Chương 14: Ngôi sao đam mỹ 1

Editor: Dĩm

Gần đây Sanh Điều rất buồn bực.

Người đại diện đưa một bản hợp đồng, hợp đồng trên giấy trắng mực đen có chữ ký tên của anh trên đó.

Bộ phim khiêu da^ʍ cấm 19+.

Quay phim khiêu da^ʍ anh không sợ hãi, vấn đề cùng phụ nữ quay.

Sanh Điều rất muốn vi phạm hợp đồng, nhưng những hậu quả cao ngất trời trên hợp đồng có thể khiến bất cứ ai sợ hãi.

"Anh Thiên, tôi không thể quay như vậy." Vẻ mặt Sanh Điều xanh xao, anh lật xem qua kịch bản, phần lớn các phân cảnh là cảnh tình tứ của anh với nữ chính, khiến anh cảm thấy muốn ói.

Người được gọi là anh Thiên là người đại diện, so với anh sắc mặt còn khó coi hơn, chìa tay cầm hợp đồng và nói: "Cậu vẫn còn mặt mũi nào mà nói. Sau lưng tôi ký hợp đồng với người khác, kí rồi thì nhận đi, vẫn còn lừa tôi, đã bắt đầu quay phim, đoàn làm phim tới cửa, tôi và cậu lại nói là không quay? Sanh Điều, cậu rất có năng lực.”

Sanh Điều rất oan uổng: "Anh Thiên, tôi thực sự không nhớ đã ký hợp đồng này. Anh biết đấy, tôi căn bản không thể chạm vào phụ nữ. Kể từ khi bắt đầu xuất đạo, vẫn luôn là đề tài phim đồng tính."

Anh Thiên sắc mặt dịu dần, hận rèn sắt không thành thép mà thở dài: "80% là cậu mắc mưu của người ta. Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần ít xã giao bên ngoài đi, an tâm hơn. Hiện giờ chỉ là lừa cậu đóng phim, nếu có scandal thì cậu phải làm sao?"

Sanh Điều lòng tràn đầy buồn bực nói: "Tôi sợ cái gì scandal chứ. Cái tôi sợ là cùng diễn với phụ nữ, nếu là giống như cốt truyện bình thường thì thôi, tôi có thể nhịn được. Nhưng đây là diễn phim khiêu da^ʍ, tôi làm sao chịu được?"

Anh Thiên dang tay, hết cách: "Tôi không có biện pháp, tiền bồi thường của hợp đồng này là gài bẫy cậu không thương lượng. Phải quay. Nhịn không được cũng phải nhẫn. Hơn nữa như vậy cũng tốt, hiện giờ rất nhiều truyền thông nói cậu là đồng tính luyến ái, cậu nhờ bộ phim này có thể xóa bỏ nghi ngờ."

"Tôi không để bụng bị người khác nói. Anh Thiên, chúng ta có thể đi thương lượng cùng người ta một chút không? Thử xem có thể đổi người khác không?"

"Được rồi, tôi đi thử xem. Từ đạo diễn đến nữ chính phim này đều là những người chưa từng nghe qua, nữ chính kia hình như là người mới, tìm không ra thông tin. Cậu thật sự muốn vỗ, cũng là vỗ bọt nước không dao động."

"Diễn nữ chính là ai vậy? Không phải là tình nhân của kim chủ nào chứ?"

"Nuôi tình nhân còn lấy ra để đóng phim khiêu da^ʍ, cảm ơn cậu đã suy nghĩ."

"Cũng khó để nói, trong giới này có nhiều người muốn nổi tiếng. Loại phụ nữ này còn để ý điều đó sao?"

"Cũng có khả năng này. Tên của cô gái kia hình như là Cù, Cù cái gì nhỉ —— A! Cù Đông Hướng. Tên còn rất kỳ lạ."

Người bị Sanh Điều và anh Thiên nói đến, Cù Đông Hướng, đang ăn ở quán cơm ven đường. Kim chủ mà Sanh Điều nghĩ đến lại không ai khác chính là hệ thống trong đầu Cù Đông Hướng.

Hệ thống đặt ra tình tiết, Sanh Điều nghĩ đến biện pháp gì đều không phá giải được. Về điểm này, Cù Đông Hướng rất thích bàn tay vàng có năng lực này.

"Kí chủ. Dật Hoa trở về tìm Văn Phong Lãnh hỏi, có thể bị lộ hay không?"

Cù Đông Hướng nuốt một miếng, ợ một cái, trong đầu trả lời hệ thống: "Yên tâm, tôi đã thêm cốt truyện cho Văn Phong Lãnh, bảo đảm làm cho hắn hàng đêm không ngủ được."

"Kí chủ, còn có nhóm bốn lão đại đang tìm cô khắp nơi."

"Hiện tại tôi tạm thời không nghĩ đến bọn họ. Hệ thống khi nào vào cốt truyện?"

"Dựa theo tình hình phát triển, tối nay cô nên đến phim trường. Ngày mai bắt đầu vây đọc (*1)."

(*1) vây đọc: các diễn viên ngồi xung quanh nhau cùng đọc kịch bản.

"Không nghĩ tới, Cù Đông Hướng tôi còn có thể đi đóng phim. Vậy đọc cái gì chứ, bộ phim bẩn thỉu đó tôi tùy tiện nghĩ, không có kịch tính gì để nói, ngoại trừ làm trên giường, thì là đổi đến nơi muốn làm. Có đọc cũng là âm thanh thở."

Hệ thống: ". . . . ."

Nói đến bốn lão đại sau khi ra khỏi ngục giam, đều lòng nóng như lửa đốt không khác gì Dật Hoa.

Ngay khi trở về trụ sở giáo hội, Dật Hoa lấy ra tờ giấy có liên hệ bí mật với Văn Phong Lãnh, đem chuyện của Cù Đông Hướng nói từ đầu đến cuối, bao gồm cả việc kiểm tra trình độ của Cù Đông Hướng.

Cuối cùng Dật Hoa mấu chốt vấn đề —— rốt cuộc Văn Phong Lãnh có ra mặt trợ giúp cô như cô đã nói không.

Văn Phong Lãnh trả lời rất nhanh, cũng rất trực tiếp.

Chỉ có một từ trên cả một tờ giấy đang cháy: "Đúng."

Giấy đã cháy ngay sau khi đọc xong, Dật Hoa đối mặt với đống tro trước mặt, vẫn không khỏi ngạc nhiên trước câu trả lời mà mình nhận được.

Văn Phong Lãnh lại có thể thật sự tìm người có trình độ ở không gian khác. Thậm chí vì để Cù Đông Hướng thành công tu đạo, không tiếc công ra tay giúp cô.

Đây thật sự —— không phải tác phong của Văn Phong Lãnh.

Nét chữ đó, đốt giấy liên lạc, tất nhiên sẽ không giả vờ. Một đêm Dật Hoa không ngủ, đối với Cù Đông Hướng, anh phải tính lại từ đầu.

Dù liên lạc giữa Dật Hoa và Văn Phong Lãnh là bí mật nhưng mọi động thái của Dật Hoa đều không thể thoát khỏi sự theo dõi của 3 lão đại còn lại.

Biểu hiện của Dật Hoa sau khi nhận được tin Văn Phong Lãnh đã lập tức truyền cho ba người.

"Sau khi Dật Hoa có được tin tức, chưa hành động gì thêm." Đọc tin thuộc hạ truyền tới, Minh Trai Chi tinh tế suy nghĩ phản ứng của Dật Hoa, biết rằng Cù Đông Hướng này chưa từng nói dối.

Cô thật đúng là bảo bối cục cưng. Văn Phong Lãnh cũng bằng lòng giúp đỡ, nữ nhân Cù Đông Hướng này càng ngày càng có hứng thú.

Minh Trai Chi có thể từ phản ứng của Dật Hoa suy đoán câu trả lời của Văn Phong Lãnh, tất nhiên Địch An và Hoành Nhạc Thanh cũng có thể hiểu được.

Chưa kể đến Hoành Nhạc Thanh, hai ngày nay Địch An làm cái gì cũng cảm thấy không vừa ý.

Không muốn đến phòng vũ khí, đi vào có thể nhớ tới cặp mắt sáng ngời kia trong biển lửa. Người máy cải tạo cũng không muốn tiến hành, không có tay của ai để cấy ghép, đôi tay máy móc kia đùa nghịch như thế nào cũng không linh hoạt.

Nhưng đôi tay của Cù Đông Hướng kia, anh đột nhiên cảm thấy vẫn là đặt trên người cô nhìn càng thuận mắt. Đặt trên người máy móc như có chút chà đạp?

Địch An không thể hiểu được suy nghĩ của chính mình, không khí quanh người càng thấp, hơn nữa khi nhận được tin từ thuộc hạ của mình rằng Dật Hoa đã không cử ai ra ngoài để đuổi gϊếŧ Cù Đông Hướng.

Địch An nhớ tới lá thư lúc Cù Đông Hướng đi đã để lại. Thay đổi người đến yêu?

Không phải nói anh là người có duyên tốt sao? Làm sao người có duyên nói đổi là đổi, đàn ông khắp nơi đều là người có duyên sao.

Địch An càng nghĩ càng tức giận, răng rắc một tiếng, kính ngắm súng bắn tỉa đã được sửa đổi nay lại bị hỏng

Bọn thuộc hạ mang theo vũ khí cũng không dám nói gì. Vị thiếu gia này của bọn họ, những năm qua lạnh lùng ít nói, không dễ gần người. May thay, anh là người không giận dữ, không phải là người thích bạo lực.

Nhưng không thể hiểu sau khi trở về từ lúc bị đưa vào nhà giam nửa tháng, cả người như muốn bốc lửa, vốn dĩ là hồ nước lạnh vĩnh viễn, nhưng bây giờ đây là băng nứt?

Địch An còn tức giận, phái thuộc hạ đi tìm Cù Đông Hướng và báo cáo tình hình. Vẫn như cũ không có tin tức, Cù Đông Hướng như đã bốc hơi trong không khí.

Tốt lắm —— Văn Phong Lãnh, hắn đây là đang giúp cô chơi trò chơi sao. Tôi không tin, mình lật tung tận cùng ngõ ngách mà không tìm thấy người.

Mà không biết sự thay đổi của hệ thống lúc này khiến Văn Phong Lãnh, người đang bế quan trên ngọn núi sinh tử, nhận tất cả tra tấn.

Nửa tháng trước, hắn đã mơ khi đang tu hành, từ đó đều là giấc mơ ấy, cả đêm không ngủ.

Ba ngày trước, cơ sở tu vi của hắn buông lỏng, rất giống với tẩu hỏa nhập ma.

Hôm nay, Dật Hoa truyền tin đến, thông tin và cảnh trong mơ tình cờ trùng hợp. Văn Phong Lãnh biết —— Cơ hội thăng thiên và tâm ma bên trong mà hắn đã chờ đợi hơn 400 năm đến rồi.

Con đường tu tiên dài lâu gập ghềnh, khốc liệt khác thường. Cù Đông Hướng, cho dù là tâm ma dạng gì, hắn đều sẽ tiêu diệt ngay tại chỗ, lập tức thành Phật.

PS: Chúng ta hãy điểm đến nhóm thứ ba kiêu ngạo, miệng độc, ghét ngôi sao nữ. Để Cù Đông Hướng thoải mái trước hai ngày. Đủ cho cô ấy rồi.