Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Giới Kiêu

» Tác Giả: Nhân Bì Đăng Lung
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
» Đánh Giá: 8.51 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 70 Bình chọn
» Tổng Chương: 67
[Tiêu Nhiễm X Tưởng Vãn Ngôn]
[Cô học sinh nghèo ngây thơ quyến rũ X đại thiếu gia tự cao tự đại của thế giới ngầm]
[F4 Series——③]
Giới thiệu tóm tắt:

Một nữ sinh mới được chuyển đến lớp, tóc ngắn, quần áo sờn rách nhưng sạch sẽ, đứng trên bục giảng, thầy giáo nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, bắt đầu phần giới thiệu: “Đây là học sinh mới chuyển đến của lớp chúng ta, thành tích rất xuất sắc, tên là Tiêu Chiêu Đệ…” Cô giáo sững sờ một lúc, sau đó liếc nhìn danh sách xác nhận lại.

“Ha ha ha!” Phía dưới truyền đến tiếng cười nhạo vang lên, một là đang chế giễu trang phục của cô, bộ đồng phục sờn rách xấu xí, hai là cười nhạo tên cô, thời đại nào rồi, mà vẫn có người đặt tên ngớ ngẩn như vậy.

Tiêu Nhiễm mím môi, cậu cô đã dẫn cô đổi đi tên rồi, sau đó cô lấy hết can đảm, hơi ngẩng đầu lên, nhìn thấy bạn cùng lớp đang cười nhạo sau lưng mình, cô nhẹ nhàng mà kiên quyết nói: “Cô ơi, em đã đổi tên rồi, em tên là Tiêu Nhiễm.”

Giọng nói rất hay, như nước chảy, ngọt ngào và trong trẻo, rất sạch sẽ.
Vẻ mặt của cô giáo trở nên áy náy: “Xin lỗi em, danh sách ở đây vẫn chưa được thay đổi...”

Tưởng Vãn Ngôn nhìn nữ sinh trên bục giảng, nhìn kỹ, kỳ thật cô không hề xấu, thậm chí còn rất đẹp, cho dù có mặc quần áo rộng thùng thình rách rưới đi chăng nữa, anh cũng có thể nhìn ra, dáng người của cô rất đẹp, một cô gái mộc mạc và nhút nhát tự ti, ở trên giường chắc hẳn là rất thú vị.



Một tháng sau, Tưởng Vãn Ngôn đè cô lại, vuốt ve bộ ngực lớn của cô, cắn một ngụm vào ngực cô, trêu chọc: “Nhà em nghèo như vậy, ngay cả cơm cũng ăn không no, nhưng sao ngực lại lớn như vậy, mông cong như vậy...”

Tiêu Nhiễm che mắt, đỏ mặt không nói nên lời.
“Nói anh làm em rất thoải mái đi!” Dứt lời, anh tát một cái vào mông cô, trên cặp mông trắng nõn mịn màng hiện lên năm dấu tay rõ ràng.
Tiêu Nhiễm khàn giọng, bị ép nói một câu: “Thoải mái...”

Nhìn bộ dạng cô gái nghe lời mình như vậy, anh nghĩ, cô sẽ không yêu mình đấy chứ? Vậy thì cô thật đáng thương, Tưởng Vãn Ngôn không khỏi cảm thán, mình thật sự là một tên cặn bã.

Sau đó đủ loại chuyện xảy ra, chính anh đã khiến cô biến mất, sau đó anh mới nhận ra, cô không yêu anh, không có cô, anh mới là kẻ đáng thương kia.

Nhiều năm sau, Tưởng Vãn Ngôn cưới cô, cho dù cô không yêu anh, khắp nơi làm khó anh, nhưng anh vẫn cưng chiều cô, yêu cô, ngoại trừ ở trên giường.

“Nhiễm Nhiễm đây đều là anh nợ em, anh sẽ dùng cả đời này để trả cho em...” Tưởng Vãn Ngôn đè cô, tách đùi cô ra, vừa đưa đẩy trên người cô, vừa dựa vào người cô thở dốc nói.

Giọng của Tiêu Nhiễm khàn đi vì khóc, cô không thể thốt ra một câu hoàn chỉnh: “Vậy anh... Vậy anh đi ra ngoài... Ah~”
Tưởng Vãn Ngôn: “Ngoại trừ cái này ra, thì cái gì đều được...”

Ngọt ngào, bạn có tin không?
[Học sinh nghèo ngực bự ngây thơ quyến rũ X đại thiếu gia tự cao tự đại của thế giới ngầm]
Nữ chính thảm, nam chính cặn bã, cẩu huyết không có não.
Tags: khuôn viên h, ngược tâm, gặp lại nhau không phải ngoài ý muốn.
(Spoil: Hơi đen tối, nếu không spoil trước khi xem sẽ bị ghê tởm đến mức ủy khuất chính mình, ngược nữ chính nhiều, ngược nam chính ít, nam chính dưa chuột thối nát, bên trong chứa hϊếp da^ʍ (việc xảy ra là do ngoài ý muốn không phải do nam chính), thận trọng, không thích chớ vào xem, phái song khiết, nữ đức hay nam đức đều là bỏ đi.)
Edit&Trans: Huyễn Ảnh Vô Song
(Ai yếu tim, không thích ngược tâm, thì đừng vào xem, truyện rất hay nhưng ngược.)

🆕 Chương Mới Nhất

📚​​ Danh Sách Chương

🎲 Có Thể Bạn Thích?