Sau khi Ôn Tình thành niên, lần thất tình thứ N đêm đó, Tạ Chinh hàm chứa rượu hôn cô.
Mùi rượu cay nồng sặc lên khiến Ôn Tình khóc ướt lông mi, đôi mắt đỏ rực của người đàn ông khóa chặt cô, tiếng nói ôn trầm mê hoặc: “Muốn thử cùng anh không?”
…
Ngày Ôn Tình mới gặp Tạ Chinh, anh một tay quẹt thẻ lấy hàng có tên cô, một tay cầm điện thoại di dộng nghe điện thoại.
Đầu kia hỏi anh đang làm gì, anh lười đáp, uể oải có lệ: “Ở sân bay, giúp bạn cùng phòng đón em gái.”
Ôn Tình chạy tới bên người anh lập tức phản bác: “Tôi không phải em gái của anh ấy!”
Dọa Tạ Chinh giật mình.
Sau đó, khi hai người họ đã hẹn hò. Mỗi lần Tạ Chinh ghen, Ôn Tình không tránh được hôn hít ôm ấp, mặt dán mặt dỗ dành: “Em hiện tại thực sự chỉ là em gái của hắn, lừa anh em làm chó!”
Tạ Chinh thuận thế ôm cô ngồi lên đùi, hôn cô đến mức giọng nói khàn đi: “Nhưng em gọi hắn là ‘anh’, em chưa từng gọi anh như vậy.”
* chậm nhiệt nhưng bao ngọt, nam nhị thượng vị / bánh ngọt nhỏ / nam truy nữ, học trưởng giả vờ cao lãnh phúc hắc hay ghen VS tiểu yêu tinh thích khóc nhè của học trưởng.
* “Mạt mạt” là nhũ danh của Ôn Tình, “Xuân phong” là tên Tạ Chinh từng dùng.
* Tất cả giả thiết đều phục vụ cho cốt truyện, nếu không thích có thể lặng lẽ bỏ truyện, không cần báo lại với tác giả.
* văn án cùng thư danh sửa vào 1/4/2022, đã chụp hình lưu chứng.
Tag: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Ôn Tình, Tạ Chinh ┃ vai phụ: Hạ bổn viết 《 dã tính ôn nhu 》 ┃ cái khác: Weibo @ thân ái tay áo đao
Một câu tóm tắt: Gió xuân giấu tình, lòng tôi giấu người.
Lập ý: Tư người như cầu vồng, gặp được mới biết có.