Giông Tố Thảo Nguyên

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nàng cười và nhích người vào gần chàng hơn chút nữa. Trước mặt họ trang viên hiện ra, đồ sộ trên những hàng cột bao quanh sừng sững in bóng lên chân trời. Tổ ấm. Sloan cảm thấy mãn nguyện, nàng nhận r …
Xem Thêm

Chương 6
Sloan bước ra khỏi phòng tắm, mặc chiếc áo dài màu nâu nhạt đơn sơ, làm tăng thêm màu da nâu ánh vàng của nàng. Nàng cười, nụ cười ấm áp hài hoà với ánh mắt sáng long lanh.

- Tôi đã nói sẽ nhanh thôi. Nhưng rủi thay sợi dây kéo sau lưng áo khó kéo lên quá. Anh giúp tôi được không? – Nàng quay lưng về phía chàng.

- Trey đã làm việc này cho em gái chàng quá nhiều lần rồi. Nhưng đây không phải là em gái chàng. Đây là Sloan.

Chàng vội bước đến sau lưng nàng, cảm thấy lòng rạo rực. Hai tay chàng run run khi chạm vào dây kéo, mắt chăm chú nhìn vào lớp da dọc theo xương sống nàng.

- Sao tay anh run thế? – Sloan hỏi nhỏ, giọng ngạc nhiên.

- Run thật. – Trey đáp. – Vì chúng muốn tìm cách để kéo xuống chứ không chịu kéo lên.

Nàng quay vai, ngoái đầu nhìn lui, ánh mắt thích thú.

- Hầu hết đàn ông không xác nhận như thế với con gái.

- Tôi không phải hầu hết đàn ông ấy.- Câu trả lời cộc lốc của chàng bộc lộ sự kiềm chế quá mức của chàng. Chàng cố đè nén du͙© vọиɠ đang bùng lên.

- Tôi bắt đầu nhận ra điều đó. - Mắt nàng có vẻ khác trước, ánh mắt đυ.c lại khi thấy được tâm trạng của chàng.

Lòng ham muốn của chàng hiện ra quá rõ trên mặt, đến nỗi chàng không cần nghĩ đến chuyện giữ gìn ý tứ. Chàng không giả vờ quan tâm đến việc kéo sợi dây kéo, mà đưa tay nắm hai vai nàng, quay nàng lại để nhìn vào mặt chàng.

- Cô có biết tôi đã làʍ t̠ìиɦ với cô trong mơ bao nhiêu lần rồi không? - Giọng chàng khàn khàn , trầm đυ.c.

Nhưng chính ánh mắt si mê, thèm khát của chàng khiến nàng ngẹt thở, làm cho các giác quan của nàng tê liệt. Nàng để hai tay lên ngực chàng, nhưng vẫn cảm thấy hơi nóng trong người chàng hừng hực toát qua lớp áo sơ mi. Đây là rào cản nàng không muốn thấy. Tin chắc như thế nên nàng bạo dạn lên.

- Chuyện này có đáng cho tôi vui không? – Nàng hỏi, đôi môi hé ra, ngẩng đầu lên với vẻ mời mọc.

- Ta hãy thử xem sao. – Chàng đáp như lời khẳng định và thách thức, rồi áp môi lên môi nàng.

Nụ hôn nồng cháy, đầy khát vọng, nó đã thức dậy nỗi khao khát trong lòng nàng. Nàng hôn đáp lại một cách say mê cuồng nhiệt, sẵn sàng đắm mình vào sự quyến rũ, và nàng ngạc nhiên khi thấy mình muốn được đắm mình vào đó như thế này.

Khi nàng cảm thấy sợi dây kéo hở ra, không khí chạm vào da thịt mình, nàng rùng mình mê ly, nhưng cảm giác này không kéo dài lâu. Bàn tay to lớn của chàng để vào chỗ da trống, bàn tay chai sần chạm vào da thịt nàng, gây cho nàng cảm giác ấm áp, ngây ngất thú vị. Nàng áp người sát vào chàng, thân hình cong lại dưới bàn tay vuốt ve của chàng.

Khi chàng rời môi khỏi môi nàng để áp vào má, nàng cảm thấy hình như nụ hôn mới bắt đầu, nhưng tim nàng đã ngừng đập. Tuy nhiên, khi chàng húc mũi vào hốc cảm giác gần lỗ tai, nàng lại há hốc mồm hụt hơi vì chàng đã kí©h thí©ɧ toàn bộ hệ thần kinh trên da nàng. Khi chàng đưa lưỡi vào trong tai, cảm giác kí©h thí©ɧ lại càng gia tăng.

Nàng ngây ngất sung sướиɠ khi chàng cắn nhẹ và lâng lâng cảm giác thoải mái trước hơi thở ấm áp của chàng phả lên da thịt mình. Khi chàng đẩy chiếc áo ra khỏi vai nàng, nàng không hiểu vì sao mình lại cứ buông xuôi, không cản trở. Nàng hạ tay xuống để kéo hai ống tay áo ra. Chiếc áo dài tuột xuống dưới chân nàng.

Chiếc áσ ɭóŧ nàng mặc có viền đăng ten mỏng như lớp da thứ hai, không ngăn được hơi nóng người chàng truyền sang, hay chặn được cảm giác do tay chàng vuốt ve. Khi chàng hôn lên chiếc cổ dài của nàng, Soan nghiêng đầu và cảm thấy từng đợt cảm giác ngây ngất tràn ngập khắp người mình.

Nàng cảm thấy ham muốn dâng lên tột đỉnh, lan toả cho đến khi nàng muốn giải toả ham muốn ấy đi. Nàng nhận ra rằng cảm giác ham muốn ấy do hai bàn tay Trey gây ra, hai bàn tay chàng lướt từ dưới hông lên đến l*иg ngực, kéo theo chiếc áσ ɭóŧ mỏng manh.

Nàng biết chàng muốn cởϊ áσ nàng ra. Nàng muốn thế, nhưng nàng bỗng hoảng sợ, vì nhận ra rằng nếu nàng không kiềm chế được thì nàng sẽ thua ngay tức khắc. Tính tự vệ nổi lên, và nàng cần phải giữ cho khỏi quá sa vào thế bị động.

- Để tôi, - nàng thì thào nói, giữ hai tay chàng lại. Giọng nàng hổn hển, rối loạn vì do chàng gây lên.

Chàng thả lại áσ ɭóŧ của nàng. Nàng nghĩ chàng đợi nàng cởϊ áσ. Nhưng thay vì thế, nàng cởi nút áo sơ mi chàng ra. Chàng vội giúp nàng bằng cách lôi đôi áo ra khỏi quần jeans. Khi mở xong hạt nút cuối cùng, chàng liền cởϊ áσ ném ra phía sau, để cho Sloan tự do chiêm ngưỡng đôi vai rộng và làn da rám nắng của mình.

Nàng nhìn ngắm thân hình với bắp thịt cuồn cuộn, cân đối như được nhà điêu khắc tạc nên. Từ cái bụng phẳng phiu cho đến l*иg ngực, bờ vai săn chắc. Chàng là hình ảnh của tuổi trẻ cường tráng, khoẻ mạnh.

- Ước gì tôi có máy ảnh, - Sloan nói, vừa đưa tay thoa lên l*иg ngực của chàng.

- Ồ đừng, đừng làm thế. Đêm nay cô đừng ẩn mình sau ống kính. - Giọng chàng gay gắt như muốn cảnh cáo nàng.

- Đêm nay thì không, - Sloan đồng ý, nàng đưa tay luồn vào trong đám lông ngực rậm của chàng, rồi thoa lên bộ ngực đàn ông, lên hai núʍ ѵú nhỏ như hạt tiêu.

Vì hiếu kỳ, nàng ngậm một núʍ ѵú của chàng, hành động này khiến Trey hơi ngượng. Nàng cười vui thấy chàng bối rối, và để hai tay lướt xuống bên hông chàng.

Nàng áp sát vào chàng, dùng hai tay và người để đẩy chàng tiến về phía giường. – Tôi sẽ giúp anh cởi ủng ra, - nàng nói, nghiêng đầu cười tình tứ với chàng.

Chàng lắc đầu nhè nhẹ phản đối và đáp:

- Không. Cởi áσ ɭóŧ cô trước, cởi giầy tôi sau.

Ánh mắt si mê của chàng làm cho tim nàng đập mạnh nhưng nàng cố cười dịu dàng.

- Thương lượng à, phải không?

- Hay là buôn bán công bằng. – Chàng liền nắm áσ ɭóŧ của nàng kéo mạnh lên.

Sloan đưa hai tay lên , không phản đối. Cái áσ ɭóŧ trôi qua đầu nàng như chất lỏng, rồi bay đến chỗ áo sơ mi của chàng. Khi nàng nhìn vào mặt chàng lại, nàng nín thở vì ánh mắt chàng trìu mếm nhìn vào chiếc nịt vυ" có hai mảnh viền đăng ten, rồi nhìn xuống chiếc qυầи ɭóŧ cũng viền đăng ten.

Mặt chàng bừng bừng lửa ái tình khiến nàng phải mất một lát mới nói được với chàng: - Đôi ủng của anh. – Nàng có thể nắm thế chủ động, liền đẩy chàng, khiến chàng mất cân bằng thụt lui vào giường.

Chàng ngồi phịch xuống giường, lò xo giường kêu cót két. Không để cho chàng có thì giờ kịp trở tay, Sloan liền nắm bàn chân trái của chàng, quay nhanh, đưa chiếc giày lên, tay nắm lấy đế giầy.

- Anh đẩy , tôi lôi, - nàng nói.

Ngay khi nàng nắm chặt chiếc ủng của chàng, chàng chụp hai tay vào eo nàng, kéo nàng sang một bên rồi vật nàng xuống giường bên cạnh chàng. Hành động đột ngột khiến nàng la lên ngạc nhiên, rồi khi nàng nhào xuống đệm, nàng bật cười.

- Thế là không công bằng, - nàng phản đối

- Không có chỗ cho tôi đẩy mới không công bằng. Đế đôi ủng này dơ bẩn, không nên nắm mà lôi. – Chàng cúi người tới trước, kéo đôi ủng ra. – Làm theo lời cô thì hay đấy, nhưng lâu quá.

- Tôi có thể xoay xở được, - nàng thản nhiên đáp, lợi dụng thời cơ để nhìn mà không bị chàng thấy những bắp thịt cuồn cuộn trên tay, trên vai chàng khi chàng hoạt động.

- Nhưng tôi xoay xở được. - Từng chiếc ủng rơi xuống nền nhà, tiếp theo là đôi vớ. Chàng quay qua chống khuỷu tay bên cạnh nàng. - Vấn đề rắc rối là đàn ông không giống đàn bà, họ không cởi được áo quần của mình một cách duyên dáng, khêu gợi.

Nàng ngạc nhiên khâm phục chàng đã nghĩ ra được ý ấy. Nàng thật nói: - Đàn bà cũng cảm thấy lúng túng.

- Tất nhiên. – Chàng cười, nụ cười ấm áp, quyến rũ. Sloan không thể nào không bị dao động trước nụ cười của chàng. Nàng ước chi có hành động bình dị như chàng, để biểu lộ cảm xúc trong lòng một cách tự nhiên.

Ý nghĩ ấy vừa xảy ra trong óc, nàng liền cương quyết bác bỏ ngay, nàng xem ý nghĩ ấy thường kết thúc rất tiêu cực. Mặc dù nàng từng có một số tình nhân, nhưng nàng đã học được bài học quý giá là không nên để cho cảm xúc ấy biểu lộ quá nhiều.

- Sao đấy? – Tay chàng sờ lên má nàng, nhìn nàng chăm chú , mắt nheo lại.

- Không có gì đâu. – Nàng cười để trấn an chàng, nụ cười hơi vội. Nàng thấy ngay chàng không tin nàng.

- Sloan…- Chàng thốt lên

Nàng liền chặn câu nói của Trey bằng cách hôn lên môi chàng, nụ hôn tình tứ. Nhưng chỉ hôn thôi không nói hết lòng nàng tha thiết yêu chàng.

Nàng vừa lướt môi lên môi chàng vừa thì thào nói:

- Chúng ta nói quá nhiều rồi. Đừng nói nhiều để làm hỏng giây phút hạnh phúc này.

Khi môi nàng nồng nhiệt áp lên môi chàng, Trey không nghĩ đến việc nói chuyện nữa. Mới đây chàng muốn nói chuyện vui cho nàng vừa ý, nhưng bây giờ chàng muốn hôn nàng thôi, chàng chỉ cần thế thôi.

Chàng nằm đè nên người nàng, bất cần đệm chưa phủ hết vải trải giường. Chàng vội cởi nịt vυ" và qυầи ɭóŧ của nàng và đồ lót của mình.

Chàng mừng vì đèn trong phòng sáng sủa, chàng thấy rõ khắp nới trên người nàng. Chàng sung sướиɠ vì nàng để cho chàng khám phá, từ đôi vυ" căng tròn với hai núʍ ѵú màu nâu hồng cho đến cái bụng hơi phồng lên một chút.

Hai người ôm chặt lấy nhau, hơi nóng toả ra hừng hực như từ đám cháy không kềm chế được. Chàng không cần tay nàng, hông nàng và tiếng rên nho nhỏ thoát ra từ trong họng nàng để kí©h thí©ɧ. Bản năng thúc đẩy khiến chàng cho vào trong nàng.

Chàng nghe nàng rên vì khoái lạc. Rồi cả hai thân thể nhịp nhàng hoà trong lạc thú, máu chảy rần rần, tay sờ soạng nhau, ôm ghì lấy nhau. Cơn khoái lạc bùng nổ như trái phá khiến hai người rùng mình như bị tan ra và hoà vào nhau, rồi họ vừa run vừa đờ đẫn.

Thân thể nhễ nhại mồ hôi, Trey nằm ngửa ra, tay kéo nàng theo. Họ nằm thanh thản, cánh tay chàng quàng quanh người nàng. Tim chàng còn đập nhanh, l*иg ngực nhô lên xẹp xuống theo hơi thở nhanh của mình.

Nhưng chàng chỉ nghĩ đến Sloan đang nằm trên người mình, mái tóc nàng xoã trên cánh tay chàng, hơi thở ấm nóng phả trên da thịt chàng. Nàng cử động, chàng liền ôm chặt nàng vào người.

Hàng động này làm chàng ngạc nhiên. Trước đây, mỗi khi làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ xong, chàng liền tìm cách ngồi dậy và mặc áo quần vào. Nhưng lần này lại khác. Trey nhận thấy mọi việc đều khác, khác từ khi chàng gặp nàng lần đầu. Bây giờ cảm giác về sự thay đổi này càng mạnh mẽ, rõ ràng hơn.

Sloan nhẹ nàng chạm má trên ngực chàng như con mèo.

- Chúng ta phải mặc quần áo để đi ăn. Nhưng em không muốn rời khỏi anh.

- Anh cũng vậy, - Trey đap, giọng chậm rãi. – Lý ra chúng ta phải gọi khách sạn đem thức ăn lên phòng.

Nàng thở ra để biểu lộ ý không đồng tình, vẻ thích thú. – Anh quên chuyện ấy đi.

- Phải. – Chàng lăn sang một bên để nàng nằm xuống giường và nhìn vào mắt nàng đắm đuối. – Anh không vội ăn. Còn em?

- Cũng không. – Nàng đưa tay sờ vào má chàng, rồi dừng lại gần miệng, sờ vào những giọt mồ hôi đọng ở môi trên của chàng. – Anh ra nhiều mồ hôi.

- Anh không biết tại sao mồ hôi ra nhiều thế, - Trey hài hước, mắt ánh lên vẻ tinh quái lẫn hài lòng.

- Em thắc mắc vậy thôi, - Sloan nhắc lại, nhoẻn miệng cười.

- Chắc anh biết anh ra nhiều mồ hôi là do em chứ? – Chàng hỏi, vẻ sung sướиɠ khi đùa bỡn thân mật như thế này.

- Cũng có thể, - Sloan đáp, giọng hơi tự mãn

- Có thể à? – Chàng gầm gừ rồi hôn lên môi nàng. Làm thế chỉ khiến cho chàng càng thèm khát thêm. Chàng cắn nhẹ vào khoé môi nàng. - Buồng tắm của em khá rộng, đủ cho hai người. Em cho anh tắm chung không?

- Nếu anh bằng lòng kỳ cọ lưng cho em, - nàng đáp nhỏ.

- Bằng lòng rồi nhé.

Như chàng đã hứa, chàng kỳ cọ lưng cho nàng rất kỹ. Ôm quấn nhau dưới vòi nước nóng xối xả trên người, họ lại làʍ t̠ìиɦ, lần này chậm rãi hơn, thoải mái hơn lần trước nhiều.

Cuối cùng khi họ bước ra khỏi vòi sen và lau khô mình mấy, tấm kính soi trong phòng tắm bị mờ hết. Lau xong, Trey quấn quanh hông cái khăn ướt, nhét múi ở góc khăn để chiếc khăn khỏi rơi xuống.

Chàng nhìn Sloan, nàng vắt tóc cho nước chảy ra hết. Đôi môi mọng lên vì hôn, ngậm sít vào nhau. Mặt nàng hiện ra vẻ đẹp tự nhiên, rạng rỡ. Chàng cảm thấy khuôn mặt rạng rõ ấy như đã thuộc về mình, ý nghĩ ấy khiến chàng dao động.

- Chắc em phải cắt tóc ngắn cho gọn, - nàng lơ đãng nói.

- Cắt tóc ngắn thì tiện, - chàng đáp, vẻ thản nhiên. - Cứ trông anh vừa tắm xong thì thấy…em cũng tắm xong, nhưng tóc còn ướt mèm.

- Nhưng lần này em không nhọc công sấy cho khô nữa. – Nàng lấy lược chải tóc ra khỏi mặt. - Kết thành bím cho mau hơn.

- Trong lúc em làm tóc, anh đi sấy áo quần.

Khi chàng bước ra khỏi phòng tắm, Sloan cảm thấy thiếu vắng chàng. Nhưng nghe tiếng chân chàng bước ở phòng ngoài, nàng cảm thấy yên tâm, dễ chịu. Cảm giác hạnh phúc lâng lâng trong lòng, làm cho nàng đê mê ấm áp.

Mấy phút sau, Trey trở vào. Chàng đã mặc áo quần và đem áo quần của nàng vào. Sloam cảm thấy vui sướиɠ trước cử chỉ tự nhiên của chàng, như thể chuyện này thường xảy ra cho nàng. Cảm nghĩ này quá đột ngột, nàng không nghĩ đến, và chuyện xảy ra đã dạy cho nàng phải biết sống cuộc sống hiện tại. Nàng quyết định phải làm thế.

***

Khi họ đến nhà hàng ăn, nơi đây đã đông người, nhưng Trey đã xoay sở tìm ra bộ bàn nằm trong góc phòng, xa chỗ người lui tới. Họ ngồi về một phía sát bên nhau không có khoảng hở. Họ âu yếm nhau, hôn nhau nhiều hơn nói chuyện. Những lời nói hình như không cần thiết khi họ đã có hình thức giao tiếp để được vui chơi thoải mái và tiện lợi hơn nhiều.

Họ ăn xong và ra về khi đã gần 10h đêm, không ai nói gì hết; chỉ biết rằng đêm nay Trey sẽ không rời Sloan nơi cửa.

Trey theo nàng vào phòng, chàng dừng lại đóng cửa, cài then. Khi chàng quay lui, chàng không thấy Sloan đâu hết. Chàng bước vào, thấy nàng ngồi trên mép giường gần bàn ngủ, quay lưng về phía chàng. Chàng để mũ trên cái bàn thấp, đi đến phía nàng.

Chàng thấy lạ, bèn hỏi: - Em đang làm gì đấy?

- Để đồng hồ báo thức. – Làm xong, nàng đứng dậy, quay lui nhìn chàng, nụ cười tươi trên môi. – Ngày mai em phải làm việc trở lại.

Cơn giận lại bùng lên trong lòng chàng khi nghĩ đến cái máy ảnh. Ngay mai nàng lại chú ý đến cái máy ảnh hơn chú ý đến chàng. – Em chụp ảnh chưa đủ sao? – Chàng hỏi, cố làm ra vẻ nhẹ nhàng, không gay gắt.

Nàng cười: - Anh không biết bí quyết thành công của nhϊếp ảnh gia là gì ư? Chúng tôi chụp rất nhiều ảnh. Phải chụp vài trăm tấm mới hy vọng tìm ra được một tấm vừa ý.

- Bí quyết là như thế à? – Chàng hỏi, vẻ cau có, nhưng nét cau có tan ngay trên mặt khi thấy nàng đi đến phía chàng, đưa tay ra sau đầu để tháo dây quấn giữ bím tóc. Hành động đưa tay làm cho cái áo màu nâu nhạt căng ra khiến cho bộ ngực tròn trịa của nàng nổi lên rất rõ và lôi kéo sự chú ý của chàng vào đấy. – Em định thức dậy lúc mấy giờ?

- Sáu. – Nàng hất mái tóc vừa tháo ra sang một bên vai, dùng ngón tay chải bím tóc cho rời ra.

- Sao em dậy sớm thế? - Giọng chàng có vẻ bất bình, nhưng Sloan không chú ý đến. - Giờ ấy không có gì hết. Mãi đến chiều mới có lại những cuộc thi tài.

- Em biết, nhưng em muốn chụp những bức hình lúc sáng sớm khi còn vắng người, chỉ có ngựa trong bãi thôi. Em cam đoan khi ấy trời còn lạnh, em có thể thấy được hơi thở của ngựa. – Nàng trầm tư suy nghĩ, hình dung ra những bức hình lý tưởng. Một lát sau, nàng nhìn chàng. –Sáng nay em đã định làm thế, nhưng có một anh chàng đến mời em đi ăn sáng ngoài trời.

Nàng dừng lại trước mặt chàng, đầu nghiêng một bên, nhìn vào ánh mắt chàng. Việc nàng đến gần làm cho chàng bớt giận, chàng để hai tay lên vai nàng.

- Em có nghĩ là anh chàng ấy sẽ mời em đi ăn sáng vào ngày mai nữa không? –Trey hỏi.

- Chắc là không. – Sloan cười , từ chối một cách nhẹ nhàng. Nhưng em rất muốn anh ta đi với em vào buổi sáng và đóng vai trò như người giúp đỡ công việc.

Lời đề nghị không làm cho Trey thích chút nào hết. Chàng nhớ cảnh chiều hôm qua, chàng lẽo đẽo theo nàng suốt cả buổi, cho nên chàng không muốn lặp lại cảnh như thế nữa.

Rốt cục, chàng chọn cách không trả lời có phần nào lạnh nhạt: - Đúng là mẫu người của em.

- Em nghĩ thế.

Chàng thẫn thờ vuốt những lọn tóc gợn sóng trên một bên vai nàng. – Tóc em còn ướt.

- Em biết. Có lẽ em phải cắt ngắn như anh, - nàng nói, giọng đùa bỡn.

- Đừng. Anh thích như thế này. - Mặc dù còn ướt, chàng cũng cảm thấy tóc nàng mượt mà. Chàng vuốt tóc ra khỏi vai nàng, ngón tay cái vuốt lên đường cong trên cổ nàng. Lửa ái tình lại bừng lên, nóng bỏng. – Em có biết là em rất đẹp không? – Chàng hỏi, giọng khàn vì du͙© vọиɠ.

Nàng nhẹ lắc đầu, từ chối. – Em chỉ biết em cảm thấy đẹp khi anh ôm em. – Nàng đưa tay ra sau đầu chàng, kéo đầu chàng xuống.

Nụ hôn nhẹ nhàng, thắm thiết, say mê và quyến rũ. Khi nàng nhích người, sự kỳ diệu của nụ hôn hiện lên trong cặp mắt xanh của nàng. Sự kỳ diệu này làm cho Trey dễ dàng để cho nàng đi.

- Em chỉ đi một lát thôi, - nàng thì thào, rồi đi qua mặt chàng vào trong phòng tắm.

Trey đứng yên một phút, lắng nghe tiếng nước chảy trong bồn. Rồi chàng nhìn chiếc giường cỡ lớn kê giữa phòng. Chỉ nửa cái giường thôi là đủ cho chàng đêm nay. Đây là đêm mà chàng muốn biết cảm giác chàng không ngủ một mình.

Không để mất thì giờ, chàng đi đến đầu giường, cuốn tấm chăn để lộ vải trải giường. Rồi chàng cởϊ áσ quần, để một đống gọn gàng trên chiếc bàn thấp gần cái mũ.

Khi Sloan bước ra khỏi phòng tắm, lại một lần nữa nàng khoác chiếc áo ngủ dài bằng vải bông, tất cả đèn đều tắt hết ngoài ngọn đèn trên bàn ngủ. Trey đang nằm trên giường đợi nàng, kéo chăn đắp lên tận bụng, người dựa vào chồng gối, nằm nghiêng nghiêng. Nàng nhìn tấm thân trần của chàng, mắt thán phục. Những bắp thịt trên bộ ngực của chàng nở nang. Nghĩ đến chuyện đưa tay sờ vào ngực chàng là nàng cảm thấy tràn ngập đê mê.

Sloan chậm rãi tháo cái khăn quàng quanh eo, bước đến giường, gần chỗ còn trống trên giường mà chàng đã để dành cho nàng. Chàng lặng lẽ hất tấm chăn, mời nàng bước vào.

- Em không ngờ thấy anh ở đây. Em nghĩ đàn ông thích ngủ ở ngoài. - Thật đáng ngạc nhiên khi nàng ngủ với chàng một cách bất cần và vô tư lự như thế này.

- Anh không thích ngủ đâu hết ngoài giường này. – Chàng trả lời nhanh và dứt khoát.

- Ngủ ngoài giường này có khác gì ngủ trong giường này đâu.

- Giường này quá lớn, anh và em có thể nằm xa nhau. Anh muốn được ngủ như thế. – Nàng nhìn vào mắt chàng, cảm nhận được những thông điệp ái tình đã hiện ra trong mắt chàng.

Hơi ngộp thở, Sloan cởi chiếc áo ngủ ra,để rơi xuống nền nhà, nằm ở trên giường rất dễ với tay để lấy. Nàng ngồi xuống mép giường, cúi người tắt đèn.

Bóng tối tràn ngập khắp nơi, nàng ngồi yên bất động một lát. Thế nhưng khi Sloan co chân để lên giường, hai bàn tay mạnh mẽ đã ôm lấy eo nàng, nâng nàng lên và kéo nàng vào giường với mình.

Hai bàn tay nàng sờ lên bộ ngực rắn chắc của chàng. Da thịt chàng săn chắc, đầy sinh lực dưới bàn tay nàng khiến nàng nghĩ đến năng lực tiềm ẩn trong các bắp thịt ấy. Rồi miệng chàng tìm được miệng nàng, hôn đắm đuối, nhưng không lâu.

Chàng nhả môi nàng ra, miệng lần theo đường cong của cổ xuống đến hốc vai. Hai tay chàng ôm cứng nàng, nâng nàng lên, miệng lần tiếp xuống dưới. Một tay lần đến bầu vυ", đưa vào miệng. Khi lưỡi và răng chàng ngậm núʍ ѵú, cắn nhẹ, Sloan cảm thấy khoái lạc cuồn cuộn dâng lên.

Nàng bấu vào mái tóc dày, xoăn sau đầu chàng, kéo mạnh đầu chàng vào ngực mình. Rồi miệng chàng chuyển từ vυ" này sang vυ" kia.

Nɧu͙© ɖu͙© gia tăng cường độ, làm cho tứ chi nàng yếu đi. Nàng cố chống hai đầu gối xuống nệm trong khi đè người lên Trey. Nhưng nàng chỉ làm được một thời gian ngắn rồi khuỵu xuống.

Chàng đưa cánh tay đỡ nàng một lát. Rồi chàng lăn người, lật nàng nằm ngửa xuống giường. Trong bóng tối, nàng cảm thấy hơi thở của chàng phả vào nàng, rồi môi chàng húc vào má nàng. Lát sau, môi chàng nâng lên, và nàng cảm thấy chàng nhìn vào mặt nàng.

- Thật khó mà xa em được, - chàng hổn hển nói, - dù chỉ một vài giây thôi cũng khó.

Nghe chàng nói với giọng tha thiết, nàng cũng thở hổn hển. Rồi miệng chàng áp vào miệng nàng, nụ hôn say mêm đắm đuối. Một lát sau, chàng nhổm người lên và họ ăn khớp với nhau một cách hoàn hảo biết bao.

Sau đó khi nàng có cảm giác cả hai đang ở trên đỉnh cao của kɧoáı ©ảʍ, thì nàng không có thì giờ để nghĩ đến những chuyện đáng ngạc nhiên ấy nữa. Như những lần làʍ t̠ìиɦ trước đó, nàng tuy không hình dung ra được đường đi nước bước của khoái lạc, nhưng nàng vẫn cảm thấy sự gần kề khoái lạc sắp đến, thấy được sự đòi hỏi nguyên sơ, sự khẩn thiết kỳ diệu của tìиɧ ɖu͙©.

Thế nhưng, sẽ không có sự kết thúc trong tìиɧ ɖu͙©. Vì họ không bao giờ có đủ tìиɧ ɖu͙©, cũng như họ không bao giờ thấy đủ trong chuyện này.

Thêm Bình Luận