

Giá đỗ này rất tự hiểu lấy mình, không hề tự sướиɠ, trong album ảnh đều là mèo hoang gặp được hoặc là dẫn chó ra ngoài dạo.

Video đều là hình ảnh bản thân đang đàn dương cầm, trong màn hình chỉ có tay và bàn phím.

Ngược lại, nhóm anh em bạn dì thì đều có hình của cô.

Tông Chính Hàng lần theo danh sách người theo dõi và danh sách fan hâm mộ, tìm ra được bạn học và bạn bè của cô.

Ảnh chụp chung đa phần đều đã được photoshop qua, nhìn không ra đặc điểm của cô. Bọn giở trò khá thông minh, đăng ảnh mờ tịt của cô lên mạng, có thể nhìn thấy một chuỗi dấu chấm than đầy phẫn nộ mà cô để lại ở phần bình luận.

Cũng có bức ảnh chụp đẹp, Tông Chính Hàng đều lưu về.

Hắn thích nhất một tấm chụp Vu Vũ Thanh đang dựa người vào bàn học nói chuyện phiếm với mọi người, ánh mắt của cô giống hệt như lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Hờ hững không chút quan tâm, ánh mắt rõ ràng nhìn đối phương, nhưng tâm lại bay xa.

Hắn đã bắn ra với tấm hình này.

Gặp được Vu Vũ Thanh ở sân trượt băng là việc ngoài dự liệu.

Lúc đó cô đã cắt tóc rồi, tóc buộc cao kiểu đuôi ngựa, nhưng đuôi tóc còn không chạm tới cổ.

Thời điểm tên ngu ngốc kia lao về phía cô, hắn không kịp chạy qua, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bị người ta xô ngã xuống mặt băng.

Âm thanh ngã nhào xuống đất nặng nề khiến tim Tông Chính Hàng đập trượt một nhịp.

Tên đầu heo kia còn muốn chạm vào cô, Tông Chính Hàng xông lên trước, cản hắn lại.

Việc tiếp theo là nghe cô từ chối hắn.

Tông Chính Hàng từ chối cho ý kiến về sự khách khí và lễ phép của cô, ngã vang tới như vậy, hắn không tin cô có thể khách sáo tới cùng.

Bọn họ ngồi cùng một chỗ, hệ thống sưởi trong xe khiến cho dươиɠ ѵậŧ của hắn nóng ngóc đầu lên.

Mặt Tông Chính Hàng không đổi sắc, cởϊ áσ khoác phủ lên.

Vu Vũ Thanh không nói lời nào, tập trung ngắm cảnh đường phố ngoài cửa sổ, chỉ để lại cho hắn một cái đuôi tóc khẽ đung đưa, cái đầu tròn tròn cùng cần cổ hiện ra trong cổ áo, khiến cho Tông Chính Hàng chỉ có thể bình tĩnh điều chỉnh dươиɠ ѵậŧ đang nhếch lên, để cho nó dán vào bụng, nhô ra khỏi qυầи ɭóŧ